Chương 153: Thế giới trong mơ
-
Bạo Chúa (Viết Lại)
- abcxyz
- 2153 chữ
- 2019-07-27 01:54:51
Cả ba đang quây quần bên chiếc bàn ăn hình tròn, thưởng thức trà sau một bữa tối no đủ. Phía sau lưng Gatrix, những chiếc bát đĩa đang tự nhảy múa lanh canh bên trong bồn rửa, tẩy chúng khỏi vết dầu mỡ bám bên trên.
Lửng lơ bên trên đống lộn xộn đó là một quả cầu bằng nước, thỉnh thoảng lại rót một ít xuống bên dưới để chiếc xơ dừa cọ sạch hơn.
- Nhìn cái cách ngài điều khiển phép thuật tinh vi tới mức này thì tôi không nghĩ đám pháp sư ở các học viện lớn có thể đạt tới nổi đâu!
Cyrax trầm trồ thán phục. Là một lữ hành, gã đã đi nhiều và thấy đủ nhiều để biết trình độ của Gatrix kinh khủng tới mức nào! Cứ việc cho rằng Gatrix chỉ có ma lực tương đương với pháp sư cấp thấp, nhưng mức độ thực dụng của hắn trong chiến trận là không thể đong đếm.
Dù sao Cyrax dám chắc cho dù đem mười pháp sư cấp thấp lại đây gặp Gatrix cũng chỉ có thể ôm hận mà thôi!
- Không cần phải quá tâng bốc ta làm gì! Mà chúng ta cũng chưa có cơ hội giới thiệu cụ thể với nhau, nhân dịp này thì làm luôn vậy!
Gatrix chỉ vào bản thân.
- Ta là một con Goblin, giới tính đực, tên là Gatrix, không có họ. Tuổi đến giờ chắc được một rồi nhỉ? Nói chung mọi người gọi ta là gì cũng được! Ta là một thực thể sống biết rất nhiều thứ trong vũ trụ, nhưng khổ cái là tốc độ giải mã thông tinh của cơ thể này có giới hạn thôi, thế nên đừng hi vọng gì nhiều vào việc ta có thể biết mọi thứ trong mọi tình huống.
Vera nghe xong vội vàng chen ngang.
- Gọi là anh yêu được không?
- Không!
Gatrix lập tức nạt lại!
Trong lúc Vera đang bĩu môi giận dữ, Cyrax lên tiếng.
- Buổi giới thiệu này chủ yếu dành cho tôi, thế nên tôi sẽ cố gắng nói về bản thân chi tiết nhất có thể. Tên tôi là Cyrax. Họ... không có!
Gatrix tinh ý nhận ra tông giọng của Cyrax hơi chùng xuống khi nhắc tới họ của bản thân, và hắn biết Vera chắc chắn cũng nghe ra điều đó. Với quan điểm tiếp nhận người khác, cả hai sẵn sàng cho Cyrax thời gian để xây dựng lòng tin.
Không thể nào hi vọng người khác khai tuốt tuồn tuột về bản thân ngay khi mới gặp nhau lần đầu đúng không?
- Năm nay tôi hai mươi tám tuổi, tính theo lịch Malus. Tôi hiện tại là một người mạo hiểm cấp Bạc, đấu sĩ cấp trung, sở trường am hiểu là cận chiến.
Đột nhiên Cyrax bắn tung cả người về một phía, khiến cho chiếc ghế của gã vỡ tan. Mồ hôi hột tứa ra trên khắp toàn thân Cyrax, khi gã nhìn chằm chằm vào bên trong ống tay áo Gatrix.
- Bạn của ta, cậu thật sự là một người thú vị đấy! Rất thú vị!
Gatrix nhấn mạnh vào ba chữ cuối. Đến lúc này Vera mới thấy Cyrax buông lỏng, ngồi phịch xuống dưới sàn.
- Vừa rồi là gì vậy?
Cả hai cùng hỏi một câu, kẻ trước người sau.
- Tạm thời để cho Cyrax nói nốt đi! Chúng ta tìm được một đồng đội cực kì giá trị rồi cô gái ạ!
Gatrix nháy mắt, để lại cho Vera một nỗi tò mò ngứa ngáy không thể chịu nổi! Cyrax đưa tay lên xoa xoa cái đầu bóng lưỡng của mình.
- Tôi tu luyện đấu khí hệ đất, về phần công pháp và chiến kỹ thì xin giấu kín. Yêu cầu về điều kiện sống thì không quá cầu kỳ, chỉ cần cho tôi một chỗ ăn và ngủ là được rồi!
- Cảm ơn phần giới thiệu như không của cậu! Còn em nữa đấy Vera!
Vera mấp máy môi, muốn nói gì đó. Cuối cùng cô cắn chặt răng, đấm nhẹ xuống bàn - đấm mạnh thì vỡ tan cái bàn mất!
- Vera, nửa người nửa Succubus, hai mươi lăm tuổi. Thích nhất là Gatrix và những thứ liên quan, ghét nhất là những kẻ nào dám hại đến tôi và Gatrix. Hợp tác vui vẻ!
- Ồ?! Bảo sao anh thấy em cứ quyến rũ một cách kì dị!
Cyrax nhướn mày, rất tự nhiên chuyển đổi xưng hô. Gã đứng dậy, lau tay vào túi quần - quần áo của Cyrax cũng là do Gatrix vá tạm lại từ nhiều bộ quần áo cũ khác, biết sao giờ, điều kiện thiếu thốn thì phải chịu thôi!
- Hừ hừ, ai là em của anh chứ?
- Chứ không em muốn được gọi là chị?!
- A a a, không biết nữa, anh muốn gọi là gì thì gọi!
Vera phụng phịu, chống má lên tay, nhìn chòng chọc về phía Gatrix. Con Goblin mỉm cười giảng hòa.
- Được rồi, cậu giờ cũng tính là một thành viên của đội Tự Do. Sau đây chúng ta sẽ bắt đầu bàn luận nghiêm túc hơn. Trước tiên, cậu có còn thẻ thành viên người mạo hiểm không?
Cyrax đưa tay lên gãi đầu, cười xấu hổ.
- Lúc rời khỏi đội Nanh cọp, tôi đã vứt phéng nó đi rồi!
- Nếu vậy thì khi gặp chi nhánh Hiệp hội kế tiếp, chúng ta sẽ đăng ký lại cho cậu một thân phận mới luôn! Đỡ phải dây dưa với đám Nanh cọp cho phức tạp!
- Vậy cũng được, tôi cũng chẳng quan tâm một ít điểm cống hiến đó!
Gatrix gật đầu, đan hai tay vào nhau, tiếp tục nói sang chuyện thứ hai.
- Bây giờ, tôi muốn cậu nói cho tôi công pháp của cậu tu luyện là gì, vận hành ra sao, cậu có đồng ý không?
Mắt phải của Cyrax hơi giật giật khi nghe yêu cầu này. Mặc dù công pháp của gã cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì, nhưng việc hỏi cụ thể về sức mạnh của đối phương thế này là rất tế nhị! Cả đội chưa xây dựng đủ lòng tin để có thể làm điều đó. Và nếu đây là một tổ đội khác, Cyrax ắt hẳn đã đấm thẳng vào mặt kẻ dám hỏi gã như vậy rồi!
- Tôi tin anh đội trưởng, tôi tin rằng anh có thể dẫn tôi đi xem những khung cảnh tôi không bao giờ có thể nhìn thấy được nếu chỉ có một mình! Thế nên tôi sẽ truyền thụ nó lại cho anh.
Cyrax cố tỏ ra trịnh trọng khi nói những câu này, nhưng Vera đã sốt ruột ngắt đứt gã.
- Gớm cứ làm như công pháp của anh báu bở lắm không bằng!
Cyrax định há miệng phản bác, song gã chợt nhận ra, người con gái ngồi cạnh gã đây là một pháp sư, hàng thật giá thật! Và nếu đánh nhau, khả năng rất cao cô ta sẽ đánh cho gã quỳ luôn trên mặt đất! Tâm lý của Cyrax lập tức trở nên thăng bằng hơn rất nhiều!
Thứ gã coi là quý hiếm, trong mắt người ta chẳng khác nào rác rưởi!
Gatrix lắng nghe Cyrax giảng giải một lần, nhắm thử vận hành đấu khí trong cơ thể. Khi hắn cảm nhận được một tia đấu khí rất yếu ớt ngưng tụ, Gatrix bèn gật đầu!
- Tôi hiểu rồi! Vera, em có còn muốn làm đấu sĩ nữa không?
- Gớm, em thèm vào làm cái công việc cu li vất vả ấy!
Trận thua trước Sophia đã khiến nhuệ khí của cô nàng bị mài mòn đi không ít. Giờ Gatrix chỉ thấy Vera tập trung luyện tập phép thuật, gọi là dành ra nửa giờ một giờ rèn thể lực. Cá nhân hắn rất hoan nghênh quyết định này, bởi Vera rõ ràng phù hợp với phép thuật hơn.
Mặt khác, về thành viên mới này... Gatrix rút từ trong túi ra một cuốn sổ. Đúng rồi đó, là cuốn sổ hắn hí hoáy vẽ lúc mới quay trở lại xe ngựa!
- Cyrax, tôi có thứ này muốn cậu tập thử! Sáng sớm mai, khi trời còn đang chạng vạng, chúng ta sẽ bắt đầu.
Cyrax nhận lấy cuốn sổ, lật lật vài trang. Mỗi một trang, Gatrix đều vẽ một hình người đơn giản đang làm động tác nào đó, với chú thích ghi ở bên cạnh. Cyrax lướt qua một lần.
- Nhìn khá là đơn giản nhỉ?
- Đúng vậy, đó là một loại... tạm gọi là công pháp đi mà tôi đã từng luyện tập. Thứ công pháp này vô cùng đặc biệt ở chỗ, nó yêu cầu cơ thể của anh phải vô cùng mạnh mới có thể tập được. Nhưng khi đã luyện cơ thể đủ mạnh để tập thứ này thì anh lại nhận ra, nó chẳng còn chút giá trị nào!
- Tên của nó là gì?
- Chấn động!
Thấy Cyrax ngồi đực mặt ra, Gatrix đưa tay lên vỗ trán!
- Ôi ta quên mất là cậu chưa biết về vật lý nhỉ? Hàiiii, chúng ta sẽ cần bổ túc nhiều đây!
- Lo gì chứ, em đưa anh ta vào thế giới tinh thần là được mà?
Vera thắc mắc.
- Không được, em là sinh vật tinh thần không tính! Anh thì có sức mạnh tinh thần rất lớn do linh hồn của anh đủ mạnh, còn Cyrax vẫn chỉ là người bình thường thôi. Cậu ta không thể nào tận dụng giấc mơ để tập luyện như chúng ta được. Ca này khó đây, bởi thời gian trong mơ rất dài, chứ ngoài đời thực thì...
Cyrax nhướn mày.
- Ý của anh là lo tôi không theo kịp bài học sao? Làm gì mà coi thường nhau thế?! Với cả thế giới tinh thần là cái gì? Chưa thử mà sao đã biết tôi không chịu nổi?
Gatrix và Vera đột ngột dừng lại! Cặp đôi ma quỷ từ từ quay về phía Cyrax đang ngồi dưới đất, bốn mắt sáng lòe lòe. Cyrax lập tức toát mồ hôi ròng ròng lần nữa!
- Từ từ, khoan, tôi nghĩ lại rồi...
- Không sao đâu, nó chỉ giống như cậu thức dậy sau một cơn tiệc tùng thôi! Nhức đầu, chóng mặt tí là khỏi ấy mà!
Tiếng hét của Cyrax kéo dài, khi bóng của Vera và Gatrix đổ ập lên gã!
...
Cyrax đang đứng trên một bãi cát, phía sau là bờ biển dài xanh mát mắt. Sóng vỗ dập dìu, mang theo đó là mùi thơm mằn mặn của gió biển, và nó thật lạ lẫm với những dân cư sống trên Avalon.
Bọn họ kinh sợ biển cả, vì những con quái vật khủng khiếp luôn chực chờ nuốt chửng những tàu bè dám đi quá xa bờ. Không chỉ vậy, những đợt tấn công của lũ quái vật biển nhỏ hơn cũng đủ khiến những người sống ở vùng ven tái mặt rồi!
Cyrax, giống như bao người dân sống ở vùng trung tâm lục địa khác, không biết biển là gì. Gã chỉ được nghe kể về nó qua những cuốn sách, qua lời kể của những người hát rong trong quán rượu mà thôi. Gã cảm nhận những hạt cát len lỏi qua ngón chân, sau đó là nước biển mát lạnh ùa tới, thấm ướt cổ chân gã.
- Đẹp không? Ý tôi là biển đó!
Không biết từ lúc nào, bên cạnh Cyrax đã xuất hiện một cô gái, với mái tóc tím ngắn ngang gáy, đang đứng chắp tay sau lưng, ngắm nhìn cảnh bình minh. Ở thế giới tinh thần, Vera lựa chọn hình dạng thật của mình, một Succubus với chiếc cánh cụt lủn sau lưng, và cái đuôi tam giác dài linh hoạt quấn quanh chân phải của cô.
Cyrax hơi đờ đẫn ra trước hình dạng chân thật của Vera, nhưng gã xốc lại tinh thần rất nhanh. Gã cúi người xuống, đưa tay vốc lên một vốc nước, bỏ vào miệng nhấm thử.
- Mặn quá! Đây là biển sao?
- Chính xác hơn, đây là thế giới tinh thần của tôi. Cậu có thể hiểu, cả ba chúng ta đều đang nằm mơ cùng một giấc mơ, với tinh thần của tôi là điểm tập kết.
Cát trước mặt Cyrax dần dần nhô cao lên, dựng thành hình một người đàn ông cơ bắp cuồn cuộn, với mái tóc dài ngang lưng, và một gương mặt đẹp trai hơi có phần u buồn. Kiểu cơ bắp của Cyrax không giống với Gatrix. Nếu như Gatrix mang thiên hướng thon, thì Cyrax là đồ sộ.
- Trong giấc mơ này, chúng ta có thể làm được rất nhiều thứ. Chỉ cần trí tưởng tượng của cậu đủ mạnh, kiến thức của cậu đủ sâu, cậu có thể hình thành nên một thế giới siêu chân thật thế này!
Gatrix dang hai rộng hai tay, và cả thế giới lập tức biến sắc theo từng hành động của hắn!