Chương 20: Hai tên biến thái


Bên trong căn phòng Thổ có khoảng không gian vô cùng rộng lớn gấp năm sáu lần dược phòng ban nãy, trần nhà cao hai mươi mét, diện tích thì cỡ hai sân bóng đá, bốn bức tường đều được chạm khắc chi chít hình mặt người to bằng cái mâm, điều đặc biệt là không có cái nào giống cái nào, ngoài ra còn có rất nhiều tảng đá to bằng trái bóng rổ nằm lăn lốc khắp nơi, nhìn sơ qua cũng có khoảng hai trăm cái. Ngọc Phong tò mò đánh giá căn phòng cực kỳ rộng này, hắn tiến lại phía một tảng đá thử nhất nó lên nhưng cho dù hắn dùng bao nhiêu sức lực cũng không thể làm nó di chuyển một ly nào cả.

Bổng có một tiếng nói vang vọng căn phòng
người thí luyện xin hãy chuẩn bị, thí luyện sắp bắt đầu, hãy điều chỉnh cơ thể ở trạng thái tốt nhất!


Ngọc Phong xoay đầu nhìn xung quanh tìm kiếm nơi phát ra giọng nói nhưng không có kết quả, chỉ thấy trên nóc phòng có một thuật hình ấn to hai mét đang lập lòe phát sáng, nó được cấu tạo từ bốn thuật hình ấn nhỏ hơn nằm bên trong quay trái chiều.


Thí luyện trọng lực phải không, làm thế nào ta có thể thông qua
Ngọc Phong ngước nhìn thuật hình ấn phát sáng nói, hắn biết cái này cũng tương tự như cột đá đen bên ngoài tự động giải đáp thắc mắc cho người dùng.


Thí luyện trọng lực gồm năm tầng, mỗi một tầng độ khó càng tăng cao tuy nhiên sau khi thông qua thì sẽ nhận được phần thưởng tương ứng tại tầng đó
Thuật hình ấn liên tục nhấp nháy, giọng nói đó lại vang lên


Nếu không hoàn thành thì phải làm sao, mà phần thưởng là gì?
Ngọc Phong cố gắng hỏi nhiều thông tin nhất có thể trước khi thí luyện bắt đầu


Không có trường hợp không thể hoàn thành, chỉ có thông qua hoặc CHẾT
âm thanh phát ra đặc biệt nhấn mạnh chữ chết.


Tên khí tôn chó má biến thái, mẹ nó chứ
[email protected]
[email protected]
%#^%&^....
Ngọc Phong không thể kìm chế được tức giận trong lòng, thế là hắn lại chửi đổng lên đá mạnh vào tảng đá kế bên, hắn không thể nào ngờ được khí tôn mà lại có sở thích quái đản như thế, đầu tiên tà thích chịu NGƯỢC ( là S&M đó, chính là nó!) bây giờ là đến luyện tập là cũng phải chết.


Á!, UI CHA ĐAU!! Cứng gì mà quá đáng
Ngọc Phong ôm bàn chân nhảy cà nhắc, hắn quên kiểm tra độ cứng trước khi đá ấy mà


Xin người thí luyện tôn trọng Vương giả, bất kỳ câu nói xúc phạm nào sẽ bị trừng trị thích đáng, thí luyện bắt đầu sau ba mươi giây nữa
âm thanh đó lại vang vọng tuy nhiên lần này ngữ điệu có phần đe dọa.


Ngươi là ai có phải là người không!
Ngọc Phong cũng buôn chân hỏi, hắn nhận ra sự khác biệt giữa cột đá và âm thanh này, nó hình như là đang sống, nó có cảm xúc.


Ta là một khí linh trông nom lăng mộ này sau khi chủ nhân qua đời, ta không cho phép bất kỳ ai xúc phạm chủ nhân quá cố
giọng nói tỏ vẻ bất mãn cứ như nếu mà Ngọc Phong còn xúc phạm chủ nhân của nó nữa là nó sẽ xông ra liều mạng luôn


Được được, không xúc phạm là được chứ gì, nhưng mà khí linh mà cái gì thế?
Ngọc Phong ngẩn đầu hỏi, đây cũng là lần đâu tiên hắn nghe đến khái niệm này, hắn biết có khí binh chứ khí linh là gì thì hoàn toàn chưa bao giờ nghe qua.


Không còn thời gian tám chuyện nữa đâu, sau khi thí luyện tầng một sẽ có mười lăm phút để nghỉ ngơi lúc đó hẳn hỏi, được rồi thí luyện chính thức bắt đầu
giọng nói gạt câu hỏi của Ngọc Phong qua một bên.

Sau khi âm thanh của khí linh chấm dứt, mặt đất cả căn phòng hiện lên một thuật hình ấn vô cùng to lớn bao trùm, bên trên vẽ vô số thuật ấn phức tạp khác nhau loét ánh sáng vàng đất. Ngọc Phong giật mình nhìn cảnh tượng xung quanh bổng nhiên hắn nhận thấy cơ thể của mình cực lỳ nặng nề như đang đeo vô số vật nặng lên cả người vậy, mỗi một hành động dù là đơn giản nhất cũng cực kỳ khó khăn.


Chuyên gì thế này, cơ thể của ta sao mà nặng quá vậy nè
Ngọc Phong khó khăn nhích từng bước chân


Tầng thí luyện đầu tiên, trọng lực gấp hai lần, nhiệm vụ của người thí luyện là đưa những tảng đá nằm rải rác khắp căn phòng về vị trí cái lỗ ở giữa phòng, sau khi hoàng thành sẽ lập tức thông qua, nếu người thí luyện chết thuật hình ấn cũng tự động tắt
giọng nói của khí linh lại một lần nữa vang lên. Cùng lúc đó ở giữa căn phòng mở ra thành một cái lỗ hình tròn chỉ để vừa một tảng đá hình quả bóng mà thôi.


Ngươi còn nói được à, thế mà bảo phải xong tầng thí luyện thứ nhất mới xuất hiện chứ
Ngọc Phong nhết mép khinh thường, hắn cũng đã hơi thích ứng với trọng lực hiện nay của cơ thể, cứ như mang trên người một Ngọc Phong nữa mà thôi, không còn khó chịu như ban đầu.


Ta chỉ giải thích cho ngươi biết về thí luyện mà thôi, còn ban nãy là ta bảo tám chuyện cơ mà, tên óc trâu, hừ
khí linh khịt mũi khinh thường mặt dù nó không có mũi.


Ngươi bảo ai là óc trâu hả, tên khí linh mất dạy kia
Ngọc Phong đen mặt gào lên


Thế thì người là óc heo rồi
khí linh lại nói với dọng bình thản


Ngươi mới là óc heo, cả dòng họ ngươi đều là óc heo
Ngọc Phong lại gào lên


Cả dòng họ ta chỉ có mình ta thôi đồ ngu, à mà ta biết rồi, thì ra rốt cuộc ngươi chính xác là óc tôm, lần này ta chắc chắn trăm phần trăm
khí linh làm như hiểu ra


Ngươi có giỏi thì xuống đây solo một chọi một với ta, giỏi thì bơi vô con khí linh óc chó
Ngọc Phong chỉ tay lên nóc nhà la lớn


Nói ngươi ngu là chính xác mà, ai đâu lại đi thách đấu với khí linh đúng là ngu quá cỡ, ngươi cứ phí phàm sức lực mà la cho to lên đi rồi chết luôn ở đây di, thế trâu ngốc có muốn hỏi gì không, nếu không có là ta đi đây, chết tự chịu
khí linh cũng không muốn phí phạm thời gian với tên nhóc con ngu ngốc này nhưng mà nó phải làm đúng quy trình chủ nhân đã dặn dò.


Chờ chờ đã!
Ngọc Phong lau mồ hôi, ‘ nếu nó đi thật thì chết chắc, cọng cỏ cứu mạng duy nhất đó nha’ hắn thầm nghĩ.


Chuyện gì, nói mau lên ta phải đi ngủ cái đã
khí linh nói giọng không kiên nhẫn
‘ Ngủ cái đầu ngươi đó’ Ngọc Phong lẩm bẩm trong lòng, nhưng mà người dưới mái hiên là phải chịu thôi


Ha ha, khí linh đại ca, ta xin lỗi, hồi nãy ta hơi hoảng sợ nên nói lung túng ấy mà
Ngọc Phong thái độ quay ngoắt một trăm tám mươi dộ, cười xòa nịnh nọt vuốt mông ngựa


Ngươi mà hơi hoảng sợ cái giề, tý nữa đái ra quần thì có
khí linh khịt mũi.


Đúng đúng, là ta hoảng sợ, là ta hoảng sợ!
‘ hừ nếu sau này ngươi rơi vào tay ông thì đừng có trách tại sao nước biển lại mặn nhá’ Ngọc Phong nghĩ một đằng nói một nẻo


Có chuyện gì hỏi nhanh lên, ta còn phải chơi đùa với đám người kia nữa!
khí linh hối thúc


Đám người đi vào trước ta sao, bọn họ cũng tham gia thí luyện à?
Ngọc Phong dò hỏi mà hắn cũng nghĩ như vậy.


No No NO, chỉ có mình người vào trong thí luyện này mà thôi! Có gì hỏi nhanh nhanh lên ta có việc rồi, nếu mà câu hỏi không liên quan thì ta đi đây



Ấy Ấy đừng có nóng, hồi nãy người bảo ta mang mấy tảng đá vô cái lỗ kia nhưng mà ta đã thử lúc trước rồi cho dù dùng hết sức cũng không lay chuyển được nó nói chi là trọng lực gấp hai lần như bây giờ với lại cái lỗ bé tý thế kia làm sao mà chứa hết được



Mấy cái tảng đá, ngươi không cần lo, người không dịch chuyển được là do hiệu quả của trận pháp thuật hình ấn mà thôi, khi thí luyện bắt đầu, thuật hình ấn cố định đã được giải khai rồi, nói thêm mỗi tảng đá chỉ nặng một trăm ký mà thôi à mà quên với trọng lực gấp hai nó sẽ nặng xấp sĩ hai trăm ký đấy, còn chuyện cái lỗ thì ngươi tự suy nghĩ mà làm, thôi ta đi đây đồ ngốc, bọn kia đang chờ ta chơi đùa với chúng đây mà, mấy trăm năm rồi mói có người đến chơi với ta a hi hi
sau khi nói xong câu cuối cùng thì khí linh lặng mất tăm, thuật hình ấn phát sáng trên trần nhà cũng biến mất

Nghe thấy khí linh nói như thế Ngọc Phong lại nhớ lại những xác chết thê thảm dọc lối vào lăng mộ cảm khái
tên khí linh biến thái, đúng là chủ nào tớ nấy, thương thay cho số phận đám dong binh, rồi đây sẽ không biết trôi về nơi đâu
( xuống gầm cầu hay qua ống cống, đùa tý thôi hihi)

Ngọc Phong nhìn vô số tảng đá lăn lốc xung quanh mà thở dài
cứ như lao dộng khổ sai ý
, hắn đi về tảng đá gần nhất chà sát hai tay cuối người xuống ôm lấy tảng đá nhất nó lên, tảng đá chỉ nhít lên vài cm sau đó lại rơi phịt xuống đất.


Nặng thật đấy, hai trăm ký chứ chẳng chơi
Ngọc Phong nhắm mắt vận khí hai tay kết ấn
Lực
thuật khí nâng cao sức mạnh cơ bản sau đó lai một lần nữa nâng tảng đá lên, lần này hắn có thể nâng tảng đá đến bụng giữ im được không để nó rơi xuống.


Tốt rồi đi nào, không có gì có thể là khó Nguyễn Ngọc Phong này trên con đường vĩ đại của một người đàn ông mạnh mẽ
hắn ôm tảng đá đặt trước bụng bước từng bước nhỏ tới cái lỗ giữa phòng, nếu có ai đó khác ở đây có thể sẽ thấy bộ dáng của hắn lúc này như bà bầu chín tháng chờ sinh con vậy.

Sau khi lăng lộn một hồi Ngọc Phong mới thành công đặt tảng đá vào cái lỗ, hắn ngồi phịch xuống đất thở phì phò
cuối cùng cũng xong, mới một tảng đá mà làm mình mệt bở hơi tai, linh khí hao hụt gần hết rồi, thế mà còn tới tận một trăm chín mươi chín cái nữa thí luyện này là dành cho quái vậy hả trời, sao mà mình nhớ mấy bài tập chặt cây của mẹ quá, khi đó thật là thoải mái quá chừng


Trong khi Ngọc phong đang suy nghĩ mông lung thì tảng đá nằm bên trong cái lỗ tự nhiên phát sáng lên rồi hóa thành một luồn sáng chui vào người Ngọc Phong

Cái gì thế?
Ngọc Phong giật mình bật dậy, tảng đá bên trong cái lỗ đã biến mất, hắn cảm thấy bên trong cơ thể có một nguồn năng lượng tinh thuần chạy ngược xuôi tẩm bổ bắp thịt cơ thể, sau đó ngăn lượng dư thừa tập trung tại đan điền bổ sung linh khí đã gần cạn khô đồng thời nâng cao tu vi của hắn một chút.


Cảm giác thật tuyệt vời, thì ra đây là phần thưởng mà khí linh nhắc đến, chỉ một cục đá mà có thể tăng sức lực của mình lên hai phần trăm lận ngoài ra lại tăng thêm tu vi của mình bằng hai ngày liên tục khổ tu vậy hai trăm tảng đá sẽ bằng một năm rưỡi khổ tu cùng với bốn trăm phần trăm sức lực nghĩa là mình mạnh gấp bốn lần hiện, hú hú , OH YEAH!!!
Ngọc Phong nhảy cẩn lên vui sướng, sau đó hắn quên hết mệt mỏi bắt tay vào công việc nâng đá tảng vui tươi của mình. Con người hắn chỉ cần có lợi là hắn làm thôi, không sợ khổ, cứ mỗi khi nâng xong một tảng đá miệng của hắn mỉm cười toe toét.

Thời gian cứ lặng lẽ trôi, số tảng đá cứ dần biến mất cùng với đó tu vi của Ngọc Phong càng tăng cao.
Cuối cùng cũng xong, hả linh khí của mình cũng gần dột phá tam tinh khí linh rồi, nếu có thêm vài tảng đá nữa thì ngon


Thuật hình ấn trên trần nhà lại lóe lên
ta không ngờ tên đầu trâu như ngươi mà cũng có thể hoàn thành tầng một thí luyện trọng lực đấy



AHAHA, quá khen quá khen
Ngọc Phong cười cực kỳ tươi, hắn không ngờ vô lăng mộ lại có cơ duyên lớn như thế này.


Nhìn mặt ngươi là biết ngươi đã nhận được phần thưởng rồi phải không, ngươi được tạm nghĩ mười lăm phút sau đó sẽ đến tầng thí luyện tiếp theo, có câu hỏi nào không?



Á có, ngươi bảo mình la khí linh vậy khí linh là gì?



Ngươi biết khí binh chứ?



Cái này thì ta biết, nó liên quan gì tới khí linh chứ?



Khí binh là một loại binh khí có khắc thuật hình ấn, nó mạnh hơn vô số lần so với binh khí thông thường, tuy nhiên khí binh cũng có nhiều cấp độ, từ cấp một đến cấp năm, sau cấp năm nó sẽ được gọi là Linh binh chứ không còn là khí binh nữa



Linh binh? Mạnh hơn cả khí binh
Ngọc Phong hết sức ngạc nhiên, sau khi ra khỏi sơn cốc hắn được nghe rất nhiều thuật ngữ mới lạ mà trước giờ chưa biết


Đúng vậy Linh binh rất mạnh, mà thứ khiến khí binh trở thành linh binh chỉ có một đó chính là linh hồn
khí linh tiếp tục giản giải.
 
Hiếm hoi còn tồn tại , tu tiên nhẹ nhàng hài hước đáng để đọc Hack Kề Bên Người Cỏ Dại
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bất Tử Nhãn.