Chương 342: Người trong nhà
-
Bỉ Ngạn Đơm Hương
- Vân Nghê
- 2107 chữ
- 2022-02-04 05:26:38
Ngụy Nguyên Kham cảm nhận được một trận gió nhẹ lướt qua, sau đó vật nằm trong lòng bàn tay hắn đã chẳng thấy đâu nữa.
Cô nhanh tay thật đấy8, kể từ sau khi trở thành Cố Minh Châu, cô đã dành không ít thời gian để luyện tập chuyện này, tinh thần dồi dào như thể chẳng biết tương lai ngoại3 trừ tình tiết vụ án và ông Trương ở trong đại lao ra thì cô có còn nghĩ đến chuyện gì khác nữa không? Ngụy Nguyên Kham ngập ngừng hồi lâu rồi mới 9rụt tay về.
Mạc Dương Minh gật đầu. Ngụy Nguyên Kham và Mạc Dương Minh ngồi xuống, sau đó tỉ mỉ kể lại chuyện đã xảy ra ở điền trang Đại Hưng.
Nhân lúc Mạc chân nhân đang nghe tình tiết vụ án, Cố Minh Châu đi vào góc phòng, chậm rãi mở chiếc bao bổ ra. Bên trong có chứa hai món đồ, một trong số đó là ổng sắt đã cháy đen, dài ước chừng một gang, rộng khoảng hơn hai ngón tay, hình dạng hơi dẹt. Cố Minh Châu thầm giật mình, đây là một cỗ máy để mang theo bên người, tuy cỗ máy đã bị thiêu cháy nhưng tổng thể không hề bị hư hỏng.
Phần nữa là về Bạch đại tiểu thư, chân nhân nhớ kỹ lại xem, khi xưa Bạch đại tiểu thư có còn để lại lời nói gì quan trọng, có hành động gì khác thường nữa hay không?
Dường như có thứ gì đó đang hiện ra một cách sống động trong đầu óc của Mạc Dương Minh nhưng trong phút chốc lại không thể nào sắp xếp cho rõ ràng được. A Thuyền đi đã mười mấy năm cũng có nghĩa là có người đã âm thầm bày bổ tất cả mọi chuyện từ mười mấy năm trước rồi ư? Rốt cuộc sư đệ vội vã dùng thuốc khống chế Thái hậu nương nương là vì mục đích gì?
Ánh mắt Ngụy Nguyên Kham càng thêm sâu hun hút, Mạc Dương Minh chợt giật mình, lập tức ý thức được điều gì đó. Năm đó Đàm Định Phương chưa cưới vợ, A Thuyền cũng chưa gả chồng, có nội tình gì mà sợ người khác biết được?
Trừ khi... Nếu công bố mối quan hệ của Đàm Định Phương và A Thuyền ra cho mọi người biết thì sẽ có một số chuyện ẩn giấu đằng sau không thể nào che giấu được nữa. Nghĩ thông suốt được rồi, Mạc Dương Minh bỗng nhiên cảm thấy đây chính là lý do.
Mạc Dương Minh gật đầu. Hiện tại vụ án dính dáng đến Đàm thượng thư, đổi thành người khác có thể bọn họ sẽ suy ngẫm đến lợi và hại của việc điều tra tiếp. Bà hiệu quả rõ những chuyện này, không phải tất cả mọi vụ án đều sẽ có kết quả, đặc biệt là khi dính líu đến cục diện chính trị. Ngụy thiện nhân có thể nói ra lời như vậy mà không cần nghĩ ngợi gì, quả thật khiến người khác khâm phục.
Chẳng trách không ít quan viên Đại Chu sùng bái nhà họ Ngụy đến thế. Mạc Dương Minh nhớ đến Hoàng hậu nương nương bị nhốt trong cung Khôn Ninh, nếu nhà họ Ngụy không đúng đắn thì đã không thể dạy dỗ con cháu có tính cách như vậy.
Mạc Dương Minh lẩm bẩm:
Lẽ nào thật sự có người cố tình hãm hại Đàm Tử Canh ư? Vậy chuyện Đàm Định Phương và A Thuyền lại là thế nào?
Ngụy Nguyên Kham nói:
Đàm Tử Canh đề cập đến là có người sắp xếp cho Trăn cô đến đây để quyến rũ Đàm Định Phương, Trăn cô mặt mũi bình thường lại mất một cánh tay, người sắp đặt cho Trăn cô làm sao biết rõ Đàm Định Phương chắc chắn sẽ cắn câu?
Giống như bà nghĩ, điều tra vụ án này không dễ dàng, thế nhưng bà đã sống đến từng này tuổi rồi, còn có gì để sợ nữa cơ chứ? Đôi mắt Mạc Dương Minh lóe sáng, ẩn dật trong đạo quán lâu như vậy, cõi lòng đã bao giờ được bình yên đầu. Bên ngoài đạo quản vẫn đầy gió tanh mưa máu, cái gọi là yên bình cũng chỉ là tự lừa dối chính mình mà thôi.
Mạc Dương Minh thở dài một hơi, bà theo Thái hậu nương nương vượt qua biết bao núi đao biển lửa, cho dù lần này có tự chuốc lấy họa thì cũng phải đi lại một lần nữa.
Ngụy Nguyên Kham chậm rãi thuật lại tình tiết của vụ án mạng ở điền trang Đại Hưng, tuy không tận mắt nhìn thấy nhưng Mạc Dương Minh vẫn cảm nhận được sự lạnh lẽo. Ngụy Nguyên Kham nói:
Qua công tác kiểm nghiệm của ngỗ tác ở nha môn huyện Đại Hưng, thi thể trong vụ hỏa hoạn là một người phụ nữ và một đứa bé trai khoảng tám chín tuổi. Lúc xảy ra hỏa hoạn, cả hai đều đã chết.
Mạc Dương Minh niệm vài câu đạo pháp, chớp mắt một cái lại có thêm bao nhiêu người bỏ mạng, thậm chí còn có cả một đứa bé.
Ngụy Nguyên Kham gật đầu.
Mạc Dương Minh tiếp tục:
Thiện nhân còn bảo có người đã chuẩn bị sẵn dầu hỏa ở căn phòng bùng lửa từ trước, chỉ dựa vào mỗi Đàm Tử Canh thì lại càng không thể thực hiện việc này được. Trừ khi Đàm Tử Canh sắp xếp người đến đó giết người trước, có điều... Nếu đã sắp xếp người rồi thì việc gì Đàm Tử Canh phải mạo hiểm thêm nữa? Nhỡ đầu xảy ra sai sót, chẳng phải sẽ bị bắt ngay sao? Đàm Tử Canh có nói rõ cho thiện nhân biết lý do gì khiến y một mình đến điện trang tra xét không?
Mạc Dương Minh chuẩn bị đứng dậy quay về đạo quán thì lại có người đến An Tế viện tìm bà để xem bệnh. Mạc Dương Minh sửa soạn đạo bào đầu vào đấy rồi nhìn sang Cố Minh Châu:
Châu Châu, đi thôi.
Cố Minh Châu sắp bước qua trước mặt Ngụy Nguyên Kham, bỗng nhiên một bàn tay nắm lấy góc áo của Ngụy Nguyên Kham.
Có lẽ đây chính là nguyên nhân cái chết của A Thuyền.
Nói xong câu này, một luồng máu nóng xộc thẳng lên đầu Mạc Dương Minh, bà lập tức đứng bật dậy, chỉ muốn tìm Đàm Định Phương để hỏi cho rõ ràng ngay. Song, chẳng mấy chốc Mạc Dương Minh đã ổn định tâm trạng, có thể những hành động bộc phát của bà sẽ làm cục diện bị rối loạn.
Mạc Dương Minh thở dài một hơi, nhìn về phía Ngụy Nguyên Kham:
Thiện nhân có dự định tiếp tục điều tra không?
Ngụy Nguyên Kham trả lời:
Có thể vụ án này có liên quan đến chiến sự ở Bắc Cương của Triệu lão tướng quân, nếu đã phát hiện ra điều kì lạ thì phải điều tra cho đến cùng.
Nghĩ đến đây, Mạc Dương Minh liền nói:
Không cần nghĩ cũng biết điều tra vụ án này sẽ rất gian khổ, Ngụy thiện nhân có gì cần đạo nhân giúp đỡ, xin cử lên tiếng.
Ngụy Nguyên Kham đứng dậy:
Trăn cô có liên quan tới nhà họ Lỗ, Tôn chân nhân và nhà họ Lỗ cùng mua bán hàng ngoại nhập về giấu ở Thượng Thanh quán. Rốt cuộc Tôn chân nhân bắt đầu làm việc cho những người đó từ khi nào? Ngoại trừ mua bán đạm ba cô ra, bà ta còn lén lút làm những chuyện gì nữa? Mạc chân nhân thân là sư huynh của Tôn chân nhân thì nên hiểu Tôn chân nhân hơn chúng ta. Chân nhân tìm thêm một số manh mối liên quan đến Tôn chân nhân, có lẽ sẽ rất hữu ích cho việc điều tra vụ án về sau.
Ngụy Nguyên Kham tiếp lời:
Lúc nhắc đến Trăn cô, Đàm Tử Canh có ý che giấu một số sự thật, có lẽ Đàm Tử Canh biết rõ mối quan hệ giữa Đàm Định Phương và A Thuyền. Đàm Tử Canh không muốn đề cập đến là vì sợ chúng ta mượn chuyện này để điều tra về Bạch đại tiểu thư.
Mạc Dương Minh trầm ngâm một hồi lâu rồi mới nói:
A Thuyền đã mất hơn mười năm, cho dù Đàm Định Phương từng có quá khứ như thế thì theo lẽ thường cũng không cần phải sợ bị người khác biết.
Ngụy thiện nhân.
Mạc Dương Minh nhìn về phía Ngụy Nguyên Kham hỏi:
Có chuyện liên quan đến A Thuyền muốn nói với đạo nhân đú6ng không?
Ngụy Nguyên Kham đáp:
Vụ án dính líu đến đại tiểu thư nhà họ Bạch, Bạch đại tiểu thư là đồ đệ của Mạc chân nhân, có một số tình5 tiết ẩn sâu bên trong vẫn phải nhờ Mạc chân nhân giúp đỡ.
Ngụy Nguyên Kham tiếp tục:
Sau khi An Tế viện xảy ra chuyện, Đàm Tử Canh thà bị nha môn nghi ngờ chứ không chịu nói ra sự thật, chứng tỏ là sợ chúng ta điều tra ra được chuyện khác ẩn giấu bên trong thông qua Trăn cô. Vì vậy nên ta nảy sinh nghi ngờ, theo sát Đàm Tử Canh ra khỏi kinh thành, tận mắt nhìn thấy Đàm Tử Canh bất cẩn giết chết người ở điền trang. Người may mắn sống sót kia một mực khẳng định Đàm Tử Canh chính là hung thủ giết người và phóng hỏa.
Mạc Dương Minh cau mày nói:
Ngụy thiện nhân cho người đi theo Đàm Tử Canh, có lẽ Đàm Tử Canh không có đủ khả năng giết người phóng hỏa mới đúng.
Ngụy Nguyên Kham đáp:
Đàm Tử Canh bảo Trăn cô đó xuất hiện ở An Tể viện là vì có người âm thầm sắp xếp. Những người này mưu đồ bất chính muốn hãm hại Đàm Định Phương. Để điều tra ra người đã giật dây Trăn cô, Đàm Tử Canh đã nương theo những manh mối Trăn cô đã cung cấp tìm đến điền trang kia. Người do Đàm Tử Canh phải đi cũng đã nhận tội, gã nhìn thấy người phụ nữ bị giết đưa theo người hầu đến ở trong điện trang liên lập tức truyền tin tức về cho Đàm Tử Canh. Bấy giờ Đàm Tử Canh mới vội vã đến đó.
Mạc Dương Minh cẩn thận suy nghĩ, lời của Đàm Tử Canh nghe có vẻ rất hợp tình hợp lý, cũng phù hợp với tình hình mà Ngụy thiện nhân nhìn thấy lúc đó. Trông giống như Đàm Tử Canh bị đám người Trăn cô hãm hại, từ cái chết của Trăn cô đến
giết người diệt khẩu
ở trên điện trang, các loại chứng cứ đều khiến cho Đàm Tử Canh khó lòng thoát thân.
Mạc Dương Minh suy đoán:
Vì vậy nên Ngụy đại nhân nghi ngờ thân phận của Trăn cô, muốn đến An Tế viện điều tra lần nữa nhưng đúng lúc nghe được những lời vừa rồi của Du Chấn Hải.
Ngụy Nguyên Kham đáp lời:
Đàm Định Phương và Bạch đại tiểu thư từng có một khoảng thời gian ngày xưa như thế, Trăn cô có gương mặt giống hệt Bạch đại tiểu thư, vì vậy nên mới có thể thu hút được sự chú ý của Đàm Định Phương.
Mạc Dương Minh gật đầu:
Thế này thì giải thích được mọi chuyện rồi, tại sao lần nào Đàm Định Phương cũng đưa Trăn cô về lại An Tế viện, Đàm Định Phương cảm thấy Trăn cô có lại lịch không rõ ràng nên mới để mắt đến Trăn cô, sau này phát hiện ra đúng là Trăn cô có ý đồ khác.
Cỗ máy nguyên vẹn còn lại to hơn chiếc bị cháy đen một chút, bên trong được lắp hai thanh phi đao, trong đó có một thanh đã bắn ra rồi, vẫn còn một thanh nằm lại bên trong ống sắt.
Cố Minh Châu quan sát hai món đồ trông giống như ảm tiền này một cách tỉ mỉ, hai món đồ này đều được Ngụy đại nhân lấy về từ chuyến đi tới điền trang Đại Hưng, cô muốn xem hai món có điểm tương đồng nào không. Nếu như do cùng một người chế tạo ra thì chắc chắn có thể tìm ra được dấu vết chế tác giống nhau.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.