Chương 811: Thổ huyết
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1814 chữ
- 2022-02-07 11:15:57
Lúc chiếc vòng còn đang tuột trên cánh tay, ngón tay ngọc của nàng đã nhẹ nhàng giữ lại, cái vòng ngọc kia liền rơi vào lòng bàn tay nàng.
Ta cho ngươi mượn chiếc vòng tay Ngọc Thiên này!
Hỏa Doãn Nhi nhẹ giọng nói.
Nghe Hỏa Doãn Nhi nói vậy, trên mặt mọi người đều hiện lên vẻ cổ quái, ngay cả La Chinh cũng cảm thấy kỳ lạ.
Chiếc vòng tay này của nàng là một món bán thần khí, sao lại có thể tùy ý cho người khác mượn như vậy?
Thấy La Chinh không nói gì, Hỏa Doãn Nhi lại tiếp tục nói:
Vòng tay Ngọc Thiên này là một món bán thần khí, sẽ có giúp ngươi rất nhiều!
La Chinh nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Hỏa Doãn Nhi, cuối cùng cũng nở nụ cười nhẹ, lập tức nói:
Cám ơn ý tốt của ngươi, chỉ có điều tạm thời ta không dùng được.
Sao ngươi lại không dùng được?
Hỏa Doãn Nhi hoàn toàn không hiểu.
Chiến Đế Đại Vũ cũng không muốn kéo dài thời gian, vậy nên hắn liền nói với Hỏa Doãn Nhi:
Tiểu cô nương Hỏa gia này, khuyên cô đứng xa một chút. Kết giới này có lẽ không chống đỡ được uy lực một quyền của ta đâu. Đến lúc đó, nếu như ảnh hưởng đến cô thì sẽ không tốt!
Hắn vừa nói xong, vẻ mặt Chiến Hoàng Thiên Phong lập tức thay đổi, thân hình chớp lên một cái rồi kéo Hỏa Doãn Nhi lại, đưa nàng cách xa khỏi kết giới.
Câu nói này tức thì cũng làm những thiên tài cấp Thần phía dưới bừng tỉnh. Sức mạnh của đại năng Thần Hải Cảnh một khi được trút ra thì sẽ kinh khủng tới mức nào? Nếu như bị dính phải thì e rằng chỉ có một chữ chết!
Vì vậy những thiên tài cấp Thần kia lập tức lui ra khỏi quảng trường, đến khi chỉ còn cách kết giới mấy nghìn trượng mới dừng lại...
Ngược lại, cường giả Sinh Tử Cảnh và đại năng Thần Hải Cảnh trên bậc thang lại không hề nhúc nhích. Một quyền của Chiến Đế Đại Vũ không phải nhắm vào họ, cho dù có ảnh hưởng thì cũng chưa đủ để làm tổn thương những người có thực lực như họ.
Nhóc con, tất cả đều do chính ngươi gieo gió gặt bão, muốn trách cũng chỉ có thể trách ngươi chọc phải thần quốc Đại Vũ ta! Đi chết đi!
Chiến Đế Đại Vũ lạnh giọng nói, nắm đấm lấp lóe ánh sáng tím của hắn bắn về phía La Chinh!
Trong lòng Chiến Đế Đại Vũ đã thầm xử tử hình La Chinh rồi.
Mà không chỉ mình Chiến Đế Đại Vũ, tất cả võ giả ở đây cũng đều ngầm thừa nhận rằng La Chinh chắc chắn sẽ chết. Tám phần mười sức mạnh của đại năng Thần Hải Cảnh không phải là trò đùa.
Đây là lần đầu tiên La Chinh đối mặt với công kích của đại năng Thần Hải Cảnh!
Quyền này vừa đánh ra, dường như ngay cả không khí xung quanh cũng bị rút đi, khiến cho hô hấp của La Chinh cũng phải ngừng lại.
A...
Sức mạnh... dời đi...
Suy nghĩ vừa thoáng hiện lên trong đầu La Chinh, ngay sau đó liền hình thành liên kết với sông Tây Long bên cạnh!
Khi La Chinh vừa thành lập liên kết xong thì một quyền của Chiến Đế Đại Vũ đã nã thẳng về phía hắn!
Ầm!
Trong nháy mắt, một quyền Chiến Đế Đại Vũ đánh ra đã bộc phát một tiếng vang trầm trầm.
Ài! Mặc dù thân thể người này vô cùng dũng mãnh, nhưng sợ rằng bị trúng một quyền này cũng biến thành tro bụi thôi!
E là ngay cả tro bụi cũng không còn. Sức mạnh của Quốc chủ thần quốc Đại Vũ ta lớn mạnh đến nhường nào chứ?
Đáng tiếc cho một nhân vật yêu nghiệt như vậy...
Nhưng khi âm thanh trầm trầm vang lên, hình ảnh mọi người tưởng tượng lại không xảy ra.
Có phải ta nhìn nhầm rồi không?
Một võ giả lấy tay dụi dụi mắt. Bọn họ lùi ra quá xa, nên cho dù là võ giả Hư Kiếp Cảnh thì cũng không nhìn được rõ lắm.
Nhưng mà La Chinh quả thực không hề lui bước, càng không tan thành tro bụi. Một khắc sau, sông Tây Long bỗng bắt đầu gào thét.
Lúc nãy, hai quyền của La Chinh đánh vào trên người quái vật nhỏ đã khiến cho hai ngọn núi lớn trên sông Tây Long sụp đổ.
Lần này La Chinh ngăn cản tám phần mười sức mạnh của đại năng Thần Hải Cảnh, hắn cũng dời toàn bộ sức mạnh lên sông Tây Long!
Cả dòng sông Tây Long bắt đầu gào thét dữ dội. Ngay sau đó, dãy núi ở một bên sông Tây Long bắt đầu phát ra tiếng vang kịch liệt rồi bụi mù cuồn cuộn bốc lên, như thể một tấm màn khói khổng lồ hoàn toàn che phủ sông Tây Long!
Trong chớp mắt sông Tây Long Giang gào thét, rặng núi do nhiều ngọn núi lớn tạo thành liền có hơn hai mươi ngọn núi lớn sụp đổ.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, La Chinh cũng cũng thầm cảm thấy kinh hãi. Thực lực của đại năng Thần Hải Cảnh quả nhiên không phải dạng vừa. Chỉ một quyền dùng tám phần mười sức lực, tuy rằng có rót chân nguyên vào thật nhưng không ngờ lại hủy diệt hơn hai mươi ngọn núi lớn...
Quá mạnh mẽ.
Nhưng mạnh mẽ thì mạnh mẽ, La Chinh vẫn bình yên vô sự!
Một đòn vừa rồi, La Chinh đã chuyển dời hết phần lớn sức mạnh của nó lên trên rặng núi. Về phần sức mạnh còn sót lại, thân thể thánh khí của La Chinh có thể chịu được!
Ào ào...
Gió to cuốn theo bụi mù gào thét, bao phủ lên tất cả mọi người.
Một lúc lâu sau, bụi mù nổi lên từ những ngọn núi lớn bị sụp mới chậm rãi tản ra, thân hình của La Chinh và Chiến Đế Đại Vũ vẫn vững vàng đứng trong kết giới.
Một vị thiên tài cấp Thần há to miệng, sững sờ nhìn La Chinh trong kết giới mà lắp bắp:
Ta... ta không nhìn lầm chứ? La Thiên Hành này... vẫn bình yên vô sự?
Đúng là vẫn bình yên vô sự. Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Toàn bộ núi lớn ven sông Tây Long tự nhiên lại đổ sụp xuống! Hình như tên La Chinh này chiếm được năng lực của quái vật nhỏ!
Chính là năng lực của quái vật nhỏ. Trước đây, lúc La Chinh đối phó với quái vật nhỏ thì quái vật nhỏ cũng dùng chiêu này, chuyển dời tất cả sức mạnh đến hai ngọn núi lớn trên sông Tây Long. Bây giờ không ngờ La Chinh cũng có được loại năng lực này! Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Chẳng nhẽ La Chinh chiếm được năng lực của quái vật nhỏ thật?
Trên mặt đông đảo các thiên tài cấp Thần đều là vẻ mù mờ.
Những đại năng Thần Hải Cảnh kia nhìn La Chinh trong kết giới, rồi lại nhìn về phía những ngọn núi sụp đổ bên sông Tây Long, người nào người nấy đều ngây dại cả ra.
Rốt cuộc La Chinh đã làm thế nào? Vì sao hắn lại biết cách dời sức mạnh đi chỗ khác?
Nếu La Chinh chiếm được năng lực của quái vật nhỏ, thế thì bọn họ còn có cơ hội...
Nếu La Chinh đã biết cách dời sức mạnh đi, như vậy hẳn là hắn đã chiếm được năng lực quỷ dị kia của quái vật nhỏ. Nói không chừng, La Chinh cũng chiếm được cả thần lực thiên phú của quái vật nhỏ nữa...
Vì sao lúc này Chu Hoàng không thể lên võ đài ngăn cản Chiến Đế Đại Vũ? Cũng bởi vì thần lực thiên phú của quái vật nhỏ chính là một hy vọng của các đại năng Thần Hải Cảnh. Chỉ vì với hy vọng này, bọn họ có thể đột phá Thần Hải Cảnh.
La Chinh biến quái vật nhỏ thành kẻ ngốc, chẳng khác nào đập tan hy vọng của bọn họ. Chu Hoàng không nói lý được nên không thể đứng ra giúp La Chinh.
Nếu La Chinh thực sự kế thừa thần lực thiên phú của quái vật nhỏ thì hy vọng này lại trở về lần nữa.
Nhưng đúng lúc này, trong hai mắt Chiến Đế Đại Vũ chợt lóe sáng. Hắn tung tiếp một quyền về phía La Chinh. Một quyền này hắn cũng đã phát huy mười phần sức mạnh!
Suy nghĩ trong đầu Chiến Đế Đại Vũ xoay chuyển mới nhanh làm sao? Trước đây, quái vật nhỏ bị khống chế trong tay hắn một cách chặt chẽ. Nếu như thần lực thiên phú của La Chinh có thể giúp cho các đại năng Thần Hải Cảnh thăng cấp thì làm sao còn có phần của hắn nữa?
Huống hồ, thù mới hận cũ cùng tính một thể, hắn cũng lười tìm hiểu kết quả! Dù La Chinh có thực sự cướp được thần lực thiên phú của quái vật nhỏ hay không thì hôm nay hắn cũng phải giết chết La Chinh!
Lưu Tán! Dừng tay!
Chu Hoàng là người đầu tiên đứng ra.
Lưu Tán, hay là trước hết cứ tra xét một phen rồi nói. Nhỡ đâu La Thiên Hành này...
Chiến Hoàng Thiên Phong cũng đứng ra.
Đáng tiếc, thế tiến công của Chiến Đế Đại Vũ quá nhanh. Suy nghĩ của hắn vừa mới hiện lên thì một quyền này đã lao thẳng vào mặt La Chinh!
Hừ! Tám phần mười sức mạnh cũng không thể làm khó dễ ta, chẳng lẽ dùng mười phần sức mạnh thì có thể? Đồ lật lọng, thật không biết xấu hổ!
Sắc mặt La Chinh trầm xuống, mở toàn bộ lực vảy rồng trong cơ thể ra cùng một lúc!
Nói về sức mạnh thuần túy thì lực vảy rồng của La Chinh cũng không kém Chiến Đế Đại Vũ bao nhiêu.
Mấu chốt là sức lực của Chiến Đế Đại Vũ đánh vào trên người La Chinh đã bị La Chinh dời thẳng đến sông Tây Long, còn sức mạnh của bản thể La Chinh khi bùng phát, cộng thêm cương nguyên và chân nguyên cùng lúc chuyển động thì lại được thân xác của Chiến Đế Đại Vũ hứng trọn.
Chiến Đế Đại Vũ căn bản không nghĩ là La Chinh sẽ đánh trả. Hắn cũng không ngờ sức mạnh của La Chinh khi bùng phát ra lại kinh khủng như vậy.
Cho nên một quyền La Chinh nện vào người hắn chẳng khác nào một ngọn núi lớn đập ngay lên ngực. Hắn bị một quyền của La Chinh đánh bay, đồng thời còn phun ra một ngụm má lớn!