Chương 70: Ôn cẩm trẻ con


Tề Vanh trình bày qua về quan điểm của cô ấy, vừa có lý lại rất công bằng, Ôn Cẩm đang nghe lén bên cạnh cũng đồng ý mà gật đầ8u.

Cha Ôn dường như vô tình liếc về phía sau ông, sau khi ho nhẹ một tiếng, ông lại hỏi:
Cháu và Tiểu Lý là bạn học 3lâu năm à?


Sao vậy? Có phải gần đây anh bận quá, không nghỉ ngơi hẳn hỏi đúng không?

Tề Vanh thấy anh lộ ra mỏi mệt, khó tránh khỏi có chút lo lắng.
Ôn Cẩm khuỵu đầu gối xuống, đè nửa người lên người Tề Vanh, một bàn tay ôm cổ của cô ấy, vùi đầu vào hõm vai Tề Vanh. Sợi tóc ngắn ngủn và đám râu mới mọc trên cằm anh dụi vào làn da yêu kiều, mềm mại, trắng nõn của Tề Vanh, hơi thở nong nóng phả vào cần cổ khiến Tề Vanh cảm thấy ngứa ngứa, không nhịn được rụt vai lại và đẩy Ôn Cẩm.
Ôn Cẩm vốn luôn tỏ ra thành thục hiếm khi trẻ con như vậy, anh vươn hai tay ôm chặt lấy Tề Vanh, giống như một con gấu Koala lớn vậy, cả nửa người bám trên người cô ấy, khiến cả người Tề Vanh không ngừng loạng choạng lại không đến mức ngã xuống.

...
Lúc ấy, cô ấy còn đang bận thầm mến Lý Khoa, đang bận làm trâu làm ngựa cho đàn anh, làm sao có thời giờ chú ý Lý Khoa bị đàn em nửa đường xông ra dụ đi mất chứ?
Tề Vanh lộ ra một nụ cười mỉm xấu hổ lại không mất lễ phép, trả lời:
Về cuộc sống tình cảm của Lý Khoa thì cháu không rõ lắm. Sau khi tốt nghiệp, công việc khá bận rộn. Tuy nói là đi làm một công ty nhưng bình thường lại không hay tiếp xúc.


Từ tiểu học đến đại học chúng cháu đều là bạn học, sau này khi đi làm lại trùng hợp vào làm cùng một9 công ty.


Vậy hẳn là cháu rất hiểu Tiểu Lý nhỉ? Thân quen đến vậy, bình thường có hay hẹn ra ngoài gặp mặt hay đi du6 lịch gì đó không?

Trăng tròn như cái đĩa đang lơ lửng trên đỉnh đầu, ánh trăng bàng bạc trong trẻo chiếu sáng xuống mặt đất dường như đã phủ thêm một lớp áo màu bạc cho vạn vật, làm chúng trở nên dịu dàng, quyến rũ hơn.
Ôn Cẩm nắm tay Tề Vanh đi trên con đường nhỏ rợp bóng cây, tâm trạng anh lại dần dần dao động, anh nghĩ đến chuyện đã thương lượng với Lý Khoa vào ban ngày, Lý Khoa muốn kéo Tề Vanh về phía bọn họ.
Cha Ôn nhăn mặt nhíu mày, Tề Vanh nghĩ đến những ngày còn cùng Lý Khoa phấn đấu, còn có cả mối tình thầm mến thuở thanh xuân bị chôn giấu đầy chua sót, cô ấy nghiến răng, lại bổ sung,
Tuy rằng cháu không hay tiếp xúc với cậu ấy, nhưng nhân phẩm và tính cách của cậu ấy rất tốt. Chú Ôn đến Thượng Hải cũng được vài ngày rồi đúng không ạ, ngoài chuyện chăm sóc, quan tâm đến mèo nhiều một chút và chuyện đi chỗ nào cũng phải dẫn mèo theo, những điểm khác của cậu ấy vẫn rất tốt.

Lý Khoa đang trò chuyện với mẹ Ôn ở nhà, khuyên bà sớm đi nghỉ thì đột nhiên hắt xì một cái.
Thật vất vả mới có thời gian ở bên nhau, hoa tiền nguyệt hạ(1), Ôn Cẩm xòe tay ra, đan mười ngón thật chặt với Tề Vanh, hai người đi trên con đường nhỏ dưới ánh trăng, quả nhiên cực kỳ thanh thản dễ chịu.
(1) Hoa tiền nguyệt hạ: trước hoa dưới trăng, chỉ những nơi nam nữ tỏ tình, nói chuyện tình yêu…
Loại chuyện liên quan tới năng lực kỳ quái, thần bí linh tinh này, đương nhiên là càng ít người biết càng tốt, nhưng sau này khẳng định Tề Vanh sẽ tiếp xúc với Lý Cẩu Đản và mèo Kha không ít, cô ấy cũng không phải người có chỉ số thông minh thấp, lâu dần khẳng định sẽ phát hiện manh mối, đến lúc đó càng khó giải thích.
Hạng mục hợp đồng hay điều khoản gì đó gây bất lợi cho công ty dù bị che giấu sâu đến đâu đi nữa, Ôn Cẩm vẫn có thể dùng cái đầu thông minh của anh tìm ra, nhưng một khi gặp phải việc nhà và chuyện mà dù nói ra cũng không có ai tin tưởng, cái đầu thông minh của anh có vẻ không thể sử dụng được.
Tề Vanh dần dần nghe ra điểm bất thường trong lời nói của cha Ôn, cô ấy vội khoát tay, khóe miệng 5nở một nụ cười xấu hổ,
Du lịch thì không có đâu ạ. Chú Ôn cũng biết đấy, công việc của bọn cháu khá bận, thời gian nghỉ ngơi bình thường đều là ở nhà thư giãn, chứ không còn sức hay tinh thần để ra ngoài chơi đâu.

Cha Ôn khẽ gật đầu, lại nói thêm,
Thế Tiểu Lý và Kha Kha quen nhau bao giờ, cháu có biết không?

Ba con người nhỏ bé đang đánh nhau trong suy nghĩ của Ôn Cẩm. Một người bảo mau nói cho Tề Vanh, Tề Vanh chính là bạn gái anh, về sau nói không chừng sẽ là người ở bên anh cả đời; một người bảo không thể nói, nếu nói ra chuyện liên quan tới năng lực kỳ quái, thần bí linh tinh này dọa Tề Vanh chạy mất thì làm sao bây giờ, lỡ Tề Vanh biết được rồi lén tìm tổ chức nghiên cứu để mang Lý Cẩu Đản và mèo Kha đi giải phẫu thì phải làm sao bây giờ; còn có một người giữ ý kiến trung lập, không phụ họa cho ý kiến của ai, cũng không đồng ý với ý kiến của ai, vẫn sắm vai khuyên can.
Ôn Cẩm bị ba người này làm cho đau đầu, anh không khỏi đưa tay xoa bóp sống mũi cao thẳng. Vốn anh vẫn luôn có tinh thần phấn chấn, luôn giữ hình tượng sếp tổng tinh anh nhưng lúc này sắc mặt anh cũng không khỏi có vài tia mỏi mệt.
Nghe vậy, cha Ôn càng nhíu mày chặt hơn, ông chờ Tề Vanh nói xong, ôn hòa cười với cô ấy, hiền từ nói:
Tiểu Lý cũng tốt, giờ đã hơi muộn rồi, con gái nên ngủ nhiều để giữ vẻ xinh đẹp, để Cẩm Cẩm tiễn cháu về nhà nhé.

Tề Vanh không cự tuyệt, cô ấy và Ôn Cẩm đứng song song ở ven đường, phất tay tiễn cha Ôn đang được tài xế chở về nhà.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bạn Gái Tôi Là Mèo.