Thứ Hai, ngày 2 tháng 12


Nguyễn Thị Thanh Trúc dịch
Nhà xuất bản Trẻ in ấn và phát hành
❉❉❉
Số hóa và soát lỗi: VCTVEGROUP
tve-4u.org
Ban ngày, buồng của tôi nóng như lò lửa & mồ hôi làm ướt đẫm những trang nhật ký. Mặt trời miền nhiệt đới tẩm mỡ & rán chín bầu trời trưa. Các thủy thủ cởi trần & đội mũ rơm làm việc, làn da bị nắng ăn đen bóng. Ván tàu ứa ra hắc ín nóng rẫy dính vào lòng bàn chân. Những cơn gió mạnh báo chuyển mưa nổi lên từ xa xăm & biến mất nhanh như khi xuất hiện & boong tàu rít lên khô khốc. Những con sứa độc có tên
Chiến thuyền Tây Ban Nha
náo nhiệt trên mặt biển thủy ngân, những con cá bay làm mê hoặc người nhìn & những bóng cá mập đầu búa màu hoàng thổ lượn tròn quanh tàuProphetess
. Trước đó, tôi giẫm lên một con mực tự nhảy lên qua thành tàu! (Cặp mắt & cái mỏ của nó khiến tôi nhớ đến ông nhạc phụ.) Nước ngọt đem theo từ đảo Chatham giờ đây đã có vị lợ &, nếu không pha thêm một chút rượu mạnh vào thì dạ dày tôi lại nổi loạn. Khi không chơi cờ trong buồng của Henry hoặc phòng ăn tập thể, tôi lại nghỉ ngơi trong buồng của mình cho đến khi Homer ru tôi vào mộng mị với những cánh buồm xứ Athen.
Autua gõ cửa buồng của tôi hôm qua để cám ơn tôi đã cứu mạng hắn. Hắn nói hắn hãy còn mắc nợ tôi (đúng là vậy) cho đến ngày hắn có dịp cứu mạng tôi
(mong là ngày đó không bao giờ tới!). Tôi hỏi hắn thấy công việc mới thế nào.
Tốt hơn làm nô lệ cho Kapuka, thưa ông Ewing.
Tuy nhiên, ý thức được nỗi sợ của tôi là có ai đó sẽ nhìn thấy cuộc nói chuyện & báo với thuyền trưởng Molyneux, gã người Moriori trở về phòng chung của thủy thủ & kể từ đó không còn đến tìm tôi nữa. Như Henry đã cảnh báo,
Ném cho tên da màu khúc xương là một chuyện, nhưng duy trì mối quan hệ với hắn lại là một chuyện khác! Tình bạn giữa các chủng tộc không thể nào vượt qua được mức tình cảm giữa một con chó trung thành & chủ của nó, ông Ewing ạ.

Hằng đêm, bác sĩ & tôi cùng tản bộ trên boong tàu trước khi nghỉ ngơi. Chỉ hít thở không khí trong lành cũng đã thật dễ chịu làm sao. Cho đôi mắt chìm trong những dải lân tinh trên biển & hằng hà sa số sao trời. Tối hôm qua, đám thủy thủ tập hợp trên boong trước, ngả lưng lên những cuộn dây thừng dưới ánh đèn măng sông & quy định cấm
người không phân sự
lên boong trước có vẻ như không có tác dụng. (Kể từ sau
sự cố Autua
, thái độ coi thường nhắm vào
Gà Chọi
đã giảm đi, và biệt danh đó cũng được dùng ít hẳn.) Bentnail ngâm mười bài thơ về những nhà chứa trên thế giới, tục tĩu đến nỗi những gã cuồng dâm nhất cũng phải bỏ chạy. Henry xung phong đọc bài thứ mười một (về Mary O’Hairy ở Inverary) càng khiến không khí đêm hôm ấy trở nên tục tĩu hơn. Rafael là người kế tiếp bị ép phải ngâm thơ. Cậu ta ngồi vắt vẻo & xướng lên những dòng sau đây bằng một giọng chưa qua trường lớp nhưng chân thành & thật thà:
Ôi Shenandoah, tôi mong chờ gặp người,
Ới ơi, dòng sông trôi mãi.
Ôi Shenandoah, tôi sẽ không phụ người,
Mối thâm tình bền sâu ở hai bờ dòng Missouri rộng lớn.
Ôi Shenandoah, tôi yêu con gái người, tôi yêu bờ kia sông.
Thuyền giong buồm ra khơi, gió thổi muôn chiều.
Dây đã căng, buồm đã vẫy.
Missouri, nàng là dòng sông nhân từ,
Chúng tôi sẽ ôm lấy nàng đến khi những cánh buồm run rẩy.
Ôi Shenandoah, mãi không rời xa người,
Đến ngày tôi chết, mãi luôn yêu người[9]

Im lặng từ những thủy thủ thô lậu là một sự tán thưởng lớn hơn bất kì lời khen tặng uyên bác nào. Tại sao Rafael, một anh chàng sinh trưởng ở Úc, lại thuộc nằm lòng một bài ca Mỹ?
Tôi không biết đó là dân ca Mỹ,
cậu trả lời lóng ngóng.
Mẹ tôi dạy tôi bài đó trước khi bà qua đời. Đó là thứ duy nhất của bà mà tôi còn nhớ. Nó nằm mãi trong tôi.
Cậu lại làm tiếp việc của mình, với vẻ cộc cằn ngượng nghịu. Henry & tôi một lần nữa cảm nhận được thái độ kém thân thiện mà những thợ lao động tỏ ra với kẻ ăn không ngồi rồi bên cạnh & vì thế chúng tôi bỏ đi. Đọc lại những dòng nhật kí viết ngày 15 tháng 10, khi tôi lần đầu gặp Rafael.
= =
[9]
Oh Shenandoah
, một bài dân ca Mỹ đầu thế kỷ 19, được cho là nói lên tình yêu của một thương gia dành cho con gái của một tù trưởng da đỏ.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bản Đồ Mây.