Chương 208: Anh cũng xứng sao!
-
Bảo Bối Giá Trên Trời
- Bán Thành Phàm Tuyết
- 778 chữ
- 2022-02-06 11:20:12
Sở Vũ Hách giật mình, sau đó cúi đầu nhìn xuống, tờ báo này đưa tin liên quan đến video ở trường quay, tiêu đề là Tổng Giám đốc của Công ty Giải trí Tụ Tinh lạm dụng chức quyền, nghi vấn lấy việc công trả thù riêng.
Tin tức như vậy quả thực rất bất lợi cho Sở Vũ Hách, nhất là khi tin tức này lại bị Hoắc Vân Thâm nhìn thấy.
Sở Vũ Hách cảm thấy mồ hôi lạnh sau lưng đã chảy ra ào ào, miệng khô lưỡi cũng khô, một luồng linh cảm không lành cứ quanh quẩn trong lòng hắn ta.
Nhanh chóng nhặt tờ báo lên, hắn ta cười làm lành mà giải thích:
Tổng Giám đốc Hoắc, đây chỉ là hiểu lầm thôi! Chắc chắn là báo lá cải viết lung tung đó mà!
Hiểu lầm? Vậy cái video trên mạng thì sao, anh giải thích thế nào?
Hôm nay Hoắc Vân Thâm muốn đóng cửa đánh chó, hỏi cho rõ ràng.
Sở Vũ Hách cảm thấy Hoắc Vân Thâm không chỉ nhìn thấy tờ báo này mà còn đã xem qua video. Bây giờ anh hỏi tội, có thể nói Hoắc Vân Thâm không phải là người đứng sau màn thao túng tất cả.
Lòng Sở Vũ Hách vẫn ôm may mắn, hắn ta nói với lập trường là đồng minh của Công ty Giải trí Vân Hải:
Haiz, coi như là tôi xui xẻo đó, Tổng Giám đốc Hoắc! Tôi cũng không ngờ mọi chuyện sẽ trở thành như vậy! Anh xem có thể bảo cấp dưới của anh giúp tôi xóa bỏ scandal này không?
Hoắc Vân Thâm đè trán, ung dung hỏi:
Anh muốn tôi lấp liếm cho anh?
Sở Vũ Hách liếm môi:
A... Đúng!
Hoắc Vân Thâm nhấn mạnh:
Anh cũng xứng sao!
Sở Vũ Hách:
...
Cẩn thận quan sát khuôn mặt của Hoắc Vân Thâm, hắn ta phát hiện gương mặt anh được bao phủ bằng sự lạnh lùng và tức giận, trong đôi mắt hoa đào không còn sự lười biếng, chỉ có sự lạnh lùng như băng tuyết, như kiếm đâm thẳng vào trái tim của người ta.
Trong lòng Sở Vũ Hách đột nhiên run rẩy, não bộ cũng
vù
một lát, dựa vào trực giác nên hắn ta cảm nhận được điều không ổn, quá không ổn. Tổng Giám đốc Hoắc mà tức giận thì hậu quả rất nghiêm trọng đó!
Tổng Giám đốc Hoắc...
Hoắc Vân Thâm xua tay, tiếp tục hỏi:
Tại sao lại đến trường quay gây chuyện?
Sở Vũ Hách như một con chó Pug vậy, sợ hãi rụt rè mà giải thích:
Tổng Giám đốc Hoắc hãy nghe tôi giải thích, tôi chỉ đến đó để giám sát bộ phim, xem tiến độ quay phim thôi!
Tại sao phải làm khó người mới là Cảnh Hi?
Nghe câu hỏi này, Sở Vũ Hách cảm thấy Hoắc Vân Thâm không đưa tên Hứa Hi Ngôn và Cảnh Hi hợp lại thành một, có lẽ anh cũng không biết Cảnh Hi là Hứa Hi Ngôn!
Nếu không thì chắc hẳn anh vừa mở miệng liền hỏi chuyện liên quan đến Hứa Hi Ngôn mới đúng!
Không có! Tuyệt đối không có! Tại sao tôi phải làm khó dễ một người mới chứ? Không có lí do gì! Cũng không thể nào nói nổi!
Sở Vũ Hách vừa giải thích, giống như mọi chuyện thật sự chẳng hề có liên quan gì đến hắn ta cả.
Thật sự không phải bởi vì bạn gái anh là Hứa Tâm Nhu nên anh mới lấy việc công trả thù riêng sao?
Không không không... Sao có thể chứ?
Sở Vũ Hách ngoài cười nhưng trong không cười nói:
Tôi cũng chỉ làm theo nguyên tắc của Tổng Giám đốc Hoắc, cố gắng yêu cầu Hoàng Quốc Cường quay bộ phim mới này một cách hoàn mỹ hơn, có điều yêu cầu hơi cao một chút thôi. Lại nói ở trường quay, NG không phải là chuyện rất bình thường hay sao?
Chẳng qua Sở Vũ Hách đang nói, hắn ta noi theo Hoắc Vân Thâm, anh có thể đến trường quay bảo NG thì hắn ta cũng đi, sao hả? Có vấn đề gì sao?
Hoắc Vân Thâm lại hỏi một câu cuối cùng:
Quan hệ giữa anh và người mới Cảnh Hi là gì?
Không có quan hệ gì! Tôi và cô ta không quen lắm! Hoàn toàn không cần phải nhằm vào cô ta!
Sở Vũ Hách nghĩ rằng Hoắc Vân Thâm không có hứng thú với Hứa Hi Ngôn, nếu không thì tại sao đưa cô lên giường mà anh cũng không muốn, còn nổi giận không vui. Điều này có thể nói rõ, Hoắc Vân Thâm căn bản không thích Hứa Hi Ngôn.