Chương 1: 5 vạn năm


Năm 2025 thiên địa dị biến linh khí dần dần khôi phục, nhân loại dị năng,võ giả cũng Theo đó nổi lên.

Năm 2050 người ngoài hành Tinh đổ bộ trái đất được nhân loại gọi là ngoại tinh nhân, để chống trả nhân loại tập các nước lại thành một liên Minh, với khoa học của ngoại nhân, nhân loại khoa học cũng phát triển nhanh chóng.

Năm 2250 trái đất số người đã gần 50 tỷ, nhân loại đành phải chuyển ra hành Tinh khác sinh sống, thời gian trôi qua nhân loại đã chiếm một nửa hệ ngân hà vũ trụ.

5 vạn năm sau ....
Một chỗ nào đó trên Trái đất sâu dưới lòng đất có 1 chiếc quan tài lớn trong đó nằm một thanh niên nhìn như 20,21 tuổi Tuấn tú đẹp trai, tóc đen, lông mày kiếm,làn da trắng như em bé nhìn vào rất có mị lực,đôi mắt liêm diêm từ từ mở ra, đen nhánh còn ngươi tỉnh lặng như một vực sâu vô tận.

"Ừm, không biết ta ngủ bao lâu rồi". Thiên phong ngáp một cái đôi mắt lúc nhắm lúc mở như là còn bù ngủ nói.
"Hệ thống".Thiên Phong nhắm mắt lại ở trong đầu kêu lên.
"Vâng, chủ nhân". Một tiếng nói dễ nghe vang lên trong đầu hắn.
"Ta đang ở đâu đây". thiên phong nằm đó nhìn lên trần,trong đây tối đen như mực nhưng hắn nhìn rất rõ ràng, một mảnh màu xanh và có khói trắng bay xung quanh.

"Ngài đang trong quan tài ah". hệ thống có lẽ chờ rất lâu nên thấy hắn tỉnh lại nên rất vui vẻ đáp lại.

"Ta xxx ngươi,ta chưa chết mà làm sao cho ta vào trong quan tài". Thiên phong cũng ngẩn ngơ một hồi đột nhiên bừng tỉnh tức giận chửi mẹ nó ngươi đây là trù cho ta chết sao.

"Không phải ah,khi đó ngài ngủ trên núi ta thấy là cũng phải rất lâu mới tỉnh lại, nên ta sợ ngài cơ thể bị làm sao ta mới cho ngài vào trong quan tài và đưa xuống đất". hệ thống giọng nói ủy khuất kêu lên, hệ thống thấy mình làm điều tốt mà cũng bị chửi trong lòng một trận buồn rầu.

"Ừm Cũng đúng , nhưng mà tại sao phải là quan tài mà không phải thứ khác". Thiên Phong thấy cũng đúng nếu mình nằm đó lỡ có thú dữ thì không hay, nhưng mà sao không cho vào thứ khác mà phải là quan tài.

"Quan tài này không phải quan tài bình thường , nó làm từ máu Rồng và Phượng Hoàng nó có thể hấp thu linh khí vào trong gấp ngàn lần linh khí bên ngoài và có giúp luyện nhục thân cường đại, ngài lúc ấy thức tỉnh huyết mạch nên nằm trong đây sẽ giúp thức tỉnh nhanh hơn ". hệ thống thấy hắn nghi ngờ hỏi thì vội vàng trả lời, còn trong lòng thì nghĩ lúc đấy mình cũng lấy đại trong hệ thống ra thôi thứ gì thì mình chẳng quan tâm, đây chỉ là nghĩ trong lòng thôi chứ không dám nói ra.

"Ừm, được rồi ngươi đưa ta lên đi". hắn cảm giác ở trong đây rất khó chịu thúc dục kêu hệ thống đưa lên.

"Vâng". hệ thống vừa nói xong thì quan tài bổng nhiên động từ dưới 1000m lòng đất chui đi lên với tốc độ kinh người,qua mấy giây thì quan tài ngừng chuyển động.
"Đã lên tới mặt đất". hệ thống tiếng nói vang lên trong đầu hắn.

"Ừm". Hắn ngồi dậy và đưa tay đẩy nắp quan tài ra, lúc đầu tưởng phải hơi dùng sức nhưng khi hắn đẩy ra thì thấy nhẹ như không vậy, cảm thấy kì quái.
Tia sáng từ từ chiếu vào hắn đứng dậy nhìn bầu trời xanh và khi hắn nhìn xung quanh thì cảm thấy mộng bức.
" Hệ thống người đem ta ra biển chôn à". hắn mộng bức nhìn mình đang đứng trên một bãi cát nhỏ xung quanh chỉ toàn là biển,trong đầu thì hỏi hệ thống.

"Đâu có, ta đem ngài chôn trên núi ahh". hệ thống cũng mộng bức nó dưới đất cũng lâm vào ngủ say nên không biết chuyện gì xảy ra nó thức tỉnh mới mấy ngày nên cũng không có quan sát thế giới bên ngoài.

"Vậy chuyện này là thế nào, ừm đúng ta ngủ bao lâu rồi". bây giờ hắn mới nghĩ mình đã ngủ bao lâu,trong lòng thì đoán chắc mấy tháng hoặc mấy năm là cùng.

" À nếu ta tính không sai thì ngài cũng ngủ không lâu lắm khoảng 52030 năm à". hệ thống nghĩ một hồi nghiêm túc trả lời , nó nghĩ nó cũng đã từng ngủ say mấy triệu năm nên mấy vạn năm đối với nó không lâu lắm.

". À ừm,,,, cái gì ngươi nói ta ngủ 5 vạn năm". Thiên Phong khuôn mặt khiếp sợ nói lên, hắn nghĩ mình chỉ ngủ mấy năm ai ngờ được vậy mà 5 vạn năm, hắn trầm mặt hồi lâu đột nhiên nghĩ đến cái gì khuôn mặt hắn khó coi lên.

"Vậy chẳng phải.....".trong đầu hắn hiện lên một cô gái tóc đen dài,con mắt màu đen mỹ lệ có khuôn mặt xinh đẹp như tiên nữ.
Cô gái này tên Lâm Tiên nhi là vợ của hắn, hắn khi xưa là một đứa cô nhi,khi hệ thống thức tỉnh hắn một đường hát vang nào là đánh quái thăng cấp , xuyên qua vi diện, làm nhiệm vụ rút thưởng cho tới khi hắn gặp Lâm Tiên nhi người làm cho hắn biết yêu và quyết định Theo đuổi và cuối cùng cũng thành công, hắn và Tiên nhi đám cưới.
nhưng vào đêm động cái gì cũng làm rồi mà bước cuối cùng chưa làm thì phòng lại xảy ra chuyện mẹ của Tiên nhi qua đời và cô ấy phải làm đám tang cho mẹ cô ấy.

Đêm đó hắn nhận được hệ thống nhiệm vụ hắn cũng không muốn đi , nhưng hệ thống thông báo phần thưởng có thể thức tỉnh huyết mạch.
Hắn không còn cách nào khác nên thông báo cho tiên nhi ra ngoài một lát, và hắn chạy lên núi theo chỉ dẫn của hệ thống khi đến nơi hắn tìm được một viên đá màu đỏ khi hắn cầm viên đá đó lên viên đá phát sáng lên và chui vào tay hắn, hắn cảm thấy đầu óc choáng váng muốn ngất đi hắn muốn trở lại nhưng đi được vài bước thì té xuống, và hắn ngủ một giấc liền 5 vạn năm.
Sự Kiện Dzựt Cô Hồn
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bất Tử Thánh Đạo.