Chương 1789: Chắc chắn là cậu được ba cậu nhặt về [1]



Ha ha ha ha ha ha ha ha, Bánh Bao Đậu không phải bé nhất nữa rồi. Em gái còn nhỏ tuổi hơn cả Bánh Bao Đậu!!!
Bánh Bao Đậu chống hai tay vào cái eo nhỏ của mình rồi ngửa đầu cười đến điên đảo đất trời.

Phong Phong:
...


Tiểu Bảo Bối:
...


Bánh Bao Rau:
...


Tiểu Bất Điểm bày tỏ: Chị này chắc chắn có bệnh!

Tiểu Bảo Bối thân làm anh lớn nhất cho nên đại diện thay người nhà hoan nghênh Tiểu Bất Điểm.

Tiểu Bất Điểm chớp chớp mắt nhìn Tiểu Bảo Bối. Anh trai này đẹp trai quá, lại còn dịu dàng nữa.


Đừng có mà nhìn chằm chằm anh trai tôi như thế, nhỏ mê trai!
Bánh Bao Rau hừ lạnh.

Bánh Bao Đậu đột nhiên quay phắt lại, đôi mắt hạnh của bé nhìn anh trai nhà mình một cách kinh hoàng. Anh trai bé nói chuyện rồi kìa, lại còn nói... Bánh Bao Đậu cúi đầu xòe bàn tay của mình ra đếm đếm, thế nhưng mà nhiều quá bé đếm không hết được.

Tiểu Bảo Bối nhướng mày nhìn em trai, ánh mắt này cũng giống Sở Ninh Dực tới bảy tám phần.


Cậu mới là đồ mê gái, cả nhà cậu là đồ mê gái!
Tiểu Bất Điểm hầm hừ nói, quả nhiên anh trai dịu dàng vẫn kia tốt hơn.


Cả nhà tôi đều là trai xinh gái đẹp cả, không ai đáng để tôi mê hết.
Bánh Bao Rau bình tĩnh phản đòn.


Hừ, cậu xấu xí nhất!
Tiểu Bất Điểm chống eo, trừng mắt nhìn Bánh Bao Rau.


Tôi có xấu hơn cậu không hả?


Bánh Bao Đậu nhìn anh trai mình rồi lại nhìn Tiểu Bất Điểm. Bé cảm thấy tình hình này hình như sai sai ở đâu đó. Hôm nay anh trai nói nhiều thật đấy.

Hơn nữa còn nói cực kỳ sắc bén nữa.

Tiểu Bất Điểm tức giận mà nhìn chằm chằm Bánh Bao Rau, ngực cũng phập phồng lên xuống.

Tiểu Bảo Bối cũng kinh hoàng trước sự thay đổi của em trai mình, thế nhưng thái độ bình tĩnh hơn em gái một chút.

Tiểu Bảo Bối đưa hộp quà trong tay tới, nói:
Tiểu Bất Điểm, đây là điểm tâm mà cô làm, chú Tư nói em thích ăn cho nên anh mang qua đây một ít.


Tiểu Bất Điểm lập tức đổi sắc mặt rồi ngoan ngoãn nhận lấy:
Em cảm ơn anh.


Bánh Bao Rau trông cái bộ dạng nịnh nọt của ai kia thì chẳng hiểu sao cứ có cảm giác là lạ, vì thế dứt khoát nói thẳng:
Đó là đồ nhà tôi, nuốt không trôi!


Tiểu Bảo Bối :
...


Em trai, em làm vậy có được không hả?

Tiểu Bất Điểm quay đầu lại rồi nhìn Bánh Bao Rau từ trên xuống dưới một lượt, rõ ràng là cùng một ba mẹ sinh ra mà sao lại kém nhau nhiều vậy chứ?


Cậu là do bác Cả nhặt được đúng không?!
Thử nhìn anh trai mà xem, quả thật là không cùng một đẳng cấp.

Bánh Bao Đậu:
...


Miệng lưỡi của cô em gái này ghê gớm thật đấy.

Nhưng nếu Bánh Bao Rau là được nhặt về thì bé cũng được nhặt về à?


Cậu được chú Tư nhặt về mới là sự thật đấy!
Bánh Bao Rau chẳng thèm để tâm nói, nếu nhóc mà là nhặt được thì ba nhóc không có con trai ruột đâu.

Phong Phong:
...



Tôi không phải là do ba nhặt được, tôi là do mẹ tôi sinh ra!
Tiểu Bất Điểm ôm lấy hộp bánh ngọt. Bé muốn úp toàn bộ chỗ này lên mặt Bánh Bao Rau thế nhưng lại cảm thấy tiếc chỗ bánh này.

Tâm tình Phong Phong lập tức lung lay, con gái nhà anh gọi anh là ba rồi.

Chỉ có điều hình như tình huống này có hơi sai sai.

Bánh Bao Rau hừ một tiếng rồi kiêu ngạo xoay người đi.

Bánh Bao Đậu vẫn còn đang đắm chìm trong chiến tranh của hai người họ, ủa, sao đã kết thúc rồi?


Anh trai, anh chờ em một chút. Này, anh nói với em cái gì đó đi. Vừa nãy anh nói với em ấy nhiều lắm cơ mà. Em là em gái của anh đó, thế mà anh lại chẳng nói chuyện với em, anh ơi...


Thanh âm đáng thương của Bánh Bao Đậu vang lên ngày càng xa, sau đó biến mất.

Tiểu Bảo Bối toát mồ hôi ròng ròng, thì ra em trai nhà nhóc có sức chiến đấu mạnh mẽ như vậy, công lực độc mồm độc miệng này đúng là được truyền lại từ ba nhóc mà.

Tiểu Bảo Bối xoa đầu Tiểu Bất Điểm một cái, nói:
Bánh Bao Rau không có ác ý đâu, anh thay mặt em ấy xin lỗi em nhé.


Tiểu Bất Điểm cười híp mắt nhìn Tiểu Bảo Bối. Anh trai này nhìn kiểu gì cũng thấy đẹp trai, tính cách lại dịu dàng như vậy, hoàn toàn chẳng giống ai kia vừa há miệng đã chẳng nói được lời nào hay ho.

Phong Phong vẫn còn đang kích động nhìn con gái nhà mình. Con bé vừa mới gọi anh là ba, thật sự gọi anh là ba rồi kìa~
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bẫy Hôn Nhân, Vợ Trước Ôm Con Chạy.