Chương 393: Chất vấn


Đây là lần thứ ba Thân nhị lão gia quanh quẩn ngoài cổng tiểu viện của người trong phường.

Người trong phường khi c8òn ở Sơn Tây đã giúp triều đình phá được vụ án ngựa chiến. Sau khi đến kinh thành cũng đã đưa không ít manh mối cho phủ Th3uận Thiên, chuyện bắt được nhà họ Lỗ cũng có công lao của người trong phường.
Thân nhị lão gia ngẫm nghĩ, bên tai mơ hồ vang lên tiếng khóc của tiểu muội:
Nếu năm ấy chúng ta nghe lời Nghiêm Sâm, tiếp tục điều tra vụ án thì có lẽ nhà họ Thân sẽ không như bây giờ.
Một người đi vào trong phòng, Thân nhị lão gia sực tỉnh, ngẩng đầu lên nhìn.
Người đàn ông bước vào phòng trông chỉ khoảng hai lăm, hai sáu tuổi. Khuôn mặt anh tuấn và có sự lão luyện quá tuổi của mình. Y có một đôi mắt sáng ngời. Giây phút đối mặt với nhau, dường như y đã tỉ mỉ đánh giá ông ta, thái độ không tự tin cũng không kiêu ngạo. Ông ta làm quan nhưng lại không thể áp đảo được y.
Lữ Quang dẫn Thân nhị lão gia đến phòng khách.
Thân nhị lão gia ngồi xuống ghế đợi chủ sự của người trong phường. Chưa vào cửa, ông ta còn có thể nghe thấy tiếng huyên náo trong viện, ngồi vào trong phòng rồi, xung quanh yên lặng đến nỗi có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi.
Thân nhị lão gia đang suy nghĩ thì cánh cổng trước mặt ông bật mở, sau đó một người xách đèn đi ra.

Đây là lần thứ ba ông đứng ở cổng nhà chúng tôi rồi.
Chàng trai ồm ồm nói.
Thân nhị lão gia nhìn cánh cổng đã bị đóng chặt lại, trong lòng dâng trào cảm giác cay đắng.

Lão gia.
Quản sự tiến lên khuyên:
Chúng ta đi thôi, chỗ này không được thì chúng ta lại nghĩ thêm cách khác.

Đại ca vào đại lao, triều đình phụng lệnh đến Vân Nam bắt nhị thúc về kinh để thẩm vấn. Người có thể lo liệu cho nhà họ Thân cũng chỉ có ông ta mà thôi.
Thân nhị lão nuốt cay đắng xuống. Người trong phường là tia hy vọng cuối cùng của ông ta. Bọn họ điều tra ra được manh mối, ông ta cầm được chứng cứ mới có thể đi cầu xin nhà họ Chương ra mặt nói đỡ cho nhà họ với nhà họ Ngụy rồi cầu xin Ngụy đại nhân điều tra vụ án này giúp. Nhà họ Chương là thông gia của nhà họ Ngụy, biết đâu nhà họ Ngụy sẽ nể tình thì sao?
Thân nhị lão gia ngạc nhiên. Ông đến đây ba lần nhưng không lần nào gọi cửa, không ngờ người ta lại biết rõ đến vậy. Đúng là người thạo trinh thám, quả nhiên tai mắt nhanh nhạy. Thân nhị lão gia ngập ngừng định nói thì chàng trai kia nói tiếp:
Ông là người nhà họ Thân đúng không? Về đi, đại ca chúng tôi không gặp ông đâu.
Thân nhị lão gia nghe vậy thì thay đổi sắc mặt.
Sau đó ông ta nghe thấy trong sân vang lên tiếng gọi:
Tam gia, sao dây dưa ở bên ngoài lâu thế? Mau vào đi!

Cuối cùng chàng trai mới tránh người ra.
Thân nhị lão gia nhấc áo bào, nhấc cái chân đã bị đông cứng đi vào trong viện.
Liễu Tô nhớ đến lời dặn của đại tiểu thư
Cho ông ta thời gian là một nén hương.
Đại tiểu thư đã nói, nếu Thân nhị lão gia không quyết tâm thì không cần phải gặp nữa.
Gió lạnh thổi vào con hẻm. Cả người Thân nhị lão gia đông cứng lại, có mấy lần ông ta muốn quay đầu. Cuối cùng cánh cửa trước mặt cũng được mở ra một lần nữa. Chàng trai ban nãy lại xuất hiện, Thân nhị lão gia không hề chần chừ mà nói thẳng luôn:
Chẳng phải người trong phường các người nói chỉ cần trả tiền là sẽ giúp đỡ điều tra vụ án sao? Tại sao lại từ chối người ta từ ngoài cửa chứ?

Lữ Quang nhìn Thân nhị lão gia:
Quy củ của người trong phường là như vậy, nhưng chúng tôi chỉ điều tra chân tướng vụ án chứ không giấu tội hộ người khác.

Thân nhị lão gia gật đầu:
Đó là điều đương nhiên.

Còn nữa.
Lữ Quang nói:
Ngoài nhận vụ án của triều đình thì chúng tôi chỉ làm việc cho người tin tưởng chúng tôi. Chúng tôi cần phải giấy trắng mực đen viết cụ thể rõ ràng, tránh việc nửa đường gặp phải khó khăn rồi bị bỏ mặc.

không cần ông giới thiệu đã biết được lại lịch của ông, hiển nhiên là đã có suy nghĩ về chuyện của nhà họ Thân.
Trong lúc Thân nhị lão gia đang ngập ngừng thì chàng trai kia đã đóng cổng lại.
Mặt Thân nhị lão gia cứng lại, không kìm được mà nhớ đến Nghiêm Sâm. Năm ấy ông ta mời Nghiệm Sâm đến giúp đỡ điều tra vụ án cũng như vậy, nhưng đến cuối cùng... Nghiêm Sâm rơi vào kết cục đó. Chẳng lẽ người trong phường còn biết cả những chuyện ấy? Hình như vì chuyện này mà người trong phường không muốn cho ông ta vào thì phải.
Nếu thực sự là vậy thì người trong phường còn lợi hại hơn ông ta tưởng tượng rất nhiều, ông ta càng không thể vì thế mà bỏ cuộc được. Thân nhị lão gia nhộn nhạo hệt như là có ai gõ trống trong lòng vậy. Một hồi lâu sau, ông ta mới nói:
Ta đồng ý viết giấy với các người. Bất kể là điều tra đến bước nào, ta cũng sẽ thừa nhận.

Nhắc đến người trong phường thì ai cũng nghĩ đến những kẻ tôi tớ, sai dịch, nhưng
người trong phường
điều tra vụ án này dường như còn quy củ ơn cả gia tộc lớn.
Thân nhị lão gia mím môi. Năm ấy ông ta từng nghe Nghiêm Sâm nhắc đến những người trong phường giỏi điều tra, tìm kiếm manh mối. Không ngờ sau sáu năm Nghiêm Sâm qua đời, ông ta thật sự phải tìm đến bọn họ để nhờ sự giúp đỡ.

Ông là Thần đại nhân, Tổ tửu của Quốc Tử Giám?
Nhiếp Thầm hỏi:
Ta là Nhiếp Thầm, chủ sự của người trong phường.

Thân nhị lão gia đứng dậy để Nhiếp Thầm ngồi xuống ghế.
Trong lòng Thân nhị lão gia đã có chuẩn bị, ông ta gật đầu:
Mời hỏi.


Người nhà họ Lỗ ở điền trang Đại Hưng do nhà họ Thân phải người đi giết?

Hai bên qua lại với nhau thế này, ng9ười trong phường ở kinh thành cũng được coi là có chút danh tiếng.
Trước mắt triều đình đang điều tra vụ án Hoài v6ương, Quý phi và cựu thần của Đông cung thì ở ngoài để thêm dầu vào lửa, căn bản là không có gì gọi là công chính cả.
5
Đại ca âm thầm lôi kéo nhân tài cho phủ Hoài vương, quả thật là có hiềm nghi kéo bè kết phái. Nhị thúc cũng đã về phe Hoài vương từ lâu... Nhưng lúc cha còn sống, nhà họ Thân tuyệt đối không có tâm tự như vậy. Gia tộc Thân thị cũng không làm việc như nhị thúc, đại ca. Đứng nhìn uy tín của cha và toàn bộ gia tộc Thân thị mất sạch trong vụ án này, ông ta có thể không lo lắng sao?
Chàng trai đáp một tiếng, hành lễ với Thân nhị lão gia, sau đó vươn tay ra, ý mời ông ta rời đi:
Không tiền nữa.

Thân nhị lão gia thấy thế thì vô cùng lo lắng. Chàng trai trước mặt ông ta trông thì bình thường nhưng dáng đi và từng cử chỉ đều vô cùng dứt khoát, nhanh nhẹn, vừa nhìn đã biết là người có bản lĩnh. Hơn nữa y
Thân nhị lão gia quay đầu nhìn con đường thông ra bên ngoài con hẻm. Ông có thể quay về những nhà họ Thân còn có đường khác để đi sao? Thân nhị lão gia không đi mà còn bước lên gõ cổng.
Lữ Quang đang trên đường trở về viện thì thấy tiếng động vang lên sau lưng. Y nhìn Liễu Tô đang đứng trong sân viên, thấp giọng hỏi:
Nhị gia, chúng ta có mở cửa không?

Nhiếp Thầm nói thẳng:
Ta biết tại sao Thân nhị lão gia đến đây. Trước khi ký tên, ta có vài vấn đề muốn hỏi ông. Nếu Thân nhị lão gia đồng ý trả lời, có lẽ bọn ta sẽ cân nhắc đến việc giúp đỡ ông điều tra vụ
án.


Không phải.
Thân nhị lão gia trả lời rất nhanh. Ông ta đã gặp đại ca. Đại ca nói với ông ta, tuy điều tra được rằng người giết nhà họ Lỗ đang giúp nhà họ Thân, đó là một trong những người khác họ mà nhà họ Thân thu nhận. Nhưng đại ca chỉ bảo hắn đi tiếp ứng người của nhà họ Bàng chứ không bảo hắn giết người.

Bàng nhị lão gia đã khai nhận, người ta chú ý giết người nhà họ Lỗ là đại ca. Nhà họ Bàng còn chưa đến kinh thành thì người nhà họ Lỗ ở điền trang Đại Hưng đã bị giết sạch rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bỉ Ngạn Đơm Hương.