Chương 411: Giậu đổ bìm leo
-
Bỉ Ngạn Đơm Hương
- Vân Nghê
- 1796 chữ
- 2022-02-06 09:20:52
Ngươi đi đi.
Thôi Trinh nói:
Theo nha môn phủ Thuận Thiên điều tra kỹ càng, tốt nhất là tìm được thầy thuốc năm đó.
8Hỏi rõ ràng thầy thuốc có bẩm báo chuyện Diêu Thanh có thai cho Trường thị biết không thì có thể suy đoán được ngay từ đầu Trươ3ng thị có biết chuyện này hay không.
Vương Tỉnh lui ra ngoài, trong thư phòng yên tĩnh không một tiếng động. Thôi Trinh9 đứng bên cửa sổ, trong lòng âm u như trời sắp nổi cơn giông bão. Con người không phải là cỏ cây mà có thể vô tình, xử lý Lâm T6ự Chân và mẹ là vì chuyện có liên quan đến an ổn của Bắc Cương, hắn không hề do dự. Giờ xử lý Trường thị là chuyện liên quan đế5n vài mạng người. Hắn là chủ của cả cái nhà này, tuyệt đối không thể để bất kỳ chuyện mờ ám nào tồn tại ở nơi này.
Thôi Trinh nhìn hạ nhân trong phòng, nói:
Lui cả xuống đi, ta có lời muốn nói với Thái phu nhân.
Quản sự đáp một tiếng. Lâm thái phu nhân không kiên nhẫn vòng vo với Thôi Trinh. Nếu không phải muốn nhân cơ hội rời khỏi sân viện này thì chắc chắn bà ta sẽ không nói những chuyện này với hắn:
Con có chuyện gì cần hỏi?
Thôi Trinh vén vạt áo, ngồi xuống ghế:
Trước đây mẹ từng nói với con, con của con chết yểu đều là do hồn ma của Châu thị tác oai tác quái. Mẹ tận mắt nhìn thấy hồn ma đó chưa? Sao chắc chắn đó là Châu thị?
Lâm thái phu nhân gần như là không nghĩ ngợi gì:
Đương nhiên là thấy rồi. Lúc mẹ đang mơ màng ngủ, mở mắt ra thì thấy nữ quỷ xõa tóc, mặc y phục trắng đứng bên giường mẹ. Đến khi mẹ hét lên thì nữ quỷ đó đã biết mất. Sau đó mẹ đến đạo quán mời chân nhân đến làm đạo tràng. Chân nhân đó nói rất rõ ràng, nữ quỷ chính là Châu thị ôm oán hận trong lòng. Đạo trưởng sẽ dốc hết sức trấn áp, nếu không phải Châu thì càng ngày càng làm loạn thì mẹ cũng sẽ không đưa đạo sĩ đến Thái Nguyên để bốc mộ đi chỗ khác.
Lâm thải phu nhận biết rất rõ chuyện này:
Ngoài chuyện kia của Tôn di nương, cũng có vài thiếp thất và hạ nhân nhìn thấy cái bóng lờ mờ. Có nha đầu nhát gan, nhìn thấy nữ quỷ đó bay qua bay lại trong viện, sợ đến nỗi không thốt được lời gì rồi ngất lịm đi.
Thôi Trinh thu ánh mắt:
Từ sau khi trở về từ phủ Thái Nguyên, mẹ có từng gặp chúng không?
Lâm thái phu nhân lắc đầu:
Náo loạn nhà họ Thôi thành ra như vậy rồi, chắc hẳn Châu thị cũng...
Còn không biết Trương thị giấu bao nhiêu chuyện bẩn thỉu nữa. Con gọi ma ma quân sự của mẹ qua đây, mẹ dặn dò vài câu rồi điều tra kỹ càng Trương thị.
Thôi Trinh không động đậy, sắc mặt càng trầm xuống hơn. Loại đàn ông thể nào mới nhòm ngó của hồi môn của thể thất mình chứ? Mẹ chỉ nghĩ đến những thứ này thôi.
Lâm phu nhân nhíu mày:
Mẹ nói chuyện với con đấy, có nghe thấy không? Con còn chưa rút ra bài học? Những năm qua và Trương thị mà con cãi nhau với mẹ bao nhiêu lần rồi? Nếu không phải là mẹ con thì chắc chắn mẹ mặc kệ, để nội trạch của con tiếp tục loạn như thế.
Thôi Trinh nói tiếp:
Trường thì cũng từng gặp hồn ma của Châu thị?
Từng gặp.
Lâm thái phu nhân nói:
Hoặc có thể nói rằng Châu thị chỉ ám mẹ và Trương thị. Trường thì thấy nhiều lần lắm, gây ra động tĩnh rất lớn trong trạch viện.
Thôi Trinh hỏi:
Những thiếp thất khác thì sao?
Như bị người ta tại một gáo nước lạnh, Lâm thái phu nhân cau mày. Nếu không phải là vì muốn thấy Trương thị xấu mặt thì giờ bà ta đã đuổi Thôi Trinh đi rồi.
Thôi Trinh nói:
Mẹ còn chưa nói kỹ cho con biết tại sao mẹ lại muốn làm thông gia với nhà họ Trương.
Lâm thái phu nhân nghĩ một lát:
Sau khi Châu thị qua đời, mẹ đến đạo quán xin bùa, muốn giải vận đen cho nhà thì đúng lúc gặp được Trường thì cũng đến dâng hương. Mẹ thấy Trương thị có tri thức, hiểu lễ nghĩa, tướng mạo cũng ưa nhìn nên nói chuyện đối ba câu với ả ta. Nói thì mới biết Trường thị đến từ Quảng Châu, cha đang nhậm chức ở Thừa tuyên bố chính sử ti nên mẹ bèn mời Trường thị và mẹ ả ta đến phủ ngồi một lúc.
Thôi Trinh thở dài một hơi, đang định ngồi xuống xem bản đồ.
Hầu gia.
Ma ma quản sự thấp giọng nói:
Thái phu nhân nghe thấy động tinh, bảo nô tỳ đi mời ngài đến một chuyến.
Hắn cũng từng nghĩ liệu mẹ có biết nội tình của vụ việc năm ấy hay không. Từ tận đáy lòng mình, hắn không ôm bất kỳ hy vọng gì, nhưng để để phòng, hắn cũng muốn đi nghe xem, tránh việc tự cho mình là
đúng mà lại để làm sai. Thực sự không thể ngờ được hắn cũng có ngày thần hồn nát thần tính.
Nhưng những lời Trương thị nói vẫn rơi vào lòng hắn.
Trường thị rất để tâm đến hẳn. Tết đầu tiên họ thành thân, hắn ăn thêm một bát canh thất báo, Trương thị nhớ kỹ rồi hầm các loại canh cho hắn ăn, lại còn mời riêng đầu bếp Phúc Kiển đến nữa.
Hắn xử công hàm trong thư phòng, nàng ta không biết nên gọi hắn nghỉ ngơi hay không liền dẫn theo nha hoàn đi đi lại lại giữa phòng chính và thư phòng. Trường thị sẩy thai là vì nghe tin hằn bị thương. Khi hắn được đưa về kinh thành, Trường thị chăm sóc hẳn quá mệt nên mới dẫn đến sẩy thai. Chuyện tranh đấu nội trạch rồi mất mạng không hiểm, có lẽ có người sẽ không làm ầm ĩ lên, nhiều nhất là đưa ma ma quản sự đến nha môn đền mạng.
Nhưng nay nhà họ Trương và kẻ giật dây đằng sau có liên quan với nhau, hắn không dám lơ là.
Thôi Trinh cười tự giễu. Nội trạch nhà người ta cũng có không ít chuyện cười nhưng chuyện nào của nhà hắn cũng to bằng trời.
Giao vụ án này cho phủ Thuận Thiên có vài điểm tốt. Hắn tin Tô tri phủ, hơn nữa Tiết lão thông phán của phủ Thuận Thiên dẫn người trong phường từng đến Sơn Đông điều tra vụ án, rất hiểu chuyện nhà họ Lỗ và vùng duyên hải Sơn Đông. Nếu nhà họ Trương dính vào vụ án kia, vậy thì điều tra sẽ tiện hơn.
Nếu có thể bình tĩnh nói vài câu với mẹ, hắn muốn hỏi xem mẹ nhìn thấy hồn ma Châu thì thế nào. Nếu hồn ma dọa Tôn di nương là giả thì có lẽ hồn ma mẹ nhìn thấy cũng là giá.
Thôi Trinh đi vào sân viên của Lâm thái phu nhân.
Mới đẩy cửa vào, còn chưa nói gì, Lâm thái phu nhân đã vội vàng hỏi:
Con chuẩn bị xử lý Trường thị, trả ả ta về nhà họ Trương sao? Ả ta làm ra chuyện thể này, đi thì cũng đừng hòng mang của hồi môn đi. Trước đây mẹ nói ả ta không có phúc con còn không nghe, lần này làm ầm ĩ đến mức cả nhà không yên.
Nói đến đây, bà ta ngừng lại, ngẩng đầu lên nhìn Thôi Trinh:
Con nghi ngờ những thứ này là do có người cố ý làm ra? Là Trương thị và người ngoài cấu kết với nhau lừa mẹ?
Thế nên bà ta rơi vào kết cục này là vì Trương thị?
Trong phút chốc, Lâm thái phu nhân ưỡn thẳng lưng:
Mẹ phải đi hỏi ả ta!
Thôi Trinh nói:
Mẹ yên tâm. Nếu thực sự là Trương thị thì con sẽ điều tra rõ ràng.
Trương thì cũng coi như là lanh lợi, không biết tại sao lại biết được mẹ thích bạch ngọc nên đã khảm một cái băng đeo đầu bằng bạch ngọc tặng mẹ, nói chuyện cũng hợp với mẹ. Lúc ấy đúng dịp mừng thọ Thái hậu nương nương, ngoại mệnh phụ đều phải gửi quà đến cung Từ Ninh. Mẹ cho người thêu bức tranh chúc thọ, lúc lấy ra cho nữ quyền nhà họ Trương xem thì Trương thị mắt tinh nhìn ra một chỗ thêu sai. Trương thị không rêu rao mà âm thầm nói với mẹ, lại còn sửa chỗ ấy nữa. Vì thế mẹ càng hài lòng với Trường thị hơn, nảy sinh ra ý kết thân.
Con cho Châu thị một danh phận, trong mắt người ngoài thì cũng là góa vợ, cưới thêm vợ thì cũng chỉ có thể làm kế thất. Nhà họ Trương khoan dung đại lượng, không để bụng, mẹ đương nhiên là càng vui hon.
Thôi Trinh nghe đến đây thì hỏi tiếp:
Lễ vật đưa vào cung, tay nghề của thợ thêu có cao thể nào đi chăng nữa cũng không thể bằng được đồ triều đình làm nhưng cũng phải tỉ mỉ làm tốt. Chắc chắn mẹ đã mời thợ thêu vô cùng tài giỏi, tại sao vẫn còn để xảy ra sai sót?
Lâm phu nhân cau mày:
Ai biết được? Mẹ mời thợ thêu chủ của tú phường Cẩm thị, ai biết được sẽ thành ra như vậy. Nếu không có chuyện ấy, đại khái mẹ cũng không nhìn trúng Trương thị. Nói cho cùng cũng là đường thể thất của con không đẹp, đầu tiên là Châu thị không biết liêm sỉ kia, sau đó lại...
Thôi Trinh ngắt lời Lâm thải phu nhân:
Mẹ đừng mảng Châu thị, nàng ấy bị liên lụy quá nhiều.
Thôi Trinh mới dứt lời, bên ngoài đã có quản sự gõ cửa:
Người của phủ Thuận Thiên đến rồi ạ.
Thôi Trinh khom lưng hành lễ với Lâm thái phu nhân:
Mẹ nghỉ ngơi đi.
Lâm thái phu nhân rất muốn ra ngoài xem tình cảnh thảm thương của Trương thị nhưng không ngờ con trai vẫn không cho bà ta bước chân ra khỏi viện. Vì thế, bà ta không nhịn được mà bắt đầu oán giận, mắng nhiếc Thôi Trinh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.