Chương 844: Máu tươi



Chiếc là màu vàng? Mục tiêu của hắn là cuốc Hắc Tinh? Căn bản cũng chỉ phí công, chẳng lẽ hắn chắc chắn mình có thể lấy ra được?


Đi vào cánh cửa hẹp đặc thù ở tầng ba mươi lăm kia có thể sẽ rơi xuống trên một phiến lá ở đoạn giữa cây mỏ, cũng chính là phiến là màu vàng nhạt kia, mà ở giữa phiến lá này lại bao bọc một thần khí chí tôn.

Thông tin này sớm đã được truyền ra từ thánh hải Thiên Vũ từ lâu, cho nên đại đa số các võ giả trong tứ đại thần quốc đều biết rõ!

Tất cả mọi người đều biết ở đây có một thần khí chí tôn, hơn nữa còn là một cái cuốc đào mỏ kỳ lạ, chỉ là không ai có thể lấy nó ra được.

Nhiều năm như vậy, các đại năng Thần Hải Cảnh đã nghĩ ra vô số biện pháp, nhưng vẫn không ai có thể đập vỡ phiến lá màu vàng kia để lấy cuốc Hắc Tinh.

Nhưng La Chinh cứ thế đi vào như vậy, chẳng lẽ có cách gì phá vỡ được phiến lá màu vàng kia?

Trước đây, La Chinh đã khiến mọi người cảm thấy dường như hắn không gì là không thể làm được, cho nên đầu tiên bọn họ cũng theo phản xạ mà cho là hắn có thể, nhưng sau khi cẩn thận nghĩ lại, ai nấy đều lắc đầu phủ định.


Không thể nào! Nếu cuốc Hắc Tinh này dễ lấy như vậy thì đại năng Thần Hải Cảnh đã lấy đi từ lâu rồi!



Đúng vậy, có lẽ lần này La Thiên Hành cũng chỉ thử thôi. Thần khí chí tôn đâu phải đồ vật bình thường? Hắn không lấy nổi đâu!



Sức lực người này đúng là rất mạnh, nhưng chẳng qua cũng chỉ có thể đả thương Chiến Đế Đại Vũ mà thôi. Trừ phi sức lực của hắn tăng lên gấp hơn mười lần thì còn có khả năng!


Trong lúc mọi người còn đang bàn tán, một vài võ giả đã bắt đầu leo lên kim tự tháp. Đối với những thiên tài cấp Thần như bọn họ thì tầng ba mươi lăm cũng có một chút nguy hiểm. Nhưng nếu khi gặp phải trùng ăn khoáng thạch màu xanh mà kịp thời chạy trốn thì cũng không phải vấn đề gì quá lớn. Chỉ cần đừng đụng đến những con trùng ăn khoáng thạch màu tím là được. Mà trùng ăn khoáng thạch màu tím cũng thường ở tầng bốn mươi trở lên, đến tận bây giờ cũng chỉ có La Chinh tiến vào tầng bốn mươi mới khiến bọn chúng đi xuống, thế nên vấn đề hẳn cũng không quá lớn.

Thế là không ít võ giả cũng tiến vào các cánh cửa hẹp khác ở tầng ba mươi lăm và những cánh cửa phía dưới.

Bởi vì mỗi cánh cửa chỉ một võ giả có thể tiến vào, thế nên có vài võ giả thậm chí còn to gan tiến vào cánh cửa hẹp phía trên La Chinh.

Đứng trên phiến lá màu vàng, nhìn trên đỉnh đầu, dưới chân, bên trái, bên phải, thậm chí bên trái của bên trái, bên phải của bên phải, tất cả đều kín người, La Chinh cũng không còn gì để nói.

Chẳng qua chỉ là đập vỡ một phiến lá, có gì đẹp mắt mà phải vào xem?

Nhưng La Chinh cũng không kiêng dè gì lắm, việc hắn lấy cuốc Hắc Tinh đi nhất định sẽ tạo ra động tĩnh cực lớn, căn bản cũng không thể thoát khỏi tai mắt của người khác. Chẳng qua hắn không thích bị người ta vây xem như thế mà thôi.


Có nên dẫn một con trùng ăn khoáng thạch màu tím ra đuổi những người này đi không nhỉ?
Trong lòng La Chinh thầm nghĩ. Suy nghĩ một chút thì vẫn thôi đi, muốn xem náo nhiệt thì cứ để họ nhìn cho đã.

Trên phiến lá, hắn bước mấy bước là đã đến bên trên cuốc Hắc Tinh kia, sau đó hắn hít một hơi thật sâu rồi nhắm mắt lại.

Sau khi thân thể đạt tới thể thánh khí, La Chinh cũng không rõ bản thân có thể chịu được lượng sức mạnh lớn đến mức nào. Khi vừa mới hấp thu Thiên Diễn Tinh Hoa, La Chinh đã định thử một chút, nhưng lại bị Hỏa Doãn Nhi xen ngang, thế nên bây giờ hắn phải thử một chút trước đã!

La Chinh từ từ nhắm mắt lại, bắt đầu không ngừng hấp thu lực vảy rồng!

Một tấm, mười tấm, trăm tấm, nghìn tấm.

Lúc ở thân thể còn ở thể tiên khí, cơ thể La Chinh chỉ có thể chịu được tối đa lực của khoảng một nghìn tấm vảy rồng, nếu hấp thu nhiều hơn thì cơ thể rất dễ tan vỡ.

Nhưng lần này, La Chinh đã trực tiếp mở ra nghìn tấm vảy rồng, sau đó là hai nghìn tấm!

La Chinh có thể cảm nhận được luồng sức mạnh kinh khủng kia đang chậm rãi chảy xuôi trong cơ thể mình giống như từng luồng chất lỏng được ngưng luyện, chậm rãi di chuyển khắp toàn thân.

Lực của hai nghìn tấm vảy rồng mà thân thể mình vẫn còn có thể chịu được, vậy tiếp tục!

Ba nghìn!

Sau đó La Chinh lập tức mở ra lực của ba nghìn tấm vảy rồng!


Vẫn có thể chịu được!


Vào giờ khắc này, La Chinh nhận thấy mỗi một tế bào trong cơ thể đều giãn ra, bên trong cũng ẩn chứa sức mạnh cực kỳ lớn. Nếu trút hết sức mạnh này xuống thì sẽ kinh khủng tới mức nào?

Còn chưa tới cực hạn! Vẫn có thể chịu thêm!

La Chinh lại hít thật sâu một lần nữa, ngay sau đó mở ra lực của bốn nghìn tấm vảy rồng!


Rắc rắc.


Xương cốt trên người La Chinh bắt đầu truyền tới từng tiếng nổ dữ dội!

Từ sau khi cơ thể La Chinh tu luyện tới thể huyền khí, xương cốt của hắn đã rất ít khi phát ra âm thanh này. Bởi vì thân thể của hắn vô cùng cứng rắn, nên khi các khớp xương bắt đầu giãn ra, chúng không thể nào chịu được sức mạnh lớn tới mức đấy nên cả người mới phát ra âm thanh như vậy!

Mà cũng bởi vì luồng sức mạnh này nên mỗi tế bào trên người La Chinh đều giãn ra thêm lần nữa! Giờ khắc này đã giãn tới mức cực hạn!


Nhìn kìa! Hình như La Chinh cao lớn hơn rồi!



Dường như thân thể hắn to lên gấp đôi!



Rốt cuộc sao lại có thể làm được điều này? Ta cảm thấy trong thân thể của hắn tràn đầy sức mạnh!


Trên đỉnh đầu và hai bên trái phải nơi phiến lá La Chinh đang đứng, không ít võ giả cũng tiến đến sát bên mép phiến lá để quan sát. Một số võ giả to gan còn tập trung tinh thần nhìn chằm chằm xem thân thể La Chinh biến hóa thế nào. Mấy người nhát gan thì liếc mắt nhìn một cái, sau đó còn phải nhìn đông, nhìn tây một phen, để nếu trùng ăn khoáng thạch mà đến thì bọn họ chỉ cần nhẹ nhàng xoay mình một cái là có thể nhảy ra khỏi chiếc lá mà thoát thân.


Cực hạn sao? Như vậy đã là cực hạn?
La Chinh nhíu mày.

Hắn cảm thấy mỗi nơi trên thân thể mình đều truyền tới cảm giác căng đau, hắn không thể nào khống chế lực của bốn nghìn tấm vảy rồng được!


Ài, xem ra vẫn phải trải qua một lần luyện thể nữa! Nhưng mà mình còn chưa thu thập đủ Hồng Mông Thiên Cương!
Sau khi cơ thể lên tới thể tiên khí, La Chinh đã luyện thể thêm một lần, cơ thể cũng vững chắc hơn không ít. Nhưng sau khi hắn tiến vào thể thánh khí thì vẫn chưa từng có cơ hội tiến hành luyện thể. Dù sao thì bây giờ Xích Long cũng còn đang ngủ say.

Lực của bốn nghìn tấm vảy rồng có thể đập vỡ phiến lá màu vàng này sao?

La Chinh nhíu mày, trên mặt hiện lên vẻ do dự! Hắn nhanh chóng phủ định.

Các đại năng Thần Hải Cảnh đều đã nghĩ ra không ít biện pháp để lấy cái cuốc này rồi. Mặc dù phiến lá này chỉ cho một vị đại năng Thần Hải Cảnh tiến vào, nhưng các vị đại năng Thần Hải Cảnh bên trái, bên phải, phía trên, phía dưới cũng có thể cùng ra tay. Nếu bọn họ đồng loạt ra tay mà cũng không thể đập vỡ phiến lá này thì chỉ dựa vào lực của bốn nghìn tấm vảy rồng có lẽ cũng không thể nào phá vỡ được.


Năm nghìn!


La Chinh không do dự mà tiếp tục mượn càng nhiều lực vảy rồng hơn!

Nhưng ngay sau khi lực của cả năm nghìn tấm vảy rồng bộc phát ra, La Chinh bắt đầu cảm nhận được đau đớn dữ dội! Nỗi đau này truyền đến từ mỗi một tế bào trên thân thể La Chinh, nghĩ cũng biết đau đến mức nào! Nỗi đau này căn bản khó có thể chịu đựng được!


Cảnh giới Vong Ngã!


Trong nháy mắt này, La Chinh liền thi triển một kỹ xảo mà lúc trước mình đã từng dùng. Ở cảnh giới Vong Ngã, La Chinh có thể tạm thời quên đi nỗi đau thể xác, hắn giống như một người ngoài, đứng nhìn thân thể của mình mà thôi.

Thật ra thì cảnh giới Vong Ngã có lợi nhưng cũng có hại, bởi vì đối với thân thể con người, đau đớn thật ra là lúc thân thể nói cho ngươi biết rằng nó đã không thể chịu đựng được nữa, hoặc là nói cho ngươi biết nó đã xảy ra vấn đề.

Nếu không thể cảm nhận được nỗi đau, vậy thì sẽ chỉ khiến thân thể phải chịu tổn thương lớn hơn mà thôi!

Nhưng bây giờ La Chinh không có lựa chọn. Nếu hắn đã quyết định, tất nhiên phải liều mạng dốc hết sức lực.

Lực của năm nghìn tấm vảy rồng rót vào trong người La Chinh đã khiến mỗi nơi trên thân thể hắn giãn ra tới cực hạn, những âm thanh như tiếng hạt đậu nổ lốp bốp đã không còn nữa, nhưng chỉ trong một hơi thở, ngực La Chinh bất chợt nứt toác ra!


Roẹt!


Một âm thanh giống như tiếng vải bị xé rách truyền tới, nhất thời trên ngực La Chinh xuất hiện một vệt máu tươi đỏ thẫm, vệt máu kia kéo thành một đường dài trên quần áo của hắn! Ngực hắn bị lượng sức mạnh khổng lồ đó oanh tạc nên máu tươi bắn ra với tốc độ cao tới mức xé nát áo quần hắn chỉ trong nháy mắt!


Roẹt, roẹt, roẹt, roẹt!


Ngay sau đó, phía sau lưng, chân và bả vai La Chinh cũng có tia máu bắn ra, xé nát quần áo của hắn!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.