CHƯƠNG 17: CHÂN LONG THẦN THÔNG


Con bạch hổ lập tức phát ra tiếng gầm kinh thiên động địa, sinh tử nhị khí ở chung quanh nhanh chóng được điều động. Xung quanh hình thành một cái linh cầu to lớn, sinh tử nhị khí hỗn hợp một chỗ được sự khống chế của bạch hổ hóa thành Luân Hồi lực lượng kinh khủng.

Ánh mắt bạch hổ nhìn chằm chằm lên không trung, sau một khắc xuất hiện một đạo kiếm ngân thê lương vang lên liên tục, thân hình của Lục Thanh đã xuất hiện ở cách đó mấy trăm trượng.

"Hống"

Từ trên người Lục Thanh, bạch hổ cảm nhận được Luân Hồi lực của con cự mãng cách chỗ nó không xa. Nói cách khác, đầu cự mãng kia đã bị người này giết chết, nó không hề do dự điều khiến mấy trăm khối linh cầu phá không lao về phía Lục Thanh.

Chân không dường như bị xé rách, thời khắc này tựa hồ như không gian của Kiếm Hồn chiến trường trở nên rất cứng cỏi, Luân Hồi linh cầu đang bay tới có thể so sánh với một kích toàn lực của Kiếm Vương đỉnh phong mà cũng chỉ gây ra cảm giác như muốn bị xé ra mà thôi.

Khóe miệng hơi lộ ra nụ cười, Phong Lôi bộ nhanh chóng được hắn vận chuyển tới cực hạn, thân hình Lục Thanh chỉ nháy mắt đã tới trên đầu của bạch hổ.

Một quyền được đánh ra, Luân Hồi kiếm cương huyền ảo bao vây lấy cánh tay của Lục Thanh, ngưng tụ thành một thanh kiếm dài, trực tiếp xuyên thủng cái trán của con Bạch Hổ.

Ngay sau đó, một khỏa thú đan bị Lục Thanh lấy ra, bất quá hắn cũng không hấp thu ngay mà cất vào trong Không Gian giới chỉ. Khi trước còn ở trong phân điện của Kiếm Thần Điện tại Hư Không Kiếm Vực, Tổ Nguyên từng nói cho hắn, trong lịch sử Kim Thiên Bách Chiến Bảng, nếu muốn tiến vào danh sách năm mươi người đứng đầu thì chỉ cần thu được ba khối thú đan là được, mà xếp vào danh sách hai mươi thì cần mười khối. Lúc này đây Lục Thanh tạm thời giữ lại mười khỏa thú đan, sau đó mới chuẩn bị cho tầng thứ tám Tử Hoàn Kiếm Thân Kinh.

- Người nào? Mau ra đây.

Ánh mắt Lục Thanh như điện nhìn về phía núi đá cách đó mấy trăm trượng. Tại thời khắc hắn giết chết đầu bạch hổ thì đã cảm nhận được một luồng kiếm nguyên ba động, mặc dù bởi vì dựa vào bí pháp cho nên thu liễm gần như không có, thế nhưng với bán long chân thân của hắn thì cơ hồ đã nắm giữ tất cả mọi thuộc tính trong thiên địa. Cho nên Kiếm Hồn chiến trường đối với người khác là một sự trói buộc, nhưng đối với Lục Thanh thì lại không khác gì bên ngoài. Bên trong Kiếm Hồn chiến trường tràn ngập sinh tử nhị khí, ngoại trừ những người có tu vi Kiếm Hoàng ra thì không một ai có thể tránh được hắn sử dụng sinh tử nhị khí để tra xét.

Quả nhiên, khi thanh âm của Lục Thanh vang lên, từ phía sau núi đá chợt bắt ra hai đạo kiếm quang màu vàng, hai đạo kiếm quang này nhanh chóng bỏ chạy về phía xa.

Khóe miệng hơi lộ ra một nụ cười lạnh, thanh âm của Lục Thanh nhanh chóng vang lên:

- Trốn không thoát đâu.

Thanh âm của Lục Thanh thông qua sinh tử nhị khí truyền vào trong tai hai người nọ.

- Tại sao có người lại nắm giữ được Luân Hồi khí? Hắn làm sao lại nắm giữ được nó? - Hai người đang bỏ chạy rõ ràng là cùng một tông môn, tu vi của cả hai đều là Kiếm Vương đại thiên vị.

- Tách ra trốn, nếu không khẳng định sẽ bị hắn đuổi kịp. - Một trong hai người chợt hét lớn, trong nháy mắt thay đổi phương hướng, bỏ chạy về phía nam.

Khẽ nhướng mày, hai người này tách ra cho dù tốc độ của hắn có nhanh đi nữa thì cũng phải tốn một ít thời gian mới đuổi kịp được. Nếu như lúc đó phát sinh ra đại sự gì khác, khiến cho bí mật của hắn bị tiết lộ ra ngoài thì hiển nhiên sẽ gây ra một cơ chấn động mạnh, hậu quả sau đó thế nào thì không phải thứ mà Lục Thanh có thể phỏng đoán được.

Thần sắc hơi ngưng trọng, ở sau lưng hắn, Phong Lôi nhị khí phóng ra khỏi cơ thể, trong nháy mắt trên lưng của hắn đã hình thành Phong Lôi Kiếm Sí.

Cùng với lúc mới hình thành thì có chút bất đồng, Phong Lôi Kiếm Sí có màu tím, trắng. Đôi cánh được tạo nên nhờ thiên phú và thiên phong khi có sinh tử nhị khí không ngừng lưu chuyển đã có cảm giác mơ hồ kết hợp lại với nhau.

Không sai, chính là cảm giác kết hợp lại với nhau.

Lục Thanh hơi sửng sốt một chút, bất quá bây giờ không phải là lúc suy nghĩ, Kiếm Sí nhanh chóng huy động, khi âm thanh kiếm khí rít lên thì thân hình của hắn trong nháy mắt đã xuất hiện ngoài ngàn trượng, ở ngay sát sau lưng một người.

Biết chính mình trốn không thoát, người nọ nhanh chóng xoay người lại, Thổ Kiếm Cương nặng nề chém ra, sự cân bằng của sinh tử nhị khí ở xung quanh hai người trong vòng mười trượng bị phá vỡ, hư không liên tiếp vặn vẹo, hắc bạch giao hòa với nhau nhất thời làm cho dưới chân hai người hình thành một dòng suối chảy, khi chúng hoàn toàn dung nhập với nhau thì đã biến thành màu xám.

Luân Hồi khí kinh khủng bị dẫn động, người nọ kêu thảm một tiếng, từ trên người đối phương lóe lên mười tia sáng, trong nháy mắt nó tiến vào trong dòng Luân Hồi. Theo sau đó, trung niên nhân liền nhanh chóng bị hút vào bên trong, cả người nhanh chóng hóa thành bột phấn.

Mà trên người Lục Thanh, lúc này Luân Hồi kiếm cương bao quanh hắn khi cảm nhận được lực lượng của dòng suối Luân Hồi truyền tới thì thậm chí còn xuất hiện một cỗ cảm giác thân thiết.

Chỉ hơi đảo mắt qua là một người co tu vi Kiếm Vương đỉnh phong đã bị chết.

"Kiếm đạo thần thông!"

Nhìn thấy Kiếm Sí hơi dao động đã vượt qua ngàn trượng, đem đồng bạn của mình đẩy vào Sinh Tử Luân Hồi, thân thể người kia lóe lên một tia sáng màu vàng, cả người nhanh chóng chui vào lòng đất.

- Thổ hành thuận - Lục Thanh trầm giọng nói.

- Thế nào? Tiểu tử! Ngươi dám giết sư đệ của ta, ngươi chờ đó, sau này ta nhất định sẽ bầm thây ngươi làm vạn đoạn!!! - Thanh âm kiêu ngạo của người nộ từ dưới lòng đất vang lên:

- Tiểu tử, ngươi ở trên mặt đất chậm rãi chờ đi, ta không tiếp.

Nhưng mà, khóe miệng Lục Thanh lại xuất hiện một tia cười nhạt, nói:

- Muốn không tiếp là không tiếp sao? Lưu lại cho ta.

Vừa nói xong, Thổ thuộc tính trong hư không trong nháy mắt đã bao bọc lấy Lục Thanh vào bên trong, một cỗ lực lượng huyền ảo ba động khuếch tán ra ngoài. Rất nhanh theo đó, cả người Lục Thanh nhanh chóng áp sát xuống mặt đất.

- Cái gì? - Cách mặt đất trăm trượng, tên Kiếm Vương kia hoảng sợ nói:

- Ngươi rốt cục là tu luyện kiếm khí gì?

Bất quá, Lục Thanh cũng không trả lời hắn, mà Phong Lôi Kiếm Sí ở sau lưng nhanh chóng được huy động, trong đó Phong Lôi nhị khí nhanh chóng bị Thổ thuộc tính thay thế, cả người hắn nhanh chóng tiến vào lòng đất không hề có chút trở ngại. Tốc độ ở trong lòng đất của Lục Thanh mặc dù không bằng trên hư không, nhưng lại không hề kém hơn bao nhiêu.

Bên trong Phong Lôi Kiếm Sí có ẩn chứa Chân Long huyết mạch, khi bị nhiễm Chân Long huyết mạch thì lập tức sinh ra thần thông giống như Chân Long.

Chỉ thoáng cái, Lục Thanh đã bay tới trên đỉnh đầu của tên Kiếm Vương kia.

- Cùng chết đi! - Người nọ dường như là một kẻ quyết đoán, biết không còn đường sống nên tại một khắc Lục Thanh áp sát hắn lập tức tiến hành tự bạo Kiếm Hồn và ý thức hải.

Trong lòng đất nhất thời vang lên một tiếng nổ lớn, mặt đất phía trên bị đẩy bật lên cao, sinh tử nhị khí tức tốc khởi động, Sinh Tử Luân Hồi nhanh chóng được hình thành, những tàn tích của cơ thể vị Kiếm Vương kia nhanh chóng bị hút vào bên trong đó và tan rã đi.

Lục Thanh biết, hồn phách mà bị thương nặng thì dù chuyển thế thành công cũng không có khả năng có được trí nhớ của kiếp trước.

Được Phong Lôi Kiếm Sí bao vây lấy toàn thân, thân ảnh của hắn bị đánh bay đi ra xa ngoài vài dặm, dù là với Thanh Phàm kiếm thể của Lục thanh thì cũng khó có thể chống được lực lượng do một Kiếm Vương tự bạo. Lúc này hắn đã bị chấn thương không nhẹ, bất quá nhờ thân thể cường hãn, hơn nữa Long Nguyên Dịch ở trong cơ thể nhanh chóng hòa vào huyết nhục, khiến cho không bao lâu thương tích của hắn đã hoàn toàn khôi phục.

Ngay lúc này, một đạo long ngâm vang lên, tiếng long ngâm này mang theo một cỗ long uy xé gió truyền ra xa, chỉ chốc lát đã truyền ra ngoài hơn trăm dặm.

Ngoài năm trăm dặm....

Một gã trung niên nhân mặc trường bào màu vàng hơi biến sắc nói:

- Lục giai Giao Long sao?

Xa hơi hai trăm dặm nữa...

Quanh người Tử Thiên Lôi tràn ngập lôi điện, vừa thoát ra khỏi Sinh Tử Luân Hồi, trong tay hắn cầm một khỏa thú đan của ngũ giai linh thú.

Tiếng long ngâm lãng đãng truyền tới, chỉ lát sau đã truyền vào tai của hắn.

- Mười năm trước, Tam sư thúc không thể thu thập được ngươi, như vậy hôm nay Tử Thiên Lôi ta sẽ làm được!

Từ trên người Tử Thiên Lôi tràn ra Tử Điện kiếm cương, cả người hắn gần như hóa thành Tử Lôi kiếm quang phá không lao về phía tiếng long ngâm truyền ra.

Cùng lúc đó, ba người ở một phương hướng gồm hai nam một nữ đều thay đổi sắc mặt, bọn họ lộ ra vẻ mừng như điên, không chút chần chờ chạy về phía phát ra tiếng long ngâm.

Khi tiếng âm thanh này truyền đi vài dặm, vẻ mặt Lục Thanh nhất thời xuất hiện một tia ngưng trọng. Từ sâu dưới lòng đất bị phá hủy đang không ngừng truyền ra âm thanh to lớn dường như đang có con gì đó định phá đất chui lên.

Trong cơ thể của hắn, Chân Long huyết mạch dần sôi trào, giống như nước thủy triều dâng lên, đồng thời một cỗ ba động lờ mờ từ trong huyết mạch truyền ra tiến vào trong hồn thức của Lục Thanh.

Giao Long - Một phân nhánh của Chân Long. Bọn chúng có được huyết mạch Chân Long tương đối tinh thuần. Giao Long trời sinh đã có thực lực tứ giai, một khi trưởng thành thì sẽ đạt tới thất giai. Nó mặc dù không kế thừa được Long lực bổn nguyên của Chân Long, nhưng thực lực của chúng cũng phit hường cường đại, thần thông cũng hơn xa các loài linh thú khác.

- Lục giai Giao Long - Lục Thanh thì thào một câu. Mặc dù bằng vào Chân Long huyết mạch hắn có thể giết được đầu Giao Long này, nhưng bây giờ hắn không muốn động thủ. Chân Long Nhãn nhanh chóng được vận dụng nhìn về bốn phía, chỉ thoáng cái mà đã có mười mấy Kiếm Hồn cảnh đại sư đang chạy về phía này.

Đứng yên ở một chỗ, Lục Thanh yên lặng quan sát mặt đất đang rung chuyển, mặc dù không muốn động thủ nhưng hắn cũng không định rời đi. Bởi vì, trong mười mấy tên Kiếm Hồn đại sư đang đến, có những người mà hắn muốn gặp.

Một khoảng đất rộng chừng mười trượng nhanh chóng bị phá vỡ, sau đó là một chiếc đuôi màu vàng của Giao Long phá đất xông lên cao.

Chiếc đuôi to lớn kia nhất thời khiến cho tầng mặt đất bị rung chuyển mạnh, tiếng long ngâm vang lên tuy còn cách một tầng đất đai nhưng cũng khiến cho người ta phải điếc tai.

Con Giao Long này mười năm qua nó vẫn luôn ngủ sâu ở trong lòng đất, hôm nay bị tên Kiếm Vương kia tự bạo làm cho giật mình tỉnh giấc. Giấc ngủ say của bản thân bị phá vỡ có thể thấy được lửa giận của nó cao tới mức nào a.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bất Diệt Kiếm Thể.