Chương 33: Đập đá thật thoải mái


Rầm, lách cách, một mẫu đá bằng to bằng ba ngón tay rơi xuống, QUÁC QUÁC QUÁC, một con quạ đen bay qua đầu cả ba người


Hả!
Ngọc Phong nhìn thành quả của mình hai tay môi rung rung, nói không thành tiếng

Kiều Anh và Tinh Tinh thì đứng bên cạnh bụm miệng cười ngắc nghẻo


Muốn cười thì cười cho to vào, nín coi chừng chết nghẹn đấy!
Ngọc Phong liếc mắt nhìn hai người bực tức nói


Ha ha ha, mẹ xin lỗi nhưng mà, ha ha ha!
Kiều Anh liên tục vỗ đùi cười không thôi


Tất cả sức mạnh, mà có được một miếng quặng thế này, đem về luyện thành tăm xỉa răng chắc ok đấy, hahaha
Tiểu hồ ly Tinh Tinh cũng dùng hai cân trước ôm bụng lăn lộn dưới mặt đất


Cười cái gì mà cười, người ta đây là lần đầu tiên đào mỏ đấy nhá! CÒN CƯỜI NỮA CON ĐI ĐẤY!
Ngọc Phong xấu hổ đỏ bừng hai tai, mặt nóng rang quát lên, nếu ở đây có một cái lổ thì chắc chắc trăm phần trăm là hắn sẽ chui luôn vào


Được rồi, không cười nữa, không cười nữa là được, ahaha!
sau một lúc cố gắn kiên chế, Kiều Anh mới có thể miễn cưỡng nhịn cười được


Thôi con cứ đào đi, mẹ đi viết sách đây, bai nhé!
Kiều Anh dặn dò Ngọc Phong một câu rồi quay người đi, tay nàng vẫn còn bụm miệng cười khúc khích


Mẹ viết cái gì nữa thế? Không phải tất cả sách đều hoàn thành rồi hay sao?
Ngọc Phong nhìn theo hỏi


Ai nói mẹ viết sách, mẹ là đang viết tiểu thuyết ngôn tinh đấy, cố gắng lên nhá!
Kiều Anh quay đầu nhìn Ngọc Phong nháy mắt một cái rồi phi thân bay đi


Tiểu thuyết ngôn tình là cái vẹo gì thế nhỉ? Này tiểu Tinh ngươi có biết không?
Ngọc Phong nhìn tiểu Tinh hỏi


Ahaha, ta cười chết mất, ahaha!
Tinh Tinh nãy giờ vẫn chưa nhịn cười được, cứ chốc chốc nàng lại nhớ lại vẻ mặt Ngọc Phong lúc nãy rồi cười phá lên


Này ngươi có nghe ta nói gì không đấy, đừng có cười nữa!
Ngọc Phong tới bên cạnh Tinh Tinh kề miệng vào tai của nàng hét lớn


NÀY! Ngươi lịch sự một tý được không hả, không biết tai của hồ ly là bộ phận nhạy cảm nhất sao
Tinh Tinh bị Ngọc Phong hù cho giật mình tức giận


Ta đâu có biết, mà nếu ta biết ta vẫn hét lên đấy, ai bảo ngươi cười nhạo ta, hứ!
Ngọc Phong hứ một tiếng


Đồ đàn ông nhỏ mọn!
Tiểu hồ ly khịt mũi kinh thường


Ngươi nói ai nhỏ mọn?
Ngọc Phong cấu gắt


A da! Ta quên, ngươi làm gì phải là đàn ông, ngươi chỉ là một tên nhóc hỉ mũi chưa sạch mà thôi, lè!
tiểu hồ ly lè lưỡi làm mặt quỷ rồi nhảy phóc lên nóc động trên cao nằm xuống


Ngươi có giỏi thì đừng có chạy!
Ngọc Phong gào to


Ai bảo ta chạy, ta đi tìm chỗ ngủ chứ bộ
Tinh Tinh bình thản trả lời xong lại cuộn mình ngủ mất không để ý đến Ngọc Phong nữa


Hừ được lắm, ta không chấp ngươi, ai bảo ông đây là con trai, con trai sẽ không chấp con gái
Ngọc Phong liếc nhìn Tinh Tinh đang gáy khò khò lẩm nhẩm, rồi lại nhìn chăm chú tảng đá hai màu trắng đen
cũng tại ngươi hết, tại ngươi mà ta mới bị chọc ghẹo như thế này, xem ông giải quyết ngươi như thế nào, hây da
Ngọc Phong vác cây búa to nhắm vào tảng đá và nện liên tục không ngừng nghỉ, trong sơn động càng lên hàng loạt tiếng ĐINH ĐANG, ĐINH ĐANG, BỐP, ẦM! Tuy nhiên cho dù hắn có đập như thế nào tảng đá cũng chỉ vỡ vụng một tý mà thôi, còn Tinh Tinh vẫn cứ ngủ ngon như thường, các tiếng động lớn không làm ảnh hưởng tới nàng chút nào

……………………..

Ba giờ sau


OAI! Thật là thoải mái quá đi a!
Tiểu hồ ly vươn người thức dậy sau cơn mộng đẹp, nàng cuối đầu xuống nhìn Ngọc Phong đang không ngừng vung búa mà nói


Này! Đập tới đâu rồi!



Ngươi không cần quan tâm, trước sau gì ta cũng mài cái tảng đá này thành cám thôi!
Ngọc Phong mồ nhôi nhễ nhại ướt thấm cả áo, nói


Đã thế thì ngươi cũng tiện thể tu luyện luôn Long Lực Công đi!
Tinh Tinh ngáp dài nói


Long Lực Công, công pháp luyện thể đó à, nhưng hiện nay ta đang đập đá mà, chờ đến tối vừa tu luyện Mai Hoa Công cũng tiện thể luyện Long Lực Công một thể
Ngọc Phong vừa vung búa vừa trả lời


Sao ngươi ngu quá vậy, đã gọi là công pháp luyện thể mà ngồi một chỗ tu luyện như công pháp luyện khí được hay sao, óc chó thật
Tinh Tinh lắc cái đầu nhỏ nhắn ngao ngán


Đừng có so sánh ta vói loài chó nữa
Ngọc Phong thả cây búa xuống ngước đầu trừng mắt nhìn Tinh Tinh, nói


Đúng, so sách ngươi với loài chó chính là xúc phạm chúng nó! Ngươi còn không ngu bằng con chó nữa là!
Tinh Tinh gật gật đầu


Ngươi, được, được lắm, ta không cải lại tiểu hồ ly TINH như ngươi, nói đi thế phải tu luyện Long Lực Công như thế nào mới đúng
Ngọc Phong tức nghiến răn, nhưng cũng đành bó tay chịu thua hỏi, hắn không bao giờ chiếm được tiện nghi trước mặt tiểu Tinh


Thành ý một chút đi!
Tinh Tinh ôm hai chân trước lên ngực, ngẩn mặt lên trời làm giá nói


Ngươi không nói thì thôi,hừ, còn bày đặc làm giá! Phi phi!
Ngọc Phong nhổ mộ bãi nước bọt, cấm cái búa lên, tiếp tục trúc cơn giận lên tảng đá


Ê, ngươi sao thế, sao lại hờn mát rồi, ê ta đùa tý thôi mà, đúng là trẻ con
Tinh Tinh ngói đầu kêu Ngọc Phong


Ngươi mới là trẻ con đấy, cả nhà ngươi là trẻ con
Ngọc Phong không thềm trả lời Tinh Tinh mà cứ liên tục nện tảng đá, mỗi lần nện xuống lại lẩm bẩm


Thế thì ngươi cứ nện đi nha, ta kiếm cái gì bỏ vô bụng cái đã
nói rồi Tinh Tinh chạy ra khỏi động


Hừ, đồ hồ ly ham ăn!
Ngọc Phong dừng tay ngoái đầu nhìn theo bóng dáng Tinh Tinh, cười nói, rồi tiếp tục tập trung vào công việc của mình

………………..

Nữa tiếng sau, tiểu hồ ly lại trở về sơn động, nhưng nàng ngạc nhiên khi thấy Ngọc Phong không còn đập tảng đá nữa mà lại ngồi suy nghĩ ngẫn ngơ cái gì đó


Này tiểu Phong, sao ngươi không đập nữa, ngồi nghĩ gì đó
Tinh Tinh cất tiếng chào hỏi


Đập làm gì nữa, từ sáng tới giờ không được một cái gì hết, chán quá rồi, hai tay của ta cũng đã mất hết cảm giác
Ngọc Phong thở dài nói


Đây là tại vì ngươi không có động lực để luyện tập mà thôi, bản tính ngươi đâu có dễ nãn chí như vậy
Tinh Tinh mỉm cười


Ta thấy công việc này thật vô nghĩa, chẵn đem lại ích lợi gì cho ta cả, khi trước chặt Thiết Lôi Mộc còn lấy lôi điện luyện thể được chút ít, còn cái này thuần túy là ngược đãi mà thôi
Ngọc Phong lắc đầu


Ta nói này, Kiều Anh a di làm vậy là chắc có nguyên do của nàng, ngươi bỏ cuộc thế này không sợ mẹ ngươi buồn sao?
Tinh Tinh chớp chớp hai mắt nhìn Ngọc Phong


Ta biết là thế nhưng mà hai cái tay của ta mất cảm giác hết rồi, làm ăn gì nữa!
Ngọc Phong đưa hai bàn tay đan rung rẫy tới trước mặt Tinh Tinh nói


Con người ngươi ấy, nếu không có phần thưởng hay chỗ tốt là không có động lực mà làm việc mà, mau lấy cuốn Long Lực Công ra đây, ta cho ngươi thấy chỗ tốt
Tinh Tinh vẽ mặt bất đắc dĩ nhìn Ngọc Phong


Long Lực Công sao, được rồi
Ngọc Phong lấy gật đầu lấy từ trữ vậy giới chỉ ra một cuống sách có hoa văn cổ xưa


Ngươi hãy lật ra học thuộc lòng khẩu quyết tầng đầu tiên trong đó đi, cả lộ tuyến kinh mạch vận chuyển linh khí nữa
Tinh Tinh chỉ chỉ vô cuốn sách nói


Được rồi, để xem, Đẫn lực qua thân………………………………………………………………………………………!
( bỏ qua vài trăm chữ nhé!) Ngọc Phong lật sách bắt đầu học thuộc lòng

Với tinh thần lực bảy điểm, việc học thuộc tất cả khẩu quyết cùng kinh mạch vận chuyển cũng không khó khăn lắm, sau hai mươi lăm phút hắn đã hoàn toàn thuộc lòng


Ta thuộc rồi, bây giờ làm gì tiếp đây?
Ngọc Phong gấp cuốn sách lại cất vào trữ vật giới chỉ nói


Ngươi đã thuộc hết rồi sao, tất cả à?
Tinh Tinh ngạc nhiên nhìn chằm chằm nét mặt Ngọc Phong


Chí là chút chuyện nỏ tí ti mà thôi, đừng có xem thường ta, khi còn học ở trường, ta luôn luôn là top một tất cả các môn học đấy , chỉ ngoại trừ môn khí sư ra thôi
Ngọc Phong vổ ngực tự hào nói


Thật à?



Thật! Nói đi, giờ làm gì tiếp



Thì ngươi cứ tiếp tục đập đá thôi
Tinh Tinh chỉ cây búa nói


Cái giề?
Ngọc Phong hét to


Bé cái mồm lại, điếc tai ta rồi, đừng có mà ngắt lời ta nữa, ta còn chưa nói xong đâu
tiểu hồ ly đưa hai chân bịt lỗ tai lại nói


Ta xin lỗi, ngươi nói tiếp đi, haha
Ngọc Phong cười haha xin lỗi


Ngươi cứ tiếp tục đập nhưng mà lần này làm theo cách khác



Cách khác?
Ngọc Phong gãi đầu


Đúng vậy cách khác, khí ngươi vun búa phải dùng hết sức của cơ thể nhưng không được dùng linh khí, sau khi đập xuống, ngươi phải giữ chặc cây búa không cho nó nảy lên



Như thế sao được, lực đập càng lớn thì lực phản chấn càng mạnh mà
Ngọc Phong khó hiểu


Chính là nó, cái chúng ta cần chính là lực phản chấn ấy, ngươi không được để cây búa bật lại là để cơ thể hấp thu tất cả lực phản chấn đó, đồng thời vận Long Lực Công theo khẩu quyết đã học, khi ấy cơ thể sẽ xuất hiện một dạng linh khí mới gọi là Long khí
Tinh Tinh tỉ mỉ giải thích


Long khí, khí của rồng à, quá ghê?
Ngọc Phong vổ đùi tán thưởng


Không, đó chỉ là một loại tên gọi mà thôi, không phải Long Khí thật sự đâu, nghe ta nói tiếp này, Long khí này chỉ tồn tại trong cơ thể một lát sau đó sẽ tự tiêu tán đi, nên một khi nó xuất hiện ngươi phải ngay lập tức vận chuyển nó theo lộ trình kinh mạch đã định sẵn mà cường hóa các tế bào trong cơ thể ngươi rõ chưa! Phải làm thật nhanh trước khi nó biến mất đó



Được ta hiểu rồi, nhưng mà ta hỏi cái này nè, luyện cái công pháp này không có cách khác hay sao
Nhọc Phong tò mò hỏi


Đương nhiên là có rất nhiều cách khác rồi, môn công pháp này nguyên lý của nó là chịu đòn để luyện thể mà, nếu ngươi thích thì tìm người tới nện ngươi liên tục là được nhưng khi đó không biết ngươi có tĩnh tâm mà tu luyện được hay không haha
Tinh Tinh trả lời hóm hỉnh


Không không, ta cũng không phải là cái loại thích ngược đãi, chúng ta cứ nện đá là được
Ngọc Phong nghe Tinh Tinh giải thích mà rùng mình


Biết thế là tốt nhất, chúng ta bắt đầu nào, lại đập đi



Ừ!
Ngọc Phong hai tay nắm chặt cây búa thủ thế, nhắm vào tảng đá nện mạnh hết sức, Bong, một tiếng vang lanh lãnh phát ra, vì không dùng đến linh khí nên lần nện này hắn không có làm tảng đá sức mẻ tý nào mà bản thân hắn lại bị lực phản chấn đẩy ngược ra sau


Làm lại, giữ vững hạ bàn
Tinh Tinh ra lệnh


Được!
Ngọc Phong thủ thế vun búa lần nữa, Bong, hắn lại bị bật ra sau, tệ hơn nữa cây búa lại bị tuột khỏi tay


Làm lại, khụy gối hạ tháp trọng tâm xuống, hai tay giữ chặc cây búa, hãy xem như nó là vũ khí của ngươi, đừng cố buông nó ra nếu không muốn chết



Vâng!
Ngọc Phong đáp lời, thủ thế, lần này hắn hạ thấp thân hình hết cỡ vun mạnh búa, bong, lần nay hắn không hề bị đẫy lùi nhưng cây búa lại bật ra khá xa, nếu hắn không liều mạng giữ lấy thì nó đã bay khỏi tay hắn rồi


Tốt hơn rồi đấy, tiếp tục đập đi, khi đập xong thì cố hết sức giữ chặc bây búa đừng để nó dịch chuyển hiểu chưa



Hiểu, làm lại nào hây
Ngọc Phong la lớn lấy tinh thần tiếp tục đập, năm lần , mười lần, mười lăm lần, hai mươi lần, ba mươi lần, Ngọc Phong không hề để ý việc gì hết mà cứ miệt mài vung búa dưới sự đốc thúc của Tinh Tinh


Tốt lắm, mới ngày đầy luyện tập mà có thể ghìm nó lại một tý rồi, nghỉ ngơi thôi, ta đói rồi
tiểu hồ ly xoa xoa cái bụng nói

Không biết qua bao nhiêu lần nện Ngọc Phong cũng đã miễn cưỡng điều khiển được cây búa sau khi va chạm, tuy cách yêu cầu đề ra con xa nhưng hắn cũng rất vui mừng
không ngờ lại khó đến như vậy, ôi tay ta đau quá, nghỉ thôi, trưa nay ngươi muốn ăn gì tiểu Tinh?
Ngọc Phong đưa mai bàn tay tím bầm của mình lên miệng thổi thổi


Làm quá, với thể chất của ngươi, sau một ngay là các vết thương đó hoàn toàn biến mất thôi mà!



Nhưng mà đau lắm, này, ngươi nhìn này, sưng hết cả lên rồi!
Ngọc Phong vẻ mặt nhăn nhó, liên tục thổi thổi vào hai bàn tay nhằm giảm cảm giác bỏng rát.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bất Tử Nhãn.