65


Nguyễn Thị Thanh Trúc dịch
Nhà xuất bản Trẻ in ấn và phát hành
❉❉❉
Napier ngồi trên chuyến tàu điện ngầm vẽ đầy graffiti, quan sát cô con gái của Lester Rey. Con bé đang hoảng sợ, tóc tai rối bời, run rẩy, quần áo vẫn còn ướt sũng vì hệ thống phun nước cứu hỏa.
Làm sao bác tìm thấy cháu?
cuối cùng cô hỏi.

Anh chàng to béo ở tòa soạn của cháu. Nosboomer, hay gì đấy.


Nussbaum.


Đúng rồi. Phải năn nỉ thuyết phục mãi.

Một sự im lặng kéo dài từ ga điện ngầm Quảng trường Reunion đến Đại lộ 17.
Luisa sờ một cái lỗ trên quần jeans của cô.
Cháu đoán là bác không còn làm việc ở Seaboard nữa.


Bác được cho về vườn từ hôm qua.


Bị sa thải ạ?


Không. Về hưu non. Đúng thế. Bác đã về vườn.


Và bác đã quay lại từ vườn hồi sáng nay?


Khoảng đấy.

Khoảng lặng tiếp theo kéo dài từ Đại lộ 17 đến Công viên McKnight.

Cháu cảm thấy,
Luisa ngập ngừng,
rằng cháu... không, rằng bác... đã phá vỡ một sắc lệnh nào đó ở đấy. Như thể Buenas Yerbas đã quyết định cháu phải chết ngày hôm nay. Vậy mà giờ cháu lại ngồi đây.

Napier nghĩ ngợi.
Không. Thành phố này chẳng quan tâm đâu. Cháu có thể nói chính bố cháu là người vừa cứu mạng cháu đấy, khi ông ấy đá văng quả lựu đạn đang lăn về phía bác, ba mươi năm trước.
Toa tàu của họ rền rĩ và rung lắc.
Chúng ta phải ghé tiệm bán súng đã. Súng không có đạn làm bác hồi hộp quá.

Tàu điện ngầm trồi lên mặt đất. Luisa nhíu mày.
Chúng ta đang đi đâu vậy?


Đến gặp một người.
Napier xem đồng hồ.
Cô ấy đặc biệt bay đến đây.

Luisa dụi đôi mắt đỏ hoe.
Người đó có thể cho chúng ta bản Báo cáo Sixsmith không? Bởi vì đối với cháu thì chẳng còn chuyện gì khác quan trọng hơn cả.


Bác cũng chưa biết.

Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bản Đồ Mây.