Chương 35: Lựa chọn công pháp
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 2518 chữ
- 2021-12-31 04:32:54
Tô Linh Vận thấy thế, liền móc một chiếc vòng tròn nhỏ vào tay cầm của phi đao, chiếc vòng tròn còn lại thì móc vào ngón tay cái của mình, sau đó nàng dùng sức ném thật mạnh phi đao xuống chân núi.
La Chinh
A
một tiếng, xung quanh đều tối đen như mực mà thanh phi đao này lại lợi hại vô cùng, ném đi như vậy nếu rơi xuống dưới đất thì rất khó tìm.
Nhưng chỉ thấy Tô Linh Vận nhẹ tay khều một cái, phi đao vốn đã bắn đi, giờ lại vòng trở lại. Được nàng khéo léo tiếp về tay.
Thấy một màn như vậy, La Chinh nhịn không được cũng chậc chậc một tiếng lấy làm lạ.
Hai chiếc vòng tròn này thoạt nhìn không có gì thu hút, nhưng giữa chúng dường như có một sợi tơ nối liền với nhau, sau khi ném phi đao ra ngoài chỉ cần nhẹ nhàng kéo một phát là có thể trở lại.
Chỉ là, phi đao sắc bén như thế mà Tô Linh Vận lại thoải mái tiếp trong tay, chiêu thức ấy cũng làm cho La Chinh tán thưởng không thôi.
Sau khi La Chinh nhận lấy phi đao và một đôi vòng tròn này liền chắp tay nói:
Đa tạ Tô đạo sư ban thưởng.
Tô đạo sư cười cười rồi bỗng đưa tay vỗ vỗ đầu hắn:
Về sau ngươi chính là người của Tiểu Vũ Phong ta, không cần đa lễ như vậy! Nhanh về nghỉ ngơi đi, ngày mai sau khi phân phong xong, các ngươi còn phải lựa chọn công pháp tu luyện nữa!
La Chinh gật đầu, sau đó mới men theo đường cũ trở về.
Trên đường xuống núi, hắn móc vòng tròn lên ngón tay cái của mình, học bộ dạng của Tô đạo sư ném phi đao ra ngoài. Nhưng khi hắn dùng lực kéo trở về thì phi đao lại xiên thẳng về phía hắn.
La Chinh lập tức bị dọa đến toát mồ hôi lạnh, khẩn cấp nằm rạp xuống dưới mới tránh được phi đao. Thân thể hắn tuy cường hãn, nhưng chỉ sợ cũng không ngăn nổi thanh phi đao này.
Vừa nãy thấy Tô đạo sư tay không tiếp phi đao nhẹ nhàng như vậy mà mình lại không tìm ra bí quyết, sau khi thí nghiệm nhiều lần hắn mới hơi hơi nắm được một chút bí quyết.
Trở lại ký túc xá cũng đã là hơn nửa đêm.
Phần đông đệ tử đã ngủ say, La Chinh cũng lặng lẽ đi vào, nhắm mắt lại tiến vào giấc mộng.
Sáng sớm hôm sau, các vị đạo sư cùng đệ tử liền tụ chung một chỗ, hiện tại bắt đầu trao đổi về vấn đề phân phối.
Dựa theo công tác thống kê hôm qua, các đệ tử tham gia Huyết Sắc Thử Luyện đã có xếp hạng.
La Chinh có thể đánh chết huyễn thú cấp năm, không cần bàn cãi được xếp hạng nhất, trở thành đối tượng được các đạo sư tranh đoạt.
Các vị đạo sư vì tranh đoạt La Chinh lại bắt đầu ồn ào.
Chẳng qua các vị đạo sư cũng đã quen rồi, tiết mục tranh đoạt đệ tử hạng nhất như thế này, hầu như mỗi tháng đều phải trình diễn một lần.
Đến cuối cùng, vẫn không ai nhường ai, chỉ có thể hỏi ý La Chinh, để cho hắn tự lựa chọn hướng đi của mình.
Các đệ tử ngoại môn bên cạnh sau khi nghe được đều không ngừng hâm mộ. La Chinh này thật là lợi hại, muốn vào phong nào thì vào phong đó. Đại bộ phận đệ tử ngoại môn đều đang nghĩ xem nếu là mình khẳng định sẽ vào phong xếp hạng nhất - Thiên Nhất Phong, đây chính là phong đứng đầu ba mươi ba phong.
Các vị đạo sư đều đang hồi hộp đợi La Chinh lựa chọn, chỉ có mình Từ đạo sư là chắc chắn nhất, thanh danh Thiên Nhất Phong của hắn lớn như vậy, lại là phong có thực lực lớn nhất, chỉ cần không phải kẻ đần thì đều sẽ chọn vào Thiên Nhất Phong.
Ta chọn Tiểu Vũ Phong.
La Chinh bình tĩnh nói.
Lời này vừa nói ra, cả đám đạo sư lập tức kinh ngạc.
Nếu La Chinh chọn mười phong trong tốp đầu đều có thể hiểu được.
Ví như Hắc Nham Phong xếp hạng nhì, hoặc Hoàn Linh Phong hạng năm...
Thế nhưng La Chinh lại chọn Tiểu Vũ Phong xếp hạng nhất từ dưới đếm lên.
Đây là chuyện gì?
Tô Linh Vận chân thành đi ra, cười tủm tỉm nói với La Chinh:
Ta chấp nhận lựa chọn của ngươi, hiện tại La Chinh coi như là đệ tử ngoại môn của Tiểu Vũ Phong chúng ta!
Sắc mặt Từ đạo sư cùng với các vị đạo sư khác đều có chút khó coi, đồng thời bọn họ cũng có chút nghi hoặc, Tô Linh Vận này nhất định đã trả một cái giá rất lớn, mới khiến La Chinh gia nhập, nếu không La Chinh sao có khả năng lựa chọn Tiểu Vũ Phong.
Tô đạo sư, như vậy không tốt lắm đâu?
Từ đạo sư lần này nhất định muốn có được La Chinh.
Chọn người ưu tú trúng tuyển luôn luôn là truyền thống của ba mươi ba phong, tuy nói mọi người đều rõ ràng rằng hiện tại biểu hiện có ưu tú thì tương lai cũng chưa chắc ưu tú. Dù sao trong Thanh Vân Tông nhiều năm qua đã xuất hiện vô số đệ tử thiên phú dị bẩm, tư chất kiên cường nhưng cuối cùng cũng không nhiều người đạt được thành tựu lớn. Nhưng mà phong của mình có càng nhiều đệ tử ưu tú thì xác suất giành được thành tựu lại càng lớn, đó là một đạo lý dễ hiểu.
Hửm? Từ đạo sư? Ngươi nói rõ chút đi, có cái gì không tốt? Chuyện một người muốn đánh, một người bằng lòng chịu đánh, ta nghĩ Từ đạo sư hiểu rõ chứ?
Tô đạo sư cười lạnh nói:
Nếu Từ đạo sư muốn mọi chuyện thêm phức tạp, tiểu nữ cũng có thể theo hầu tới cùng, cũng không biết người có nhã hứng này hay không.
Nghe được lời Tô Linh Vận, lại thêm việc La Chinh trầm ổn trả lời, giữa hai người khẳng định đã đạt được một thỏa thuận vô cùng ăn ý nào đó. Những đạo sư bọn họ ngoại trừ trong lòng oán thầm Tô Linh Vận điện hạ ra thì ngoài miệng còn nói được cái gì?
Nếu Tô Linh Vận không nói đạo lý, bọn họ còn có thể tranh giành lên xuống với nàng. Nhưng nếu như hiện tại bọn hắn lại vô cớ gây sự, chọc giận nàng, vậy quả thực là tự tìm phiền toái.
Vì thế cuộc tranh đoạt đệ tử đứng nhất tháng này, cứ như vậy mà kết thúc. Tiếp đó bọn họ lại bắt đầu vì đệ tử hạng nhì mà cãi vã...
Mạc Xán sau khi thấy La Chinh lựa chọn Tiểu Vũ Phong thì cũng không do dự lựa chọn Tiểu Vũ Phong.
Tốn mất nửa ngày, tất cả đệ tử bình dân cùng với đệ tử sĩ tộc đều đã có chỗ cho mình.
Nhưng vẫn còn chưa xong, kế tiếp còn một bước vô cùng quan trọng, đó chính là lựa chọn một công pháp thích hợp cho mình.
Trong Thanh Vân Tông, có một ngôi đại điện gọi là Thiên Thư Các.
Ở đó, gần như sưu tầm toàn bộ công pháp ở Đế Quốc.
Nhưng đệ tử Thanh Vân Tông muốn vào Thiên Thư Các để chọn lựa công pháp cũng không phải chuyện dễ dàng.
Mỗi một lần chọn công pháp đều tốn một trăm điểm tích lũy, dựa theo giá cả thị trường, chính là hai trăm Phương Tinh.
Đối với đệ tử sĩ tộc mà nói có thể đây chỉ là một chuyện đơn giản, nhưng là đối với đại đa số đệ tử bình dân, đây tuyệt đối là một khoản tiền lớn.
Hiểm nhất chính là, Thiên Thư Các có quá nhiều công pháp, cực kỳ phức tạp. Công pháp đẳng cấp cao cũng có, công pháp cấp thấp lại càng nhiều. Một vài đệ tử tận lực tích góp từng tí một để được trăm điểm tích lũy, đi vào lại chỉ có thể đổi về một quyển Mãng Ngưu Quyền bình thường.
Loại công pháp này, trong Đế Đô chỉ bán mấy chục lượng hoàng kim mà thôi, thuộc loại hàng thông thường thuần túy, thiệt thòi đến nhà bà ngoại luôn.
Cho nên khi lựa chọn công pháp trong Thiên Thư Các phải đặc biệt cẩn thận.
Tất cả đệ tử ngoại môn đều có một cơ hội miễn phí lựa chọn công pháp trong Thiên Thư Các.
Dưới sự dẫn dắt của đạo sư, tất cả mọi người dời bước tiến về Thiên Thư Các.
Càng vào sâu trong Thanh Vân Tông thì càng cảm thấy được sự bao la của nó. Mọi người băng qua núi, vượt qua hồ, lại đi qua các loại kiến trúc hùng vĩ, cuối cùng cũng dừng lại trước cửa một tòa đại điện.
Tòa đại điện này toàn thân đều màu tím, nếu như cẩn thận quan sát có thể thấy từng đạo hào quang màu tím phóng ra ngoài.
La Chinh nhìn chằm chằm hàng nghìn đạo hào quang màu tím kia, ánh mắt thoáng có chút không thoải mái. Loại cảm giác này rất kỳ lạ, cảm giác khá giống với hình điêu khắc Thanh Long trong đầu hắn, chẳng qua uy lực nhỏ hơn rất nhiều.
Mọi người đừng nhìn chằm chằm vào những ánh sáng kia, chúng có thể thông qua mắt mà làm tổn thương linh hồn các ngươi.
Một vị đạo sư dặn dò.
Nghe nói ánh sáng đó có thể tổn thương linh hồn, tất cả đệ tử ngoại môn đều cả kinh, vội vàng dịch chuyển ánh mắt đi chỗ khác.
Linh hồn chính là thứ quan trọng nhất của một người, linh hồn tổn thương, tục ngữ còn gọi là
hao tổn tinh thần
, nhẹ thì chóng mặt hoa mắt vài ngày, toàn thân vô lực, nặng thì vài năm không thể nhúc nhích, thậm chí còn trở nên ngu ngốc.
Đạo sư, những ánh sáng này rốt cuộc là cái gì?
Một đệ tử ngoại môn hỏi.
Đây là ‘Ý’.
Đạo sư giải thích.
Thế gian này vạn vật đều có ‘Ý’, người có nhân ý, trời có thiên ý, kiếm có kiếm ý, đao cũng tương tự có đao ý.
Đạo sư chỉ vào hào quang màu tím kia nói:
Hào quang màu tím kia đã từng là một con Hình Thiên Thú, sau khi bị Thanh Vân Tông ta chém giết, chôn xương ở đây trở thành Hình Thiên Ý.
Nghe nói thế, tâm La Chinh lập tức khẽ dao động. Nếu nói như vậy, uy áp Thanh Long trong đầu kia... chính là long ý?
Nghĩ đến cảm giác linh hồn của mình bị long ý kia không ngừng xé rách, loại đau khổ này, La Chinh cả đời khó mà quên được, nhưng cái
ý
này rốt cuộc là gì? Sao lại có thể hiện ra được?
La Chinh không hấp tấp đi sâu vào vấn đề này.
Đợi sau khi mọi người đi tới trước cửa Thiên Thư Các, các vị đạo sư liền dừng bước.
Đây là cơ hội miễn phí duy nhất của các ngươi để chọn lựa công pháp, các ngươi đi đi. Thiện ý nhắc nhở các ngươi một lần, càng vào sâu trong Thiên Thư Các, đẳng cấp công pháp càng cao, nhưng càng vào sâu bên trong uy lực của Hình Thiên Ý kia lại càng lớn. Cho dù các ngươi có nhắm mắt lại, Hình Thiên Ý cũng sẽ tổn thương đến linh hồn các ngươi, cho nên có thể đi bao nhiêu thì đi bấy nhiêu, tuyệt đối không được cậy mạnh.
Một vị đạo sư dặn dò.
Đệ tử ngoại môn nghe được mệnh lệnh, bắt đầu phân tán đi về phía Thiên Thư Các.
La Chinh theo bậc thang đi lên, qua bậc thang vào cửa liền nhìn thấy một đại điện vàng son lộng lẫy bên trong.
Giữa đại điện, La Chinh liền thấy một chữ to màu đen được làm từ huyền thiết, đó là một chữ - Hoàng.
Nơi này chính là nơi ngoài cùng của Thiên Thư Các, đều là công pháp hoàng giai, là công pháp rác rưởi không đáng một đồng!
Mấy vị đệ tử sĩ tộc nói to sau đó lướt qua chữ Hoàng kia đi vào bên trong.
Những cuốn công pháp hoàng giai được đặt chi chít trên giá sách. La Chinh tùy tiện đoán, chỉ một tầng giá sách là có thể đặt một vạn loại công pháp hoàng giai, giá sách này tổng cộng có hai mươi tầng, chẳng phải là có hai mươi vạn loại công pháp hoàng giai hay sao?
Trong Đế Quốc, công pháp hoàng giai được lưu hành rất rộng rãi, mặc dù lời của những đệ tử sĩ tộc kia hơi khó nghe nhưng đúng là không đáng bao nhiêu tiền.
Chỉ có rất ít người ngừng ở tại chỗ này, còn đâu phần lớn đều đi vào bên trong.
La Chinh không nghĩ nhiều cũng theo số đông tiến lên, nhưng hắn chú ý thấy Mạc Xán cũng không đi theo, mà là dừng lại ngay trong đại điện công pháp hoàng giai kia.
Đi về phía trước được mấy trượng, mọi người lại bước vào một đại điện khác, chính giữa đại điện có một chữ - Huyền.
Không cần nói nhiều, đây chính là đại sảnh công pháp huyền giai.
Bên trong đại sảnh này, những tia Hình Thiên Ý màu tím dần dần nhiều hơn, một nhóm người cảm thấy không khỏe liền lui ra ngoài.
Muốn đối đầu với uy áp của Hình Thiên Ý phải có một linh hồn cường đại.
Ở đây đại đa số đều chưa từng rèn luyện linh hồn, chỉ là có linh hồn mạnh mẽ hơn một chút mà thôi. Có một số người sinh ra linh hồn đã mỏng manh chứ không liên quan gì tới thực lực, đây gần như là chênh lệch bẩm sinh.
Có mấy người đệ tử ngoại môn mặc dù đã cảm thấy cực kỳ không khỏe nhưng có vẻ như vẫn không muốn buông xuôi. Vì vậy nhắm mắt lại cứng rắn chống đỡ áp lực của Hình Thiên Ý.
Chỉ chốc lát sau sắc mặt của bọn họ đều chuyển từ xanh sang đen giống như sắp ngất, cuối cùng không thể không lui ra ngoài. Còn có người trực tiếp té xỉu ở ngay trong đại sảnh, được người tới đưa về.
Đại đa số những người còn lại đều hiểu, đại sảnh công pháp huyền giai đã là cực hạn của bọn họ rồi, nếu tiến tiếp vào trong chỉ sợ sẽ làm tổn thương đến linh hồn của mình.
Vì vậy phần lớn đều ở lại đây tìm kiếm công pháp thuộc về mình.
Chỉ có một số rất ít tiếp tục đi về phía trước.
Mà La Chinh chính là một trong số đó.