Chương 56: Giải quyết


Cơ thể hai người Miêu Diệp Hoa bắt đầu biến đổi, làn da trở nên đỏ như máu, hàng loạt gân máu nổi lên chi chít, đập thình thịch.


Khặc khặc, không ngờ ngươi lại ép cho hai chúng ta phải thi triển thuật khí này đấy, bây giờ thì hãy nhận lấy hậu quả đi, thổ thuật, Địa Đột Thứ
Lang Cô Thứ cười sằng sặc như dã thú, hét to

Từ dưới mặt đất, hàng loạt gai nhọn tua tủa mọc lên, tấn công Ngọc Phong, không chỉ đi theo đường thẳng, các gai này còn có thể mọc theo hình cong cực kỳ linh hoạt.

Ngọc Phong phải liên tục di chuyển vị trí để có thể tránh thoát vô số đai đất này


Chưa hết đây, trò vui còn dài mà, mộc thuật, Mộc Đột Thứ
Miêu Diệp Hoa hai tay kết ấn

Từ trong các thân cây rừng, hàng loạt gai nhọn lại mọc ra, tất cả đều hường về Ngọc Phong mà tấn công liên tục không ngừng nghỉ.

Thông thường, hai thuật khí này chỉ là thuật khí sơ cấp nhất, độ bao phủ cao lắm chỉ một đến ba mét vuông nhưng hiện nay, hai người Miêu Diệp Hoa cùng Lang Cô Thứ thi triển thuật này lại bao phủ trên một diện tích cực rộng, hàng trăm mét vuông. Cho dù Ngọc Phong có di chuyển đến chỗ nào thì nơi ấy vẫn có vô số đột thứ mọc lên tấn công, liên miên không dứt, hắn không thể nào có thể thoát khỏi phạm vi của nó được. Có thể nói hai thuật khí này đã đạt đến cấp độ hoàng giai sơ kỳ rồi.

Thuật Huyết Khí Tái Sinh này chính là do Huyết Nha Lang phong ấn vào trong cuốn trục, dùng làm thủ đoạn cuối cùng cho hai người bọn họ, ngoài khả năng trị lành thương thế cực nhanh ra, nó còn gia tăng số lượng linh khí cũng như tu vi trong thời gian ngắn, đó cũng là lý do tại sao hai người Miêu Diệp Hoa lại bổng chốc trở nên mạnh như vậy.

Tuy nhiên bằng vào thân pháp nhanh nhẹn cùng tốc độ vượt trội, Ngọc Phong có thể dễ dàng tránh né các đòn tấn công bằng đột thứ liên tiếp đó nhưng hắn cũng không thể nào tiếp cận hai người Miêu Diệp Hoa để phản công cả. Cuộc chiến lúc này đã lâm vào trạng thái bế tắt, bất lợi nghiên hẳn về phía Ngọc Phong, nếu hắn cứ dây dưa như thế này thì Huyết Nha Lang có thể sẽ bắt kịp tới đây mất.


Hai tên óc chó kia, các ngươi cũng chỉ biết có bao nhiêu này thủ đoạn thôi sao, như thế này thì làm sao giết nổi ta chứ
Ngọc Phong vừa lách người tránh né một cái gai gỗ, khiêu khích nói. Hắn là đang muốn chọc cho bọn chúng tức giận, tạo ra sơ hở


Hừ, nhóc con, nếu ngươi muốn chọc tức chúng ta thì ngươi đã đạt dược mục đích rồi đấy, khặc khặc, Thiên Võng Đằng thuật
Miêu Diệp Hoa cười ghê rợn, biến đổi thủ ấn
Từ trong các thân cây, hàng trăm, hàng nghìn dây leo mọc ra, đang thành một cái lưới to ớn, đường kính hai mươi mét, bao phủ Ngọc Phong, kéo hắn xuống dưới mặt đất.

Ngọc Phong vừa phải tránh né địa đột thứ nên không thể nào tránh thoát khỏi phạm vi của Thiên Võng Đằng Thuật, hắn đã hoàn toàn bị nó bao phủ, kéo mạnh xuống dưới. Cùng lúc đó, mặt đất bên dưới cũng mọc lên chi chít gai đất như một bàn chông dữ tợn, muốn nuốt chửng Ngọc Phong.


Kế hoạch hay đấy, nhưng ta không có dễ bị giết như thế đâu, Lạc Hoa thức
Ngọc Phong cười lớn, Hải Lam kiếm trên tay hắn sáng lên, phóng ra vô số kiếm khí, cắt tất cả gai đất hướng tới hắn thành mảnh vụng.


Chưa đâu, Địa Bộc
Lang Cô Thứ biến đổi thủ ấn, hét lớn.

Ngay tại thơi khắc, Ngọc Phong một chân chạm đất thì, ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG, cả một vùng đất bán kính mười mét lấy Ngọc Phong làm trung tâm, bổng nhiên phát nổ dữ dội. Khói lữa bốc lên khắp nơi nuốt trọn Ngọc Phong, cây cối bị phá hủy tan tành nhìn không ra bộ dáng, cả một mảnh rừng bị san thành bình địa.


Lần này thì hắn chết chắc rồi, khặc khặc khặc
Miêu Diệp Hoa cười ghê rợn, nói
Đột nhiên, vụt, một bóng người lao ra khỏi làng bụi một cách cực nhanh, phóng thẳng đến vị trí của hai người Miêu Diệp Hoa.

Ngọc Phong ngay tại lúc mặt đất bắt đầu phát nổ, hắn hoàn toàn không dùng một thuật khí phòng vệ nào, mà lại hoàn toàn dùng tấm thân của mình để hứng chịu. Hắn chủ động hấp thu xung lực của vụ nổ để chuyển hóa thành Long khí của Long Lực Công, sau đó mới sử dụng Long khí cấu thành một tầng phòng hộ mỏng manh trên bề mặt da, ôm sát cơ thể. Long khí tuy rằng mỏng manh và ít nhưng trình độ dẻo dài thì cực tốt, cũng nhờ có Long khí bảo hộ, Ngọc Phong không hề chịu tổn thương quá nặng sau đòn kết hợp vừa rồi của bọn chúng.

Tuy nhiên quần áo của hắn thì không may mắn như thế, nó đã hoàn toàn trở thành một miếng giẻ lau nhà, không, còn tệ hại hơn như thế, có thể nói còn thảm hơn cả một thằng ăn mày. Chiếc mặt nạ hình sói che giấu khuôn mặt của hắn cũng đã vỡ vụng thành vài mảnh, bị thổi bay đi.

Nhưng Ngọc Phong hiện nay hoàn toàn không hề để ý đến những điều như thế, trong tâm trí hắn chỉ biết đây là thời cơ cực kỳ tốt để phản công, sau một đòn mạnh như thế, chắc chắn linh khí của hai người Miêu Diệp Hoa sẽ hao tổn cực kỳ nhiều. Nghĩ là làm, Ngọc Phong ngay lập tức tăng tốc độ đến mức tối đa, lao ra khỏi làn bụi đất, xuất kiếm đâm thẳng về phía bọn chúng
Mai Hoa Kiếm, Xiên Hoa, Lạc Hoa!


Cả thân Hải Lam kiếm lưu chuyển ánh sáng xanh lam của bầu trời, từ bên trong tách ra hàng trăm kiếm khí màu trắng bạch, tạo thành một cơn mưa Hải Lam Kiếm bám theo Ngọc Phong lao về phía trước.

Nhìn rõ Ngọc Phong vẫn còn sống sót, lao ra khỏi làn bụi, Lang Cô Thứ ngạc nhiên
tại sao hắn vẫn còn sống sót sau chiêu đó chứ, mà mặt hắn, sao lại trẻ như vậy?



Chuyện đó để sau lão Lang, tập trung phòng thủ đã, Mộc tường thuật
Miêu Diệp Hoa hét lớn, hắn biết sự lợi hại kiếm chiêu của Ngọc Phong, nhất là loại kiếm khí đáng sợ kia


Được, Thạch tường thuật
Lang Cô Thứ cũng lập tức kết ấn. Cả hai người bọn chúng đều sử dụng thuật khí phòng vệ mạnh nhất của mình

Hai bức tường cao ba mét được dựng lên song song nhau, một bằng đá, một bằng gỗ, che chắn hai người Miêu Diệp Hoa ở phía sau.

Ngay lúc hai bức tường được dựng lên, kiếm ảnh cũng vừa tới. Phụt phụt phụt phụt phụt phụt,Ngọc Phong cùng Hải Lam kiếm đâm xuyên thấu hai bức tường phòng vệ như xiên đậu hủ, sau đó hắn lại lướt nhanh qua hai người Miêu Diệp Hoa, để lại trên cơ thể bọn chúng hàng trăm lổ máu ghê rợn như tổ ong, kết thúc trận đâu.

Hai người Miêu Diệp Hoa cùng Lang Cô Thứ đã trả giá bằng mạng sống của chính mình bởi vì không thể dự đoán trước được uy lực một chiêu vừa rồi của Ngọc Phong. Bọn họ tưởng rằng, Ngọc Phong sẽ áp sát và dùng lại chiêu thức kiếm khí lúc trước, vì thế họ mới tự tin hai bức tường phòng vệ kia có thể bảo vệ họ an toàn một trăm phân trăm, sau đó lại tận dụng sơ hở của Ngọc Phong mà phản đòn. Bọn họ không biết rằng, Ngọc Phong đã cùng một lúc thi triển ra hai thức của Mai Hoa Kiếm, trong đó Xiên Hoa là chiêu thức có lực xuyên thấu mạnh nhất, hai bức tường thuật khí hoàng giai sơ cấp làm sao mà ngăn chặn nó lại được. Cùng với Tàn Hoa, Ngọc Phong đã kết liễu cả hai người trong một chiêu duy nhất.

Ngọc Phong tiến tới gần hai cái xác, lục lọi tìm kiếm một số thứ hữu ích, nhưng làm cho hắn thất vọng là, mang danh phó đoàn trưởng dong binh đoàn Huyết Lang mà trên cơ thể chẵn có lấy một thứ gì giá trị cả, một quyển côn pháp cũng không có, chỉ có vài đồng kim tệ lẻ mà thôi.

Cho dù đã hoàn toàn giết hai người Miêu Diệp Hoa, điều ấy cũng có nghĩa là sức chiến đầu hắn mạnh hơn cả hai người bọn họ cộng lại, một bát tinh khí linh một lúc tiêu diệt cả hai khí hồn là điều chưa bao giờ sảy ra trong lịch sử, nếu kể chuyện này ra có khi người khác còn tưởng mình bị điên ý chứ.

Nhưng điều đó cũng không thể dập tắt sự buồn bực trong lòng Ngọc Phong, đến tận bây giờ hắn vẫn không hiểu là làm sao hai tên kia lại có thể dễ dàng né tránh tất cả các đòn đánh tầm gần của hắn. Dường như là bọn chúng đã dự báo trước được Ngọc Phong sẽ tấn công ở nơi nào vậy, rõ ràng một kiếm của hắn có thể dễ dàng kết liễu bọn chúng nhưng đánh hoài vẫn không được, mỗi khi hắn cảm thấy đã đánh trúng rồi thì cơ thể của bọn chúng lại quỷ dị né đi một cách khác thường. Nếu khi đó Ngọc Phong không sử dụng thức thứ tư của Mai Hoa Kiếm, Tàn Hoa, tạo ra một vùng kiếm khí thì khó có thể chiếm được tiện nghi của bọn chúng.


Địt …..!
Ngọc Phong tức tối đá mạnh vào cái xác dưới chân, chửi thề


Tiểu Phong, ngươi lại lên cơn cái gì vậy chứ?
Tinh Tinh lần đầu tiên thấy tâm trạng của Ngọc Phong bực dọc như thế này.


Tiểu Tinh, ta vẫn không hiểu tại sao, hai tên đó có thể né tránh hết tất cả các đòn tấn công của ta, rõ ràng tốc độ của ta hơn hẳn bọn chúng mà
Ngọc Phong vò đầu bức tai, nói


Ngươi khó chịu là vì cái này à?
Tinh Tinh dò hỏi


Đúng thế, rõ ràng ta có thể giải quyết chúng nhanh gọn lẹ, không ngờ lại phải mất nhiều công sức đến như vậy



Sức chiến đấu của ngươi mạnh hơn hai người bọn chúng, điều đó không sai, nhưng ngươi nên nhớ rằng tu vi của bọn chúng còn cao hơn ngươi một bậc, họ chính là khí hồn, còn người chỉ là khí linh mà thôi
Tinh Tinh nhắc nhở


Thì sao chứ?
Ngọc Phong khó hiểu


Vấn đề chính là ở chỗ này, ngươi biết khi tu vi đến khí hồn là phải tu luyện cái gì không?



Thì là rèn luyện linh hồn
Ngọc Phong ngay lập tức trả lời không cần suy nghĩ


Chính xác, cũng chính vì hai tên Miêu Diệp Hoa đã đạt tu vi khí hồn nên bọn chúng đã tu luyện linh hồn, mà sự hơn thua giữa khí hồn và khí linh chính là năng lực linh hồn cảm nhận, hay tâm thần cảm nhận
Tinh Tinh từ tốn giải thích


Tâm thần cảm nhận, giống như mẹ đã từng nói, khi tầm thần đã lớn mạnh, chúng ta có thể tách một phần của nó đưa ra ngoài cơ thể



Đúng thế, bọn chúng có thể dễ dàng né tránh hết tất cả các đòn đánh của người đều là nhờ năng lực này, đến khi nào ngươi đạt tu vi khí hồn sẽ cảm nhận được thôi, không cần buồn bực làm gì
Tinh Tinh khuyên nhủ, nàng không ngờ rằng Ngọc Phong lại bổng nhiên bực mình vì cái chuyện nhỏ nhặt này, đúng là tính khí trẻ con mà, còn lâu tiểu Phong của nàng mới lớn được.


Thì ra là vậy, như thế thì ta yên tâm rồi, cảm ơn người, tiểu Tinh
Ngọc Phong vuốt ve mặt dây chuyền, mỉm cười nói.


Thôi, ra khỏi nơi này thôi!
Ngọc Phong sau khi giải tỏa sự tức tối trong lòng, tâm trạng liền thoải mai, vươn vai nói


Giờ muốn đi thì đã muộn rồi, Huyết Nha Lang đã đuổi kịp tới nơi, đoàn hộ vệ thương hội Việt Châu xem như bị xóa sổ rồi
tiểu hồ ly chợt nói


HẢ!
nghe thế, Ngọc Phong liền giật mình, quan sát sung quanh

Từ đằng xa xa, một bóng dáng đỏ rực đang dần dần tiếp cận nơi này, Huyết Nha Lang ngay khi cảm nhập linh khí của hai tên thuộc hạ biến mất, đã biết có điều không hay đã sảy ra nên lập tức chạy đến đây hết tốc lực. Nhưng khi còn cách Ngọc Phong ba trăm mét, hắn hoàn toàn nhận ra Ngọc Phong là ai, khuôn mặt đó đã ám ảnh hắn trong từng giấc mơ trong vòng hai năm gần đây, khuôn mặt mà đến nằm mơ hắn cũng muốn giết cho bằng được, hắn đau đớn gao rú lên như một con dã thú bị thương nặng
thì ra là ngươi, chính là người đã giết Danh nhi của ta


Khi Huyết Nha Lang cất tiếng la lớn, Ngọc Phong cũng đã hoàn toàn phát hiện vị trí của hắn, không nói một lời, Ngọc Phong liền quay đầu bỏ chạy hướng ngược lại, tình trạng hiện giờ không cho phép hắn có thể thoải mái chiến đấu, linh khí tích trữ trong cơ thể hắn không còn nhiều sau trận chiến vừa rồi.

Thấy kẻ thù giết con không nói một lời mà bỏ chạy, Huyết Nha Lang càn điên tiết hơn, vành mắt hắn nổi đầy tơ máu, gân xanh hai bên thái dương gồ lên dữ tợn, hắn hét lớn một tiếng, tăng tốc độ lên mức cao nhất bám theo không rời
AAAAAAAAAAAAAAAA! Đứng lại đó cho ta


Ngọc Phong cũng tăng tốc hết sức mà bỏ chạy, không quan tấm đến những câu la ó, chửi rũa của Huyết Nha Lang đằng sau, nếu hắn phân tâm dù chỉ một chút, khoảng cách của hai người sẽ lập tức bị thu ngắn lại, điều đó hoàn toàn không tốt chút nào.

.....................................

Xin cảm ơn bạn DevilSwordAlpha đã đề cử nguyệt phiếu cho mình!!!
S2 nhiều nhé^^
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bất Tử Nhãn.