Chương 315: Không dám dùng cô nữa


Màn đêm buông xuống, đèn hoa mới lên.

Hứa Hi Ngôn tỉnh lại sau giấc ngủ, phát hiện trời đã tối đen. Cô ngồi dậy trên sofa, gấp chăn lại, đặt sang một bên.

Hứa Hi Ngôn bước ra khỏi phòng nghỉ, thấy trong công ty còn Uyển Đậu đang tăng ca:
Uyển Đậu, em chưa tan ca à?



Chị Cảnh Hi, chị dậy rồi à?
Uyển Đậu ở sau quầy lễ tân ló đầu lên, vừa cười vừa nói:
Tổng Giám đốc Tiêu chưa về, em cũng chưa về. Tăng ca.


Hứa Hi Ngôn:
...


Nói thật ra, Hứa Hi Ngôn căn bản không cảm thấy trong công ty bọn họ có bất kỳ chỗ nào cần tăng ca cả. Nơi đây vắng vẻ trống không, cũng chẳng có nghiệp vụ gì, vậy thì việc gì phải tăng ca chứ?


Đúng rồi, chị Cảnh Hi, Tổng Giám đốc Tiêu nói, khi nào chị dậy thì bảo chị tới văn phòng chị ấy một chuyến.
Uyển Đậu nói.


Được rồi.
Hứa Hi Ngôn đi thẳng đến văn phòng Tổng Giám đốc, gõ cửa, sau đó đẩy cửa đi vào:
Chị Thiên Thiên, chị tìm em à?



Ngôn Ngôn, em qua đây!


Tiêu Vũ Thiên thấy cô tiến vào, chỉ cái ghế trước mặt. Hứa Hi Ngôn đi tới, ngồi trước mặt Thiên Thiên, đợi cô ấy cất lời.


Là thế này, giờ xảy ra chuyện của Giả Thanh, em không cần đến đoàn làm phim
Ngọn Nguồn Tội Lỗi
nữa. Tiền lương đóng thế của em đều đã đưa đến rồi, đây, em đếm lại đi, tổng cộng một trăm nghìn tệ.


Tiêu Vũ Thiên đẩy một bì thư lớn căng phồng đến trước mặt cô. Hứa Hi Ngôn kinh ngạc cầm bì thư, mở miệng túi ra nhìn thoáng qua:
Sao nhiều quá vậy?


Hứa Hi Ngôn tình thử theo giá đóng thế của cô trước đây, có chết cũng chẳng được mười nghìn tệ mới đúng, sao giờ lại được tới một trăm nghìn tệ?


Đây là thứ em nên có. Đạo diễn Bành Tư Thành tính lương cho em bằng 1/10 cát-sê của nữ chính, cũng coi như rất khen ngợi vai đóng thế của em.
Tiêu Vũ Thiên giải thích.


Chị Thiên Thiên, giờ em đã là nghệ sĩ của Cảnh Duyệt, số tiền đó chắc là phải chia ra chứ, em không thể nhận nhiều như vậy được.


Hứa Hi Ngôn nghĩ kỹ lại, nếu công việc này là sau khi cô gia nhập Cảnh Duyệt, vậy cát-sê đóng thế này lẽ ra phải để công ty chia ra, rồi cô chỉ lấy một phần sau khi được chia mới đúng,

Hơn nữa, cô vào công ty lâu như vậy rồi mà chưa giúp công ty kiếm được một đồng tiền nào, trong lòng thật sự rất ngại.


Không cần, đây cũng coi như cơ hội em dùng năng lực bản thân để có được, em tự cầm đi. Đợi sau khi em nổi tiếng rồi, đến lúc đó, công ty phải dựa cả vào em đấy.
Tiêu Vũ Thiên cười nói.

Ngôi sao nổi tiếng...

Hứa Hi Ngôn thật sự không dám nghĩ nhiều như vậy. Giờ vì cái chết của Giả Thanh, cô không bị nhốt vào tù coi như may mắn rồi. Tiền đồ tương lai vẫn là thứ xa vời, chuyện thành ngôi sao nổi tiếng gì đó hoàn toàn không dám tưởng tượng.


Được rồi, em cất tiền đi. Trong khoảng thời gian này, hai đoàn làm phim đều không có vai diễn của em, em cứ coi như mình đang được nghỉ phép, thả lỏng tinh thần đi.


Nghe nói nữ chính của đoàn làm phim
Ngọn Nguồn Tội Lỗi
Hoàng Yên Nhiên đã quay về, cho nên đạo diễn mới kết toán cho Hứa Hi Ngôn, tiền cũng nhờ Mã Hạo Đông đưa về.

Đạo diễn của đoàn làm phiên
Hồng Tụ Khuynh Thiên
là Hoàng Quốc Cường đã gửi tin nhắn cho Hứa Hi Ngôn, bảo nửa tháng tiếp theo cho cô nghỉ phép.

Tất cả đều cho thấy, giờ cô bị dính vào án mạng, hai đoàn làm phim đều không dám dùng cô nữa.

Điều Hứa Hi Ngôn lo lắng là, ngày nào bản án của Giả Thanh còn chưa chấm dứt, e là cô vẫn chưa thể chính thức ra mắt, con đường tương lai coi như bị hủy hoại.

Hiện giờ chuyện mà cô khá quan tâm là chuyện này:
Vậy khi nào công ty mở họp báo?



Ba ngày sau, sắp xếp xong sẽ liên hệ với em. Ngôn Ngôn, em yên tâm, tất cả mọi người đang cố gắng, sẽ không để cho em bị oan đâu.



Được rồi, vậy em về trước đây.


Hứa Hi Ngôn đứng dậy định đi.


Ừm, để Uyển Đậu đưa em xuống lầu, đừng đi cửa trước, đi cửa sau ấy.
Tiêu Vũ Thiên dặn dò.


Vì sao?
Hứa Hi Ngôn khó hiểu hỏi.

  ...
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bảo Bối Giá Trên Trời.