Chương 897: Vỏ trứng vỡ


Thế mà không ngờ cuốc Hắc Tinh lại xuyên thẳng qua ổ khóa này!


Ảo ảnh?
Trong lòng La Chinh đột nhiên cả kinh.

Ổ khóa trước mắt này cùng với trứng rồng tổ bị xiềng xích quấn quanh dường như chỉ là ảo ảnh mà thôi!

La Chinh trực tiếp vươn tay ra, lần mò về phía cái khóa kia. Nhưng ngón tay cũng dễ dàng xuyên qua ổ khóa này, chỗ sờ tới dường như chỉ là hư không.


Rốt cuộc là chuyện gì thế này?
La Chinh ngạc nhiên nói.

Xiềng xích trước mắt, còn cả quả trứng rồng tổ ở giữa kia nhìn qua đều trông rất sống động, căn bản không khiến người ta cảm thấy giống như ảo tưởng. Thế nhưng mấy thứ này rõ ràng ở ngay trước mắt, vậy mà lại không sờ được...

Phong Niệm Vân cười nói:
Ha ha, nếu như ta đoán không lầm thì trứng rồng tổ này thật ra được cất ở trong một tầng không gian khác. Cho nên, cái ngươi nhìn thấy trên thực tế không thể chạm đến!



Một tầng không gian khác?


Nghe thấy lời này, La Chinh lại hơi mơ hồ. Đương nhiên hắn tinh thông quy tắc không gian, cho dù trước khi lễ tẩy trần quy tắc diễn ra trên người hắn thì độ tương thích của hắn đối với quy tắc không gian đã là cao nhất rồi. Tuy sau lễ tẩy trần quy tắc, La Chinh tu luyện quy tắc căn bản nào cũng không có gì cản trở hắn, nhưng hắn vẫn nhạy cảm với quy tắc không gian nhất.

Chẳng qua, suy cho cùng thì hắn cũng chỉ mới tu luyện đến quy tắc không gian tầng thứ hai. Nếu cho hắn một cơ hội để hắn có đầy đủ thời gian trải nghiệm trong tứ đại thần quốc, có được món đồ đằng của quy tắc không gian tầng thứ ba và tầng thứ tư thì hắn có thể từ từ lĩnh ngộ ra.

Nhưng lần này hắn tiến vào tứ đại thần quốc, thời gian cũng quá mức gấp gáp. Bắt đầu từ khi tiến vào thần quốc Hắc Thiết thì hắn chẳng khác gì một con ngựa chưa từng dừng vó. Sau khi đi vào sông Tây Long tham gia thi đấu, bước vào thánh hải Thiên Vũ thì thời gian dành cho La Chinh cũng chẳng có bao nhiêu.


Đúng, nếu như ta đoán không lầm thì đây chính là quy tắc không gian của tầng thứ năm! Hình như trứng rồng tổ này được niêm phong và cất giữ trong một không gian khác. Tất cả những gì ngươi nhìn thấy chẳng qua chỉ là ánh sáng khúc xạ, được chiếu tới thông qua không gian! Muốn trực tiếp lấy trứng rồng tổ này thì căn bản không có khả năng!
Phong Niệm Vân lắc đầu nói:
Đáng tiếc là ta không chủ tu quy tắc không gian, trước đây cũng chỉ lĩnh ngộ một tầng của quy tắc không gian mà thôi.



Chính vì nguyên nhân này cho nên đám Chiến Hoàng Thiên Phong mới không thể lấy trứng rồng tổ đi?
La Chinh nhíu mày.

Dù sao thì độ khó của việc tu luyện quy tắc căn bản vẫn rất cao. Tầng thứ nhất còn tương đối dễ, bắt đầu từ tầng thứ hai đã vô cùng khó khăn. Muốn tu luyện quy tắc căn bản tới tầng thứ ba thì cơ bản phải sở hữu thiên phú của thiên tài cấp Thần. Mà võ giả tu luyện tới tầng thứ tư, cho dù ở trong Thượng Giới thì chỉ sợ cũng là nhân vật trọng yếu của một chủng tộc.

Về phần tầng thứ năm, e rằng võ giả bình thường không thể làm được...


Vút!


Bóng dáng của La Chinh nhẹ nhàng nhoáng lên, qua lại như con thoi trong hư không, chìa tay về phía quả trứng rồng tổ kia.

Vẫn giống như trước đó, tay hắn liền xuyên qua quả trứng rồng tổ này. Những xiềng xích này, kể cả quả trứng rồng tổ cũng hoàn toàn là một ảo ảnh chân thật mà thôi!


Vô dụng thôi. Nếu ta đoán không sai thì trong những người của Thiên Vị tộc này cũng không có ai tinh thông quy tắc không gian. Bọn họ không thể lấy trứng rồng tổ này ra, cho nên mới nghĩ ra một biện pháp khác.
Phong Niệm Vân thản nhiên nói.


Biện pháp gì?
La Chinh hỏi.


Rất đơn giản, không thể lấy được trứng ra, vậy thì thúc ép cho quả trứng đó mau nở! Thay đổi tốc độ thời gian, khiến tốc độ thời gian trong toàn bộ tháp nhọn này trôi đi rất nhanh. Lấy tốc độ thời gian trôi nhanh hơn gấp nghìn lần để ấp cho trứng rồng tổ nở ra. Đợi sau khi rồng tổ hiện thế thì mang nó đi là được.
Phong Niệm Vân suy đoán.

La Chinh gật đầu, lần này hắn vô cùng tán đồng với sự phân tích của Phong Niệm Vân. Nhưng ngay lập tức, chân mày của hắn đã nhíu lại:
Nhưng khi ta bước vào trong tháp nhọn này thì quy tắc thời gian cũng gia tăng trên người ta. Đợi ở chỗ này thì biết đến bao giờ?


Ở ngoài phạm vi của quy tắc thời gian này, thời gian trôi đi với tốc độ bình thường. Mà ở trong phạm vi này thì thời gian lại nhanh hơn hàng nghìn lần. Hiện tại La Chinh đã bước vào trong, tốc độ thời gian của hắn trôi đi liền tương đương với trứng rồng tổ...


Ngươi phân tích có lý. Muốn chờ trứng rồng tổ nở thì ngoài trường hợp trứng rồng tổ này sắp nứt đến nơi ra thì ngươi chỉ có thể rời khỏi phạm vi ảnh hưởng của quy tắc thời gian rồi từ từ đợi...
Phong Niệm Vân nháy mắt một cái nói.


Thế này... lại càng phiền phức.
Trong chốc lát, La Chinh cũng không nghĩ ra biện pháp nào tốt hơn.

Chính vào lúc này, La Chinh đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân truyền đến. Hắn nhìn xuống phía dưới, vừa vặn nhìn thấy cô gái tóc bạch kim đang leo từng bước lên cầu thang. Hắn nhìn xuống dưới vừa đúng lúc cô gái kia nhìn lên, hai người bốn mắt nhìn nhau!

Cô gái tóc bạch kim cười khẩy, mở miệng nói:
Ta đã tha cho ngươi một lần. Nhưng ngươi lại đập vỡ kết giới bên ngoài, Thanh Phong bên kia không dễ nói chuyện như vậy, ngoan ngoãn theo ta rời khỏi nơi đây thì tất cả còn chưa muộn!


La Chinh khẽ hít một hơi, phiền toái lớn nhất trong lần tiến vào thánh địa Thiên Thần này chính là hắn không có cách nào để vận dụng năng lực của mình. Tuy rằng hắn chiếm cứ thân xác của Phong Niệm Vân, nhưng lại không thể phát huy được thực lực của nàng, quả thật là vô cùng bứt rứt.

Có điều, như đã nói, đám người trước mắt này đều là cường giả Thần Cực Cảnh, cho dù ở trong Thượng Giới thì cũng là nhân vật không thể coi thường!

Cho dù La Chinh không bị lực huyết tế của thánh hải Thiên Vũ ảnh hưởng thì chỉ bằng vào tu vi mới vừa bước vào Sinh Tử Cảnh của hắn, đứng trước mặt đám cường giả Thần Cực Cảnh này cũng chẳng khác nào con sâu, con kiến, căn bản không có năng lực đánh trả.


Nghe lời nào.
Cô gái tóc bạch kim tiếp tục cười nói, bước chân nhẹ nhàng đi trên cầu thang, từ từ tiến tới.

Nhưng mà vào giây phút này, khóe mắt La Chinh đột nhiên liếc tới trứng rồng tổ nọ, hắn phát hiện trên trứng rồng tổ này xuất hiện một vết nứt hẹp dài.


Vết nứt...



Vận may của ngươi không tệ, trứng rồng tổ này đã ấp xong!
Giọng nói của Phong Niệm Vân bay tới.


Nhưng cô ta sắp đi qua đây rồi!
La Chinh trao đổi với Phong Niệm Vân ở trong đầu.


Nghĩ cách ngăn chặn cô ta, rồng tổ có hành vi ấn tượng! Nó nhìn thấy cái gì đầu tiên khi phá vỡ vỏ ra thì coi đó là mẹ!
Phong Niệm Vân tiếp tục nói.

Việc ấp trứng rồng tổ thường phải trải qua một khoảng thời gian dài không thể tưởng tượng nổi. Long mạch tộc thi triển lực huyết tế và niêm phong nó không ít thời gian rồi. Thêm nữa, quy tắc thời gian ở đây không biết đã được thi triển bao lâu rồi. Nếu như nói Thiên Vị tộc tiến vào thánh địa Thiên Thần kể từ một năm trước thì với tốc độ thời gian trôi nhanh gấp nghìn lần thì trong không gian này đã trải qua gần nghìn năm...

Dù thế nào thì lúc La Chinh đến nơi này, trứng rồng tổ cũng đã nứt ra rồi. Có thể đây cũng được coi là số mệnh của La Chinh!


Hành vi ấn tượng...
La Chinh chưa kịp nghiền ngẫm ý tứ của cụm từ này thì cô gái tóc bạch kim kia đã từng bước một đi tới đây. Bây giờ hắn nhất định phải tìm một đề tài để ngăn nàng ta lại.

Sau khi suy nghĩ một chút, linh quang chợt lóe lên trong đầu La Chinh, hắn liền mở miệng nói:
Thiên Vị tộc, các ngươi đều thuộc Thiên Vị tộc sao?


Cô gái tóc bạch kim nghe thấy La Chinh đột nhiên nhắc tới Thiên Vị tộc thì trên mặt liền hiện lên vẻ kinh ngạc nói:
Ồ? Làm sao ngươi biết?


La Chinh mỉm cười, trả lời:
Rất đơn giản, bởi vì ta cũng thuộc Thiên Vị tộc!


Nghe thấy lời này, cô gái tóc bạch kim tỏ vẻ không tin. Nàng cười rồi lại nói:
Không thể nào, Thiên Vị tộc chúng ta đều có dấu vết đặc thù. Nếu ngươi là võ giả được Thiên Vị tộc ta thừa nhận thì ta có thể cảm nhận được sự tồn tại của ấn ký kia!


La Chinh cười, vẻ mặt càng tự nhiên hơn:
Ngươi hẳn đã nhận ra thân thể này cũng không thuộc về ta, đúng không?


Cô gái tóc bạch kim gật đầu. Lực giam cầm của nàng trước đây có tác dụng tương tự với La Chinh, điều này chứng minh La Chinh cũng dựa vào Hồn Hạch để khống chế thân thể này. Chỉ có điều, cô gái tóc bạch kim không nghĩ ra được đại pháp Phong Hồn cho nên cũng hơi ngạc nhiên. Rõ ràng là thân thể sống sờ sờ, tại sao còn phải khống chế thân xác thông qua Hồn Hạch. Vậy chẳng phải là làm điều thừa thãi sao?

Giải thích của La Chinh trái lại phù hợp với phán đoán của cô gái tóc bạch kim.


Ngươi nói ngươi đã được Thiên Vị tộc thừa nhận. Nhưng ngươi chẳng qua chỉ là một gã võ giả Hạ Giới thì làm sao nhận được cái gì của Thiên Vị tộc ta?
Cô gái tóc bạch kim cười hỏi, nàng vẫn chưa tin lời La Chinh.

Ánh mắt La Chinh nhẹ nhàng đảo qua. Vết rạn trên vỏ trứng nọ đang chậm rãi kéo dài, vì vậy hắn lại nói:
Tháp, ta được Thiên Vị tộc công nhận trong một tòa tháp!


Tháp Tội Ác vốn thuộc về Thiên Vị tộc, La Chinh cũng không hề nói dối.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.