Chương 15: Khởi hành,Thăng Long thành


Hiện tại,khu vực chân núi nơi Lý Dương sinh sống xuất hiện mấy cái nhân ảnh, nhìn lại thì thấy gia đình ba người Lý Dương còn mấy người kia là Lý Lôi cùng với hai ba người ngày thường hay rủ rê Lý Dương vào con đường bê tha lười biếng, ăn chơi đua đòi.Lý Lôi là một thanh niên béo ú khuôn mặt mũm mĩm có một số nét khả ái dễ nhìn đang ôm bắp đùi của Lý Dương mếu máo nói
"Lão đại đùng đi học có được hay không a, lão đại mà đi thì còn ai bày trò nghịch ngu cho cả bọn rồi còn ai cầm đầu dẫn dắt anh em đi nhìn trộm mấy vị tỉ tỉ tắm tiên a còn.."
"Cút đừng có mà ăn nói vớ vẩn a ta là người đã có vợ"
Lý Dương nhanh chân đá tên heo đồng đội về cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen này ra rồi vội vàng thanh minh
"Mẹ đừng nghe thằng cha này nói bậy con của mẹ mà là người như thế sao"
Mẹ cậu mỉm cười nhìn Lý Dương rất là cưng chiều mặc dù bà biết thừa từ lúc Lý Băng đi con của mình bắt đầu học hư hay rủ rê mấy đứa bạn hàng xóm (nhiều người di cư tới thì có hàng xóm thôi) quậy phá nhưng cũng không có gây ra cái gì quá đáng nên bà mắt nhắm mắt mở cho qua
"Phải, phải con trai của mẹ là ngoan nhất, lần này con lần đầu xa nhà cần phải biết giữ dìn sức khỏe, còn muốn cẩn thận lòng người hiếm ác bla bla.."
Thấy mẹ mình lại bắt đầu mở máy hát Lý Dương nhanh nhảu trả lời
"Con biết rồi, mẹ yên tâm con.."
Chưa kịp nói hết câu thì Lý mập mạp chen mồm vào
"Bác cứ yên tâm chứ về khoản này đại ca không hố ai thì thôi chứ cháu toàn thấy đại ca lừa gạt người khác chứ chưa thấy ai có thể lừa được đại ca tỉ như lần trước tiểu Hồng.."
Lý Dương song phi sút Lý mập mạp sang một bên gằn giọng nói
"Không mở miệng không ai nói mi câm đâu đừng có mà vu oan cho người khác vụ tiểu Hồng là do chính nàng đồng ý nhờ vả ta kiểm tra cơ thể à nhầm bệnh tình cho làm gì có việc lừa đảo hừ"
Một thanh niên chưa đánh đã tự khai cho hay, đến lúc Lý Dương phản ứng lại là mình vừa mới lỡ lời định thanh minh thì mẹ cậu nói
"Mẹ biết,con không cần phải thanh minh gì cả chỉ cần con sống tốt mới cả nhớ là bản thân mình còn có vợ là được rồi thời đại này đàn ông 5 thê tứ thiếp là chuyện bình thường"
Lúc này Lý Khôn thoát khỏi tàng hình lên sàn thốt lên một câu xanh rờn
"Vậy thì anh.."
Nhưng cũng rất đắng lòng thanh niên chưa kịp nói hết câu thì tiểu Mai mặt hầm hầm nhìn lại
"Ông cứ thử xem.."
Ban đầu đáng lẽ ra phải là một trận chia ly sướt mướt lâm ly thế nào lại để cho Lý mập mạp quấy rối thành chả ra sao cả
Lúc lên xe bay thì Lý Dương vẫy vẫy tay gọi lại
"Mẹ, với bố cứ về đi con đi đây không cần phải lo tới đó có vợ chiếu cố bố mẹ yên tâm a"
Mẹ cậu gọi với
"Nhớ phải giữ sức khỏe nha con đừng.."
Chưa kịp nghe hết câu thì xe phi thẳng lên mười mét có hơn rồi nhanh chóng phóng thẳng về thủ đô, thấy con mình đi rồi lúc này Lý Khôn quay lại an ủi vợ mình
"Em yên tâm thằng bé thông minh lanh lợi không dễ gì bị lừa rồi chưa kể còn có tiểu Băng chiếu cố nên em an tâm"
Sau một hồi an ủi thì hai người liền về nhà còn Lý mập mạp thì lắm thật chặt tay quyết tâm thầm nhủ
"Đai ca đợi đệ ,đệ nhất định phải thi đỗ vào ma võ học viện, ơn cứu mạng của đại ca đệ còn chưa kịp trả đây"
Thì ra là trước đây năm năm sau khi tu luyện đao pháp bị kẹt lại bình cảnh không tìm ra lý do thì Lý Dương ra ngoài dạo chơi cho nó đỡ bức bối khó chịu thì gặp ngay Lý mập mạp bị mấy thanh niên vớ vẩn tạp dịch đệ tử trêu chọc còn bị đánh (hậu thiên ba bốn tầng) thấy tội tội lại là hàng xóm (sợ về phô mẹ thấy chết éo cứu) nên không đành lòng nhìn tiếp liền ra tay cứu giúp (giơ lệnh bài trộm của Lý Khôn) nên mới có việc Lý mập mạp lẽo đẽo theo sau
Sau khi Lý Băng đi thì Lý Dương cảm thấy rất chi là nhàm chán liền quyết định học theo mấy thanh niên công tử ca não tàn kiếp trước cậu thường xuyên gặp tìm kiếm mấy trò vui vui thử nghiệm xem thế nào,đừng nói chứ việc này quả thật rất là kích thích a lại sảng khoái nên cậu quyết định sau này phải thật tốt bồi dưỡng vợ mình thành cái gì nữ đế các loại sau đó ra ngoài tha hồ lên mặt trang cái bức quả là tuyệt vời ông mặt giời
Trên xe Lý Dương còn đang hoạch định tương lai phát triển của vợ mình thì bên cạnh có cô nàng lên tiếng
"Này bạn làm phiền cười nhỏ tiếng một chút cũng lau nước miếng đi bẩn khiếp"
Xấu hổ mải yy mà quên hoàn cảnh
"Xin lỗi a,xin lỗi tại nhớ đến mấy món ngon trên thủ đô.."
Chưa cả thanh minh giải thích thì thấy mặt cô nàng đầy kinh bỉ rồi chả thèm ngó tới cậu nữa làm cho Lý Dương buồn bực không thôi,:"mình trêu ai ghẹo ai a thật sự là suất sư bất lợi đúng là ngày chó ra ngoài không xem hoàng lịch"
Cũng phải nói là hiện tại mặc dù võ đạo tiên đạo ma pháp lên ngôi là tu luyện thời đại nhưng mà khoa học kỹ thuật không vì vậy mà lạc hậu không phát triển trái lại phát triển càng cấp tốc bây giờ đi tàu vũ trụ du lịch cái gì đó không phải là hiếm lạ rất nhiều những thứ mà trước đây coi là hắc khoa kỹ hiện tại thì chả coi vào đâu mấy thanh niên đại học ra trường hầu hết đều làm được (mấu chốt là phải học giỏi còn như mấy đứa sinh viên...haha) dù sao không phải ai cũng có thể tiếp xúc với tu luyện cùng thiên phú, tài nguyên nên đa phần là con cháu nhà giàu đầy đủ điều kiện mới chơi nổi còn đa số là người thường, chính vì vậy như là bị kích thích khoa học kỹ thuật hiện nay có thể nói tương đối cao cấp không gian khiêu dược hay phản vật chất vũ khí cái gì đều có thể làm được, còn người nghèo thì trừ khi gia nhập vào thế lực nào đó như trường hợp của Lý Khôn chả hạn từ dưới chót leo lên hay thiên phú gọi là triệu năm có một được các học viện nhìn trúng chứ hầu như không có bất kỳ tán tu nào có thành tích xuất chúng tu vi thâm hậu cả dù sao sơ cấp hay bất nhập lưu bí tịch cơ sở pháp môn hầu hết có thể tìm thấy ở các tiệm sách báo hay thư viện thành phố nên có tán tu cũng là dễ hiểu
Không tới ba tiếng đồng hồ Lý Dương đã vào tới khu vực nội thành phía xa xa là một tòa thành hùng vĩ nếu xét về mặt diện tích có thể so với cả miền Bắc Việt Nam trước khi biến hóa tòa thành nằm tại gần trung tâm thành phố hơi chếch về phía nam tường thành phải cao hơn ba mươi mét đầy rêu phong mà cổ kính đó là Thăng Long thành cũng là điểm đến của cậu.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bàn Cổ Giới.