Chương 790: Quái vật nhỏ


Giống như võ giả kia đã nói, khi Vân Long Đào từ trong hư không thoát ra thì bóng dáng La Chinh cũng lướt ra theo.

Vân Long Đào vẫn bất lực mà phản công vô ích, còn La Chinh vẫn thoải mái dùng Vô Thức phá giải Trảm Không kiếm.

Cứ một tiếng thanh thúy vang lên, La Chinh lại đánh ra một quyền.


Keng!



Uỳnh uỳnh!


Chỉ hai chiêu này thôi cũng đã áp chế Vân Long Đào đến mức không có cơ hội đánh trả.

Một quyền này đánh ra, Áo Giáp Không Gian trước ngực Vân Long Đào đã không thể chống đỡ được nữa, bên trên dày đặc những vết rạn nứt, giống như có thể vỡ tan bất cứ lúc nào.


Lại!


Tính tình Vân Long Đào thuộc loại đánh chết cũng không nhận thua. Muốn mạng của hắn cũng được, nhưng bảo hắn từ bỏ mà nhận thua thì có chết hắn cũng không làm.


Keng!



Uỳnh uỳnh!


Nếu trong tình huống thực lực tương đương, thường thì võ giả nào có ý chí kiên cường hơn sẽ thắng.

Đáng tiếc, trong tình huống thực lực chênh lệch quá lớn như thế này thì ý chí lại có vẻ như lấy trứng chọi đá.


Loảng xoảng, keng...


Một quyền này vừa đánh ra liền nghe thấy như có tiếng ngói lưu ly vỡ nát vang lên. Rốt cuộc Áo Giáp Không Gian của Vân Long Đào cũng không thể chống đỡ nổi nữa mà ầm ầm vỡ vụn. Một đòn này của La Chinh trực tiếp đánh lên ngực Vân Long Đào.

Sức mạnh cực lớn thông qua nắm tay của La Chinh đánh lên ngực Vân Long Đào khiến hắn lập tức rơi xuống giống như sao băng, va chạm thật mạnh với mặt đất!

Vừa rồi hai người cứ chém giết trong hư không nên vốn đã thoát ra khỏi kết giới. Sức đánh mạnh như vậy lại không có kết giới ngăn cản nên Vân Long Đào rơi thẳng vào trong quảng trường. Võ giả phía dưới nhao nhao né tránh, Vân Long Đào trực tiếp đập thẳng xuống mặt đất, tạo thành một cái hố to.

Khói bụi bay lên bị gió to thổi quét đi, xoay tròn như khói báo động, trong nháy mắt đã bị thổi tan.

Vân Long Đào nằm trong hố không hề nhúc nhích, chưa rõ sống chết.

Tất cả những thiên tài cấp Thần của tứ đại thần quốc đều ngơ ngác nhìn Vân Long Đào. Trước đây, Vân Long Đào uy vũ đến cỡ nào?

Hắn liên tiếp chém giết mấy vị thiên tài cấp Thần hàng đầu của thần quốc Hắc Thiết và thần quốc Tinh Dã, hơn nữa lời hắn nói ra càng khiến không ít võ giả hổ thẹn trong lòng. Thiên phú của hắn cực cao, lại tự cho là mình không đáng để nhắc tới. Nhân vật tầm cỡ này, tương lai chắc chắn sẽ trở thành người bọn họ khó có thể nhìn lên.

Hắn là vô địch trong Hư Kiếp Cảnh, không ít thiên tài cấp Thần đã lặng lẽ thừa nhận sự thật này.

Nhưng hiện tại, hắn bị La Chinh dùng sức mạnh đánh nát Áo Giáp Không Gian, nằm trong hố to như một con lợn chết. Không thể không nói, đây quả là một cảnh tượng thảm bại.


Tốt, tốt lắm, rất tốt!
Chu Hoàng chợt nói ra năm từ này, trên mặt hiện ra nụ cười thản nhiên.

Vân Long Đào vẫn luôn áp chế khiến thần quốc Hắc Thiết có thể nói là mặt xám mày tro. Tuy trong quá khứ, thần quốc Hắc Thiết cũng không có nhiều ưu thế trong so đấu, nhưng những thiên tài trong thần quốc cũng còn có thể sánh ngang với những thiên tài khác, chưa từng thê thảm như thế này.

May mà đúng lúc đó La Chinh đứng ra, cứu vớt mặt mũi của thần quốc Hắc Thiết! Mặc kệ La Chinh có phải là người xuất thân từ thần quốc Hắc Thiết hay không, ít nhất hắn cũng đã thông qua khảo hạch của võ phủ Ngọc Huyền, đại diện cho thần quốc Hắc Thiết để xuất chiến! Trận thắng này thật sự tới rất đúng lúc!

Yến Vương cũng vui vẻ ra mặt. Hiện tại hắn không cần nhiều lời, bởi phụ hoàng luôn luôn công bằng. Lần này dựa vào La Chinh, chỉ sợ địa vị của bản thân Yến Vương trong lòng phụ hoàng cũng sẽ tăng lên không ít!

Nhưng có người vui vẻ thì tất nhiên cũng có người không vui!

Bóng dáng Bạch Nguyệt Dung nhẹ nhàng lóe lên, hóa thành một luồng sáng xanh xẹt qua quảng trường, bay thẳng vào trong hố to. Sau đó nàng ta lấy một viên thuốc màu trắng từ túi nhỏ trong tay ra nhét vào miệng Vân Long Đào.


Thánh nữ, Long Đào không sao chứ?
Chiến Đế Đại Vũ âm trầm hỏi. Tính mạng của một võ giả Hư Kiếp Cảnh không đáng để Chiến Đế Đại Vũ quan tâm, nhưng hắn thân là Quốc chủ, trước mặt mọi người vẫn phải làm bộ hỏi thăm một chút.


Nội tạng bị nát mà thôi, không đáng lo.
Bạch Nguyệt Dung lắc đầu nói, ánh mắt lập tức lạnh lùng nhìn chằm chằm vào La Chinh trên bầu trời nói:
Quái vật nhỏ, thay ta xuất chiến! Giết hắn!


Bạch Nguyệt Dung có địa vị cao, thế nên cũng có tư cách chọn võ giả thay mình lên xuất chiến.

Nghe Bạch Nguyệt Dung nói vậy, La Chinh hơi sửng sốt. Quái vật nhỏ là ai?

Lúc này, một giọng nói cao vút lại vang lên:
Theo quy tắc, vòng này thần quốc Đại Vũ không thể phái người ra chiến!


Vòng này vốn đến lượt thần quốc Tinh Dã và thần quốc Thiên Phong phái võ giả ra chiến, nhưng Bạch Nguyệt Dung đang tức giận nên nào nghĩ được nhiều.

Được giọng nói kia nhắc nhở, Bạch Nguyệt Dung khẽ cắn môi, tiếp tục nói:
Vậy chờ vòng tới!


La Chinh không biết quái vật nhỏ là ai, nhưng người khác lại biết.

Đặc biệt là Yến Vương, mặt hắn hơi biến sắc. Không ngờ trong cơn tức giận, Bạch Nguyệt Dung lại trực tiếp phái quái vật nhỏ ra chiến. Không biết La Chinh có thể chống đỡ được không đây?

Trên quảng trường, một võ giả nhỏ gầy đang nằm nghiêng trên mặt đất ngủ khò khò.

Từ đầu tới cuối, võ giả này hoàn toàn không xem trận chiến trên bầu trời, giống như tất cả những gì xảy ra xung quanh đều không liên quan gì tới hắn.

Nhưng sau khi Bạch Nguyệt Dung mở miệng, võ giả này chợt tỉnh táo lại. Sau khi mở hai mắt ra thì thấy trong hai mắt hắn vậy lại không hề có tròng trắng. Con mắt hoàn toàn đen kịt, giống như hố đen, nhìn vô cùng quái dị!

Người này chính là quái vật nhỏ trong miệng Bạch Nguyệt Dung.


Ha ha ha, Bạch Nguyệt Dung, ngươi muốn ta thay ngươi xuất chiến?
Thân hình tên quái vật nhỏ kia rất kỳ lạ, không biết bước chân của hắn vặn vẹo thế nào mà trong nháy mắt đã đi đến bên người Bạch Nguyệt Dung.

Trước mắt nhiều người mà dám gọi thẳng tên nàng ta như vậy, đây là điều tối kỵ!

Bạch Nguyệt Dung là thánh nữ của Mật Giáo, tuy nàng ta là người thần quốc Đại Vũ, nhưng sức ảnh hưởng lại trải rộng trên toàn bộ đại lục thần quốc!

Dù sao thì tôn giáo cũng không có biên giới, Mật Giáo lợi dụng sức mạnh của Thượng Giới nên cũng có không ít tín đồ trong tứ đại thần quốc. Đó cũng là lý do vì sao dù thực lực Bạch Nguyệt Dung không tốt nhưng vẫn có địa vị rất cao.

Cho dù là Chiến Đế Đại Vũ cũng sẽ không gọi thẳng tên nàng ta mà còn phải gọi một tiếng thánh nữ. Vậy mà quái vật nhỏ này lại hoàn toàn không kiêng nể gì.

Bạch Nguyệt Dung trừng mắt nhìn quái vật nhỏ một cái. Nếu như được lựa chọn, nàng ta sẽ không muốn cho người này xuất chiến!

Trong tứ đại thần quốc có rất nhiều võ phủ, mà võ phủ được công nhận đứng đầu trong đại lục Thần Quốc chính là võ phủ Cửu Đỉnh!

Quái vật nhỏ chính là người mạnh nhất trong võ phủ Cửu Đỉnh.

Cho dù là người kiêu ngạo như Vân Long Đào thì cũng không dám đi khiêu chiến quái vật nhỏ.

Quái vật nhỏ không chỉ có thực lực cá nhân cực mạnh, mà phẩm hạnh cũng vô cùng thấp kém. Hắn không chỉ thích lạm sát người vô tội mà còn phóng túng vô độ. Càng quá đáng hơn là những cô gái mây mưa với hắn còn thường xuyên bị ngược đãi đến chết. Mấy năm nay, số lượng mỹ nữ chết trong tay hắn không phải một ngàn thì cũng tám trăm người rồi.

Đã thế quái vật nhỏ này không chỉ một lần có ý đồ với Bạch Nguyệt Dung!

Cũng không phải hắn thèm thuồng gì sắc đẹp của Bạch Nguyệt Dung, mà chỉ đơn thuần là cảm thấy hứng thú với thân phận thánh nữ của nàng ta mà thôi.

Đổi lại là bất kỳ võ giả nào khác, nếu dám có chút ý xấu nào với Bạch Nguyệt Dung thì có lẽ đã chết không có chỗ chôn rồi. Thánh nữ của Mật Giáo, sao có thể để người khác khinh nhờn?

Nhưng quái vật nhỏ là ngoại lệ. Hắn đã từng công khai nói, nếu có cơ hội, nhất định sẽ bắt Bạch Nguyệt Dung vào hậu cung của hắn, sau đó.... Khi Bạch Nguyệt Dung nghe được những lời lẽ quá đáng đó liền giận tím mặt, nhưng Bạch Nguyệt Dung lại không thể làm gì được hắn.

Võ phủ Cửu Đỉnh là võ phủ đứng đầu trong đại lục thần quốc, đã gần đạt tới thế lực thất phẩm, mà quái vật nhỏ lại quá quan trọng với võ phủ Cửu Đỉnh.

Nhưng tầm quan trọng của quái vật nhỏ không nằm ở thực lực cá nhân của hắn.

Hắn chỉ là Hư Kiếp Cảnh hậu kỳ, cho dù có mạnh đến mức nào thì cũng không thể là đối thủ của đại năng Thần Hải Cảnh.

Võ phủ Cửu Đỉnh không thiếu cường giả Sinh Tử Cảnh và đại năng Thần Hải Cảnh, nhưng điều này lại không thể thiếu công lao của quái vật nhỏ. Bởi vì trong ba mươi năm nay, thần quốc Đại Vũ hưng thịnh như thế, võ giả trẻ tuổi trưởng thành nhanh như vậy chính là nhờ vào quái vật nhỏ!

Quái vật nhỏ có một loại thiên phú cực kỳ đặc biệt.

Hễ cứ so đấu giao lưu với hắn thì võ giả sẽ rất dễ dàng tiến vào trạng thái giác ngộ!

Ví dụ như một thiên tài cấp Thần có tu vi Hư Kiếp Cảnh mà bị kẹt ở bình cảnh nào đó thì chỉ cần giao đấu với quái vật nhỏ sẽ dễ dàng đột phá ngay.

Hơn nữa, thiên phú này của quái vật nhỏ không chỉ có tác dụng với võ giả Hư Kiếp Cảnh, cho dù là cường giả Sinh Tử Cảnh, hay thậm chí là đại năng Thần Hải Cảnh thì đều có tác dụng!

Nhưng so ra mà nói, thực lực càng mạnh thì hiệu quả lại càng kém. Đến cảnh giới của Chiến Đế Đại Vũ thì đã vô cùng nhỏ bé rồi.

Nhưng cho dù thế nào thì loại năng lực này gần như có sức hấp dẫn trí mạng với tất cả các võ giả. Dù tính cách của quái vật nhỏ có khốn nạn thế nào thì võ phủ Cửu Đỉnh vẫn phải cung phụng hắn như ông nội!

Mà rất nhiều đại năng Thần Hải Cảnh trong tứ đại thần quốc cũng mong muốn bồi dưỡng quái vật nhỏ. Hiện tại, quái vật nhỏ mới chỉ là Hư Kiếp Cảnh hậu kỳ, thiên phú của hắn không có tác dụng lắm với các đại năng Thần Hải Cảnh. Nhưng nếu bồi dưỡng người này đến tu vi Thần Hải Cảnh thì sao?
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.