Chương 921: Hy vọng
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1706 chữ
- 2022-02-07 11:16:10
Mũi tên xuyên từ trước ra sau, để lại sáu cái lỗ nhỏ chảy đầy máu. Nhưng vết thương kiểu này cũng không thuộc loại trí mạng đối với người Ma tộc vốn có hình thể vạm vỡ.
Có điều, tình huống vừa rồi cũng cực kỳ nguy hiểm!
Nên biết rằng, trong ba mũi tên màu đen này của La Chinh thì có đến hai mũi là lao về phía đầu và trái tim của Ma Khiếu. Nếu không có cú vặn người sau cùng thì giờ phút này Ma Khiếu đã trở thành một thi thể rồi!
Cũng may đã tránh thoát được, trên mặt Ma Khiếu lộ vẻ hoảng hốt. Khi ánh mắt nhìn về nơi ba mũi tên kia bắn ra, trên mặt hắn liền hiện lên vẻ sợ hãi.
Nhân loại... đã thế còn chỉ là một Chiến Thánh sơ kỳ, vậy mà lại có thể bắn ra ba mũi tên đáng sợ như vậy? Tên này chắc chắn không xuất thân từ thánh địa Tử Tâm. Hắn đến từ đâu?
Ma Khiếu nhìn chằm chằm La Chinh.
Lăng Yên đứng bên cạnh La Chinh cũng bụm miệng, ánh mắt nhìn La Chinh mang theo chút kính sợ. Nàng đã nhiều lần tiếp xúc với La Chinh trong tháp Tội Ác nên hiểu rất rõ tiềm lực của La Chinh. Nhưng chỉ dùng ba mũi tên đã có thể khiến đại năng Thần Hải Cảnh Ma tộc bị thương thì đúng là hơi quá rồi.
Càng quan trọng hơn là Lăng Yên cũng nhìn ra ba mũi tên khi nãy suýt thì đã lấy mạng của Ma Khiếu...
Nhóc con Nhân tộc được lắm! Không ngờ vừa ra tay đã khiến ta bị thương!
Ma Khiếu ung dung nói,
Ta cho ngươi một cơ hội khiêu chiến ta, để ngươi được tan xương nát thịt!
Giữa cơn tức giận, Ma Khiếu còn bỏ qua cả Lam Băng, lúc này hắn thu hết ngọn lửa đang cháy rừng rực lại, cơ thể vạm vỡ lao về phía La Chinh nhanh đến kinh ngạc.
Trên thánh địa Thiên Vũ, cho dù là Chiến Thánh Ma tộc hay Chiến Thánh Yêu Dạ tộc đều đã ngừng giao chiến. Bọn họ đều bị kinh sợ bởi ba mũi tên màu đen mà La Chinh vừa bắn ra. Có điều, khi thấy Ma Khiếu lao về phía La Chinh, đám Chiến Thánh Ma tộc đều cười khẩy.
Dù mũi tên màu đen trong tay tên nhóc kia vô cùng kỳ dị, nhưng dù sao cũng chỉ là một tên Chiến Thánh sơ kỳ mà thôi. Chọc phải lão tổ Ma Khiếu của bọn họ thì quả là muốn chết!
Cơ thể Ma Khiếu giống như một ngọn núi nhỏ lao nhanh về phía La Chinh, dưới ánh nắng tạo thành một cái bóng không ngừng mở rộng, bao phủ lên người hắn.
Lúc này La Chinh không hề né tránh, ánh mắt vẫn vô cùng bình tĩnh.
La Chinh?
Lăng Yên thấy La Chinh không hề né tránh, lập tức trở nên nôn nóng. Mặc dù nàng biết rõ La Chinh có muốn chạy cũng không chạy nổi, hắn không thể nào trốn thoát khỏi tay đại năng Thần Hải Cảnh!
Ai ngờ La Chinh chỉ thản nhiên ra lệnh cho Lăng Yên:
Lăng Yên, lui lại!
Cùng lúc đó, lực vảy rồng trong cơ thể La Chinh bắt đầu điên cuồng vận chuyển.
Một nghìn tấm, hai nghìn tấm, ba nghìn tấm, bốn nghìn tấm, năm nghìn tấm!
Cực hạn!
Tên đại năng Thần Hải Cảnh tên là Ma Khiếu này chắc là coi thường hắn nên không dùng đến Lĩnh Vực. Có lẽ là cảm thấy đối phó với một Chiến Thánh sơ kỳ thì không cần mở Lĩnh Vực ra làm gì.
Đây cũng coi như là một cơ hội đối với La Chinh.
Bởi vì chỉ cần không bị nhốt vào Lĩnh Vực của đại năng Thần Hải Cảnh thì La Chinh gần như là sự tồn tại vô địch trong Đại Thế Giới này. Hắn nhất định phải nhân lúc đối phương khinh địch để hợp lại toàn bộ sức mạnh của mình!
Ha ha! Một tên Chiến Thánh cấp một nhỏ nhoi mà lại không thèm tránh né. Can đảm lắm!
Thấy La Chinh vẫn đứng yên không nhúc nhích, Ma Khiếu cũng cảm thấy hơi kỳ quái, nhưng so ra thì gã lại thấy tức giận nhiều hơn! Tên Chiến Thánh cỏn con này dám trực tiếp khiêu chiến gã ư?
Có điều cái giá của can đảm chính là ta sẽ nghiền ngươi thành bột!
Nói xong, cánh tay to như chân voi kia của gã bỗng chốc phồng lên. Chỉ trong chớp mắt, nắm tay màu đồng đã to bằng nửa người La Chinh.
Chết đi tên nhãi!
Ma Khiếu cười gằn nói, cương nguyên trong nắm đấm bỗng bùng nổ. Cú đấm này giáng thẳng về phía La Chinh đang đứng yên đó không hề tránh né.
Đáy mắt La Chinh vẫn trầm tĩnh, nhưng sức mạnh trong tay lại đang dồn về phía nắm tay của hắn như thủy triều. Hắn cũng tung ra một cú đấm, khuôn mặt hiện lên một nụ cười quỷ dị.
Thấy khuôn mặt tươi cười của La Chinh, đáy lòng Ma Khiếu cũng hơi do dự một chút. Nhìn qua thì tên nhóc này không giống một kẻ điên, nhưng nếu đã biết rằng mình phải chết mà còn cười như vậy thì chắc chắn là có bẫy.
Có điều Ma tộc có một câu ngạn ngữ: Con cáo ranh ma đến mấy cũng không thắng nổi gã thợ săn mạnh hơn!
Ma Khiếu có ưu thế sức mạnh tuyệt đối, nên hắn tự tin rằng tất cả quỷ kế của tên nhãi này chỉ là viển vông, đừng hòng thực hiện được.
Nhưng ngay lúc hai cú đấm lớn nhỏ này va vào nhau, biến hóa liền xảy ra. Trong nháy mắt, mọi người liền nhìn thấy trên nắm tay to lớn kia của Ma Khiếu xuất hiện vô số vết nứt, đồng thời cả xương cốt trên nắm tay gã cũng bắt đầu vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ. Cùng lúc đó, các mạch máu trên cánh tay rắn chắc kia lần lượt vỡ toạc ra. Dưới công kích của luồng sức mạnh cực lớn, từng khối cơ bắp lần lượt bong ra khỏi cánh tay của gã!
Rắc! Rắc!
Xương cốt trên cánh tay bắt đầu vỡ vụn, nhưng cho dù là sau khi đã vỡ thì sức mạnh kinh khủng trong cú đấm này của La Chinh vẫn tiếp tục phát huy tác dụng. Các mảnh xương nhỏ vẫn tiếp tục nứt ra, cuối cùng hóa thành bột.
Một cú đấm liền nghiền cánh tay phải của Ma Khiếu thành bột!
Còn Ma Khiếu vì chịu lực của cú đấm này mà bị đẩy ngược về phía sau...
Toàn bộ thánh địa Thiên Vũ đều chìm trong yên lặng. Ai có thể ngờ rằng một đại năng Thần Hải Cảnh lại bại trước một Chiến Thánh cấp một?
Đã thế, đại năng Thần Hải Cảnh này còn là Ma tộc - chủng tộc vốn rất tự hào về cơ thể mình, là lão tổ Ma Khiếu trong thánh địa Viêm Ma!
Lăng Yên đứng cách La Chinh mười mấy trượng, lúc này không thể chỉ dùng từ kinh hãi để hình dung tâm trạng của nàng được nữa. Giờ phút này, ánh mắt nàng đầy vẻ mờ mịt, nàng bỗng nhớ lại danh hiệu mà La Chinh đạt được trong tháp Tội Ác.
Danh hiệu Thiên Vị, danh hiệu Thiên Vị màu vàng kim…
Cho dù nàng không biết rõ trên bia thiên phú, ngoại trừ danh hiệu Thiên Vị màu vàng kim ấy thì vẫn còn có rất nhiều loại danh hiệu khác, còn có cả danh hiệu màu đồng đen và màu bạc. Có điều, lúc này Lăng Yên lại nảy sinh ra một ý nghĩ nhất thời nhưng lại vô cùng chuẩn xác, đó là danh hiệu kia cho dù ở Thượng Giới cũng rất ít người có thể đạt được!
La Chinh! Tên kia chính là La Chinh!
Một Chiến Thánh Ma tộc hét lên như thể vừa khám phá ra vùng đất mới.
Hầu hết trong số các Chiến Thánh Ma tộc ở đây đều chưa từng nhìn thấy La Chinh, nhưng có một vài Chiến Thánh Ma tộc sau khi rời khỏi tháp Tội Ác, tu vi của bọn họ đã đột phá Chiến Tôn cấp cao để trở thành một cường giả Chiến Thánh.
Khi nãy, những gã Chiến Thánh này không dám xác định thân phận của La Chinh. Bởi lẽ cho dù bóng dáng có phần quen thuộc, nhưng dựa theo tình báo của Song Ma thánh địa thì La Chinh đã sớm rời khỏi đại lục Hải Thần rồi.
Lúc này, rốt cuộc cũng có người nhận ra hắn!
La Chinh! Chính là tên Nhân tộc trong tháp Tội Ác kia!
Kẻ thù của Song Ma thánh địa chúng ta!
Năm trước hắn chỉ là một tên Chiến Tôn sơ kỳ! Vậy mà bây giờ đã trở thành một Chiến Thánh!
Nhưng võ giả cấp Chiến Thánh làm sao lại có thể đánh bại lão tổ Ma Khiếu được!
Giờ phút này, biểu cảm trên khuôn mặt đám Chiến Thánh Ma tộc vô cùng phong phú. Trước đây La Chinh có thể trục xuất Ma tộc ra khỏi tháp Tội Ác là vì cường giả Song Ma thánh địa không thể bước vào vùng đất nguyền rủa. Nhưng giờ La Chinh không cần dựa vào tháp Tội Ác đã có thể đường đường chính chính đứng ở thánh địa Thiên Vũ khiêu chiến lão tổ Ma Khiếu.
Sau cú đấm này, một cánh tay của lão tổ Ma Khiếu đã bị phế bỏ, mà nhìn qua thì có vẻ La Chinh lại chẳng hề hấn gì. Trong lòng đám Chiến Thánh Ma tộc hoàn toàn không chấp nhận nổi sự thật này!
Cũng bởi thế mà trong trận chiến này, rất nhiều Chiến Thánh của Yêu Dạ tộc vốn đã tuyệt vọng, nhưng ngay thời khắc nhìn thấy La Chinh, các nàng dường như đã nhìn thấy hy vọng. Cho dù La Chinh chỉ là cường giả Chiến Thánh, nhưng cảnh tượng vừa rồi đã phô bày được thực lực của La Chinh, cũng đủ để trở thành hy vọng của các nàng.