CHƯƠNG 52: PHONG LÔI KIẾM VÂN


Ong. ..

Một tầng khí Phong Mang màu trắng lập tức bùng lên trên thân Huyết Xà. Ngay tức khắc, Huyết Xà lập tức tan nát thân hình, Lục Thanh từ trong đó bước ra. Y phục màu xanh của hắn không vương một hạt bụi.

Trong khoảnh khắc, bọn Lý Trường Cầm bỗng sinh ra ảo giác, thấy dường như thanh niên trước mặt là thần linh trên chín tầng trời giáng hạ, trong lúc giơ tay nhấc chân toát ra một sức hấp dẫn kỳ dị khó hiểu, khiến cho người ta như say như si...
- Làm sao có thể như vậy được? Bị Huyết Xà nuốt đi, hắn phải bị tiêu diệt bên trong không gian loạn lưu, sao ngươi lại không có chuyện gì? Không có khả năng!

Huyết Vô Cương nói với vẻ không thể nào tin được.
- Tiêu diệt trong không gian loạn lưu ư? Lục Thanh hỏi ngược lại:
- E rằng còn có Huyết Ma Khí..
- Đừng nói bậy! Sắc mặt Huyết Vô Cương sa sầm, trầm giọng nói:
- Các hạ nhiều lần vu oan cho Huyết Hải môn ta, xem ra là có dã tâm!
-Dã Tâm ư?
Lục Thanh lắc lắc đầu:

- Xem ra lão vẫn không chịu nói hay là như vầy...
Đột ngột kiếm chỉ Lục Thanh xuất động, một cỗ dao động huyền ảo lập tức lan tràn trong không trung, kiếm cương Phong Lôi màu tím bạc hòa cùng thiên địa, trên chín tầng mây. Phong Lôi hội tụ, một đạo pháp tắc dao động khiến cho bọn Lý Trường Cầm cảm thấy hét sức kỳ dị dần dần khuếch tán ra, thần quang pháp tắc màu tím bạc trên chín tầng mây ngưng kết thành một đóa kiếm vân có chu vi mười dặm.

Không sai chính là kiếm văn, đóa kiếm vãn màu tím bạc này toàn thân còn phủ đầy khí Phong Mang màu trắng đục, một cỗ Kiếm Ý không hiểu là gì từ trong kiếm vân xông ra, dù bọn Lý Trường cầm đang đứng bên ngoài cũng cảm thấy áp lực nặng nề khiến người ta hít thở không thông đè lên thân thể, ngay cả muốn cử động cũng trở nên vô cùng khó khăn.
- Cái gì?!

Giờ phút này Huyết Vô Cương cũng đã kinh hãi tới cực điểm, dưới sự đè ép của cỗ Kiếm Ý kia, lão phát hiện ra xung quanh mình là các bức vách không gian nối tiếp nhau liên miên giam cầm lão lại, lực giam cầm này hùng mạnh vô cùng, theo sự phòng đoán của Huyết Vô Cương, cho dù là tam kiếp Kiếm Hoàng cũng không lòng chạy thoát.

Chuyện càng làm cho Huyết Vô Cương cảm thấy bất lực hơn chính là, theo như lão dùng hồn thức cảm ứng, pháp tắc Huyết Sát bên ngoài bỗng nhiên biến mất không còn, lão không thể nào vận dụng một mảy may, chỉ còn lại một chút pháp tắc mỏng manh, bên trong kiếm nguyên chỉ có thể miễn cường cầm cự trong giây lát.
trên chúi tầng mày, bên trong Kiếm vân, có tiếng rồng gầm uy nghiêm vang lên. Ngay tức khắc, vô số lôi long dài hàng trăm trượng từ giữa bay ra, quay cuồng trên chín tầng mây, thân rồng có màu tím bạc mạnh mẽ, mắt rồng uy nghiêm nhìn xuống hạ giới, dưới cái nhìn của vô số Chân Long Nhãn này, chẳng nhưng Huyết Vô Cương, ngay cả Kiếm Giả các tông cũng cảm giác như mình bị nhìn thấu từ trong ra ngoài, đóa kiếm vân này tựa như do Thiên Đạo giáng hạ, chẳng nhưng đè nặng mục tiêu mà còn chấn nhiếp những người xung quanh.

Trong mắt thấp thoáng thân quang màu tím bạc, Lục Thanh đứng lặng yên nhìn Huyết Vô Cương trước mặt, giờ phút này, trong mắt Lục Thanh không hề có chút cảm tình, chỉ có một vẻ lạnh lùng tàn khốc, tựa như Thiên Đạo chợt ẩn chợt hiện kia.
Thiên Đạo vô tình mới có thế cai quản vạn vật, công chính nghiêm minh.

Giờ phút này Lục Thanh chẳng khác nào Thiên Đạo hóa thân, ý chí nguy nga trong vô hình ảnh hưởng tới mọi người, khiến cho ai nấy cảm thấy sợ hãi trong lòng.
- Đến lúc này mà lão còn muốn giấu diếm hay sao?

Lục Thanh nói với giọng thản nhiên, nhưng lại như tuyệt tình giống như đang nắm giữ sinh tử trong tay, chỉ trong thoáng chốc, kiếm vân trên chín tầng mây giận dữ ngân vang, pháp tắc Kiếm cương màu tím bạc chớp động. Ngay tức khắc, lôi long giữa không trung lập tức hóa thành một thanh cự kiếm màu tím bạc to ngàn trượng, đè xuống Huyết Vô Cương.
Tử Tiêu Phong Lôi Kiếm thức thứ ba mươi hai Phong Lôi Kiếm Vân.

Đây chính là kiếm thức mà trước kia Lục Thanh chuẩn bị để đối phó với Bạch ma nữ, chỉ có điều vẫn chưa có duyên dùng tới, hiện giờ vì muốn bức bách Huyết Vô Cương hiện nguyên hình, Lục Thanh bên thi triển không chút do dự.
Tử Tiêu Phong Lôi Kiếm sau mười tám thức đầu tiên, mỗi một thức về sau đều hết sức thâm sâu, muốn lành ngộ cần tiêu hao tâm thần rắt lớn, nhưng uy lực của mỗi một chiêu như vậy đều long trời lờ đất, một thức Phong Lôi Kiếm Vân này mãi đến sau khi Lục Thanh bước vào cảnh giới tam kiếp Kiếm Hoàng mới miễn cưỡng hiểu được, một thức này cần tới lực lượng pháp tắc rất lớn, chính là kiếm thức duy nhất mà Lục Thanh hiểu được cần có pháp tắc dẫn động. Uy lực của nó vào lúc này có thể thấy được rất rõ ràng.
Trong không gian, cự kiếm màu tím bạc do lôi long hóa thành kia đánh xuống, không khí như hóa thành băng tuyết, không gian loạn lưu ngưng kết xung quanh thân cự kiếm.

Trong không trung, ngoài xa mười mày dặm, bọn Lý Trường Cầm cùng các Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn đều sững sờ ngơ ngác, không biết đây là Kiếm thức Pháp Tướng gì, không ngờ lại có uy lực lớn như vậy, chỉ thấy không gian loạn lưu quanh thân kiếm đã ngưng kết thành hình kiếm. Vờn quanh cự màu tím bạc, sau đó cũng hóa thành một thanh cự kiếm màu đen.

Bên ngoài Chiến trường, rất nhiều Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn chưa đạt tới cấp Kiếm Tông đều lảo đảo thân hình. vội vàng lui về phía sau thật nhanh, uy nghiêm như vậy ngay cả hít thở cũng rất khó khăn, tuy rằng đối với Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn, cho dù mấy tháng không hít thở cũng không sao, nhưng uy nghiêm đè ép tinh thần như vậy quả thật không phải là dễ chịu.
Trên mặt Huyết Vô Cương lộ ra vẻ tuyệt vọng, lão đã bị cắt đứt với pháp tắc, bị Không Gian cầm cố giữ chặt thân thể. ngay cả Kiếm Chủng trong Đan Điền cũng bị ngưng trệ Dần dần sắc mặt tái nhợt của Huyết Vô Cương lộ vẻ giận dữ đôi mắt nhìn theo cự kiếm ngàn trượng được Lục Thanh khống chế chậm rãi đánh xuống, khí thế hết sức uy nghiêm, khiến cho Kiếm Ý của lão bị đè ép bên trong Kiếm Hồn.

Rốt cục ngay sau đó, trên người Huyết Vô Cương toát ra một đạo kiếm cương có màu đỏ vô cùng quái dị, tuy đạo kiếm cương này nằm bên trong Không Gian cầm cố, nhưng bọn Lý Trường cầm vẫn có thể cảm nhận rõ ràng nó đang ăn mòn bức vách không gian.
- Đây là hệ gì vậy?
Rất nhiều Đại sư nhìn nhau.
- Rống...
Huyết Vô Cương rống lên một tiếng khàn khàn, từ sau lưng lão. rất nhiều ma ảnh xuất hiện, trong đó có ảnh một con Huyết Xà rất lớn đang ngửa mặt lên trời gào thét, lập tức vô số ma ảnh đều bị nó cắn nuốt.

Ngay sau đó, phía trên chiếc sừng màu đỏ máu, từng đạo kiếm cương màu đỏ máu trong suốt lưu chuyển, một cỗ ma âm cuồn cuộn, biến sóng máu thành tiếng long ngâm vang tận trời cao, đồng thời Kiếm Ý cắn nuốt tâm trí con người cũng sinh ra, bên trong Kiếm Ý này ma khí cuồn cuộn, trong khoảnh khắc nó vừa xuất hiện, thế giới trong mắt Kiếm Giả các tông sinh ra biến hóa rất lớn.
Sóng máu quay cuồng, bên trong biền máu vô tận có rất nhiều tàn ảnh thần ma tung bay, ma âm gào thét. Những đoạn tứ chỉ bị cụt lẫn trong sóng máu nóng cháy ập tới mọi người với khí thế như cơn sóng thần ngoài biển cả.
- Hạo Nhiên Chính Khí!

Nhưng ngay tức khắc, trong sóng máu vô bờ, có mấy tiếng gầm giận dữ vang lên, chỉ chốc lát sau, Hạo Nhiên Chính Khí màu trắng hết sức tinh thuần xuất hiện giữa không trung, tựa như băng tuyết giữa trời Đông giá rét trấn áp sóng máu nóng cháy vô cùng, chỉ nghe ùng một tiếng, hào quang sáng trắng bừng lên, ngay sau đó, thế giới trước mắt Kiếm Giả các tông đã khôi phục lại.

Nhìn sang vài vị Kiếm Hoàng của Hạo Nhiên tông như Nhiếp Bích Tâm. ai nấy sác mặt tái nhợt, khóe miệng còn có vệt máu tươi, không cần phải nói mọi người cũng biết, vừa rồi nhờ có bọn Nhiếp Bích Tâm vận dụng pháp tắc Hạo Nhiên Chính Khí, mới có thể trấn áp được ma khí đấy trời khí.
- Đa tạ Nhiếp tông chủ cứu giúp!

Kiếm Giả các tông đều thi lễ, giờ phút này có thể xem được cuộc chiến cũng chỉ có Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn, dưới cảnh giới Kiếm Hồn, dù tới hơi gần một chút cũng đã bị đè ép nặng nẻ.

Trên Bái Nguyệt phong, đệ tử hai tông bao gồm cả Liên Tề, Thảo Thanh Hà cùng Kiếm Giả các tông đều lộ ra vẻ vô cùng chấn động, giờ phút này, đại chiến bên ngoài hàng chục dặm kia đã vượt khỏi tầm hiểu biết của bọn họ, kiếm vân trên chín tầng mây, lôi long vùng vẫy bay tới bay lui, khí Chân Long mênh mông cuồn cuộn, Kiếm Ý vô biên đã khắc sâu vào tâm khảm bọn họ.
- Là ma khí!
Giờ phút này Kiếm Giả các tông đã thấy quá rõ ràng, trên người Huyết Vô Cương sinh ra thứ gì.
-Huyết Ma Khí.

Nhiếp Bích Tâm trầm giọng nói:
- Vị tiểu... à không, vị tiền bối kia nói không sai.
Lúc này thấy Lục Thanh ra tay như vậy, rốt cục tiếng tiểu huynh đệ trong miệng Nhiếp Bích Tâm không thể gọi ra, không thể gọi như vậy được, đó chính là vị Kiếm Giả tiền bối nào đó có công phu trú nhan...
Nhưng trong lòng hai người Tửu Kiếm Hoàng cũng hét sức nghi ngờ. Nếu như là tiền bôi Đại sư hoặc Tông sư. vì sao lúc trước lại thi lễ với hai người bọn họ? Trong trí nhớ của hai người, dường như chưa từng kết bạn với cường giả như vậy...

- Huyết Xà Thôn Thiên!
Ma âm cuồn cuộn nổ vang, trong không trung, nổi lên không gian gấp khúc dài liên miên vô tận. ngay cả bức vách không gian cũng trở nên yếu ớt vô cùng.
- Thật sự hiện hình rồi sao? Lục Thanh trầm giọng hỏi.
- Tất cả các ngươi phải chết!

Huyết Ma Khí quay cuồng trong mắt, Huyết Vô Cương biết hôm nay đã bại lộ, nếu như cứ như vậy mà chạy trốn, dù lão có ngàn vạn lý do cũng không thể nào giải thích, cho dù Huyết Hải môn của lão có thể giải thích rõ ràng, một Kiếm Giả Ma Đạo như lão cũng tuyệt đổi không thể tránh khỏi kết cục là chết.
-Vù...

Trên chiếc sừng độc nhất của Huyết Xà, một đạo pháp tắc kiếm cương vô cùng ngưng đọng gào thét bắn ra. Pháp tắc kiếm cương này vô cùng ngưng thật, dù là không gian loạn lưu cũng bị nó xuyên thấu qua trong nháy mắt.
- Đùng...
Cự kiếm đánh xuống còn cách Bái Nguyệt phong vài chục dặm liền ngưng trệ. Ngay tức khắc, một cuộn sóng không gian bắt đầu khuếch tán ra, càn quét khắp không trung.
Không trung phá nát, không gian Động Hư hoành hành khắp chốn, không trung như một mặt kính khổng lồ vừa vỡ nát, khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Phía trên mặt kính này còn có không gian loạn lưu quân quanh, cắn nuốt tất cả nguyên khí thiên địa, linh khí các hệ.

- Mau mau lùi lại!
Sắc mặt bọn Lý Trường Cầm đột nhiên thay đổi.
Nhưng ngay sau đó, trong không gian Động Hư vô tận kia, ánh mắt Lục Thanh như nước đứng, thâm sâu khó lường, một cỗ pháp tắc mênh mông rộng lớn trong nháy mắt bao phủ phạm vi trăm dặm trên không.
-Hợp!

Thanh âm Lục Thanh vang lên vô cùng lạnh lẽo, khí Động Hư mạnh mẽ như nước thủy triều, từ trong không gian Động Hư bị phá nát bắt đầu cuồn cuộn xông ra, chỉ lát sau, từng khối không gian Động Hư phá nát nhanh chóng khép liền trở lại, những đạo không gian loạn lưu đen ngòm cũng không tránh khỏi từng đạo bị trấn áp phải quay trở về bên trong không gian Động Hư.
Sau đó, kiếm chỉ Lục Thanh khẽ động, trên chín tầng mây, khí Phong Mang trên bề mặt kiếm vân quay cuồng linh hoạt, đánh xuống không trung.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bất Diệt Kiếm Thể.