Chương 105: Bàn bạc về chuyện đính hôn đi


Mẹ Ôn thở dài, thương cho cây cải trắng Lý Khoa này sắp bị con gái heo nhà bà ủi mất rồi.

Người Trung Quốc từ trước đến nay vẫn thích nói c8huyện trên bàn cơm nâng ly cạn chén, các vị đang ngồi đây cũng không ngoại lệ. Mẹ Lý dẫn đầu khơi chuyện, dùng giọng nói dịu dàng riêng biệt của bà3, nói:
Đôi tình nhân trẻ này cũng đã yêu nhau được hai năm rồi, bây giờ ba mẹ hai bên cũng đã gặp mặt nhau, tôi cũng nói ngắn gọn thôi, tôi và ba 9Lý Khoa đều rất thích Tiểu Kha, thật lòng hy vọng con bé và Lý Khoa có thể ở bên nhau.



Hai đứa trẻ này một người học khoa học xã hội, mộ6t người học khoa học tự nhiên, Trung Quốc rộng lớn như vậy đều được bọn họ gom vào một chỗ. Đây cũng là một loại duyên phận mơ hồ, về tính cách chu5́ng cũng bổ sung cho nhau. Tôi và ba của Lý Khoa mới về được hai ngày, chưa được tiếp xúc nhiều với Tiểu Kha, nhưng tôi có thể nhận ra Tiểu Kha là một đứa trẻ ngoan ngoãn, dịu dàng, lương thiện, lễ phép. Lý Khoa vẫn luôn khá tự lập, sau khi lên đại học nó vẫn tự kiếm tiền học phí và sinh hoạt phí, sau khi tốt nghiệp đại học còn đi theo đàn anh tự lập xây dựng sự nghiệp, không hề ngửa tay xin tiền chúng tôi, bằng sự cố gắng của mình, thằng bé đã đến Thượng Hải dốc sức làm việc, mua được một căn nhà và một chiếc xe.

Ba Ôn bổ sung nói thêm một câu:
Từ nãy đến giờ vẫn luôn là chúng ta nói, cũng nên hỏi ý kiến đám trẻ.

Mèo Kha cuộn mình nằm dưới gầm bàn, cô dùng đệm thịt nhỏ kéo chân Lý Cẩu Đản, Lý Cẩu Đản hiểu được ý của cô, trả lời ba Ôn:
Con không có ý kiến gì cả.

Lý Khoa lắc đầu:
Con cũng không có ý kiến gì, ba thấy được thì làm thôi.


Trong đám thanh niên bây giờ, tôi không thể nói Lý Khoa là tốt nhất, nhưng cũng khá được, chỉ cần có phương hướng cố gắng chính xác thì cuộc sống sau này cuối cùng sẽ càng ngày càng tốt hơn. Con trai mình tự sinh tự nuôi, tôi hiểu rõ nhân phẩm và tính cách của nó. Lý Khoa tuyệt đối sẽ không để cho Tiểu Kha phải chịu một chút khổ sở nào, chuyện này mọi người đều có thể yên tâm.


Tôi và ba Lý Khoa sống ở thủ đô, bây giờ thời gian sống bên ngoài cũng khá nhiều, quanh năm suốt tháng có lẽ cũng chỉ trở về được một hai lần. Đôi tình nhân trẻ sau khi kết hôn có thể lựa chọn sống ở Thượng Hải bên này, cũng có thể đến thủ đô sống trong phòng cưới mà chúng tôi đã chuẩn bị cho Lý Khoa. Tôi và ba Lý Khoa không có hạn chế gì với đám trẻ cả.

Mẹ Lý thẳng thắn nói một lèo, Lý Cẩu Đản che miệng vừa vặn ngáp một cái, khóe mắt chảy ra hai giọt nước mắt sinh lý.
Ba Lý trợn mắt nhìn anh:
Đây là chuyện có thể tùy tiện được hay sao?


... Không phải người lớn đều ở đây cả sao? Con cũng là lần đầu tiên trong đời tiếp xúc với chuyện này. Ba mẹ đều là người đã từng trải qua sóng to gió lớn, chắc chắn phải có kinh nghiệm hơn bọn con rất nhiều, con không dám mù quáng đưa ra ý kiến chen vào đâu.

Ba Lý lại bắt đầu dựng râu trừng mắt, vì tránh cho hai cha con lại ầm ĩ lên trước mặt nhà thông gia, mẹ Lý liền đưa ra gợi ý:
Hai đứa trẻ đều không có ý kiến gì, vậy chúng ta xác định thời gian đính hôn trước đi.

Mẹ Ôn xoa vành mắt ửng đỏ của nó, vỗ vào vai Lý Cẩu Đản, xúc động nói:
Con xem mẹ chồng con đối xử với con tốt thế nào kìa, ngay cả dự định sau này cũng đã sắp xếp ổn thỏa cho con luôn rồi. Về sau con phải thật hiếu thuận với cha mẹ chồng đấy.

Mèo Kha: ... Mẹ của con ơi! Nhưng mà con còn chưa gả đi đâu!
Ba Lý cũng thể hiện thái độ của mình, ông đưa tay chỉ vào cách sắp xếp trong căn phòng này, sau đó nói:
Chúng tôi vẫn ủng hộ việc đám trẻ tự lập gây dựng sự nghiệp, nhưng về kinh tế vẫn có thể cung cấp một số viện trợ. Nếu đám trẻ định cư ở Thượng Hải, bên nhà chúng tôi có thể cho một căn nhà có ba phòng, sau này có cháu nội cũng sống thoải mái hơn một chút.

Trên mặt mẹ Ôn tràn đầy sự vui mừng, vui vẻ nói:
Vậy ngày mai tôi sẽ đi tìm người xem ngày luôn. Tìm ngày tốt để hai nhà chúng ta đi ăn bữa cơm, chính thức xác định chuyện này.



Đây là một việc vô cùng vui mừng, vẫn nói tu trăm năm mới được ngồi cùng thuyền, tu nghìn năm mới được ngủ chung gối.
Ba Ôn nâng cốc đồ uống lên, trên mặt cũng mang theo sự vui mừng:
Chúng ta uống một ly nào.


Sau khi nâng cốc chạm ly, sắc mặt ba Lý hòa hoãn hơn rất nhiều, ông suy nghĩ một lát, đặt cốc đồ uống trong tay xuống, nói:
Thằng ranh nhà tôi có không ít thói hư tật xấu.


Lý Khoa:
?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bạn Gái Tôi Là Mèo.