Chương 137: Linh thạch ngũ hành
-
Bổ Thiên Ký
- Hàn Vũ Ký
- 2195 chữ
- 2021-12-31 05:34:14
La Thần cười cười, đứng lên bàn tay khẽ vung, giống như xem phim, trước mắt Vinh Tuệ Khanh lập tức xuất hiện một khung cảnh.
Cô đang đấu với con ly miêu yêu, giết ly miêu yêu rồi tu vi tăng lên Luyện Khí tầng bốn. Đêm yêu thú tập kích Long Hổ Môn, cô đấu với yêu thú độc nhãn, một phát tăng hai tầng, lên đến Luyện Khí tầng sáu.
Ở hang đá trước đầm rồng sau núi của Long Hổ Môn, cô đấu với quyền Môn chủ Trương Lữ Y trước kia của Long Hổ Môn, thăng cấp lên Luyện Khí tầng bảy, tiến vào Luyện Khí hậu kỳ.
Sau đó lúc từ đầm rồng phá nước đi ra, cô đã tiến vào Luyện Khí tầng chín, chính là Luyện Khí hậu kỳ viên mãn.
Chỉ cách Trúc Cơ có một bước.
Ta nhìn ra, mỗi lần nhóc đột phá đều là đạt được ở trong chiến đấu. Hơn nữa, hôm nay ta nhìn thấy nhóc đấu với tu sĩ Trúc Cơ, cuối cùng có thể bỏ binh khí, dùng tay không đối đầu, đủ thấy công pháp của nhóc cũng có một mặt luyện thể.
Vinh Tuệ Khanh sửng sốt. Tu sĩ luyện thể bị gọi là ma tu, bị người người đuổi giết. Nhớ đến Húc Nhật Quyết cô có được từ nhà yêu tu họ Mão, cô lo sợ bất an, theo bản năng phản bác:
Không, ta không có...
La Thần cười lớn:
Nhóc hà tất câu nệ? Đừng nghe đám tiểu tốt nói lời hồ đồ gì luyện khí không luyện thể, luyện thể không luyện khí, đơn giản là bọn chúng không hiểu biết. Ta nói cho nhóc nghe, sinh linh vạn vật trên trần thế đều có một con đường riêng. Bất kể là luyện thể hay luyện khí, chỉ cần phù hợp với phương pháp của bản thân là được rồi.
La Thần ngạo nghễ đứng lên:
Ta chính là kiêm tu thể khí, vừa luyện thể lại luyện khí, chẳng lẽ trong mắt nhóc Thần thúc cũng là ma tu à?
Đương nhiên không phải! Nếu Thần thúc là ma tu, ta cũng tính là ma tu rồi!
Vinh Tuệ Khanh nói to.
Chính là như vậy. Tu hành quan trọng nhất là tìm được phương pháp tu luyện thích hợp với mình, cuối cùng ngộ ra đạo của bản thân. Có được quan niệm lĩnh hội của chính mình, sau này mới có thể trở thành đại tu sĩ. Nhóc xem từ trước đến nay, đại tu sĩ nào không phải là người tài năng xuất chúng? Chỉ dựa vào khổ công, dựa vào cơ duyên thì không thành đại đạo được. Tóm lại, tu hành là một con đường đặc biệt. Trên con đường này người có thể đi đến cuối cùng, bền lòng, nghị lực, cơ duyên, năng lực, đều rất quan trọng, thiếu một thứ cũng không được.
La Thần vung tay lên, những hình ảnh trong không trung biến mất.
Chúng ta ở đây hai ngày trước đã, sau khi thăm dò tình hình mới rời đến thôn gần núi Quán Đào ở. Ngày thường là một thợ săn bình thường, lúc lên núi mới thể hiện bản lĩnh của mình.
La Thần giải quyết dứt khoát, nói rõ ràng sắp xếp sau này cho Vinh Tuệ Khanh.
Vinh Tuệ Khanh không có gì phản đối.
Sáng ngày hôm sau, bọn họ đi đến dưới lầu của khách điếm ăn điểm tâm, thì nhìn thấy phòng khách náo nhiệt hôm qua lại trở nên có vẻ trống trải. Chỉ có bọn tiểu nhị tụm ba tụm năm với nhau, tám chuyện khiến nước miệng văng tung tóe.
Ngươi nói xem, núi Triều Ca của người ta là núi, núi Quán Đào của chúng ta cũng là núi, vì sao người ta có bí địa tiên phủ xuất thế, chúng ta chỉ có hoa đào khắp núi, cùng lắm mùa hè kết hai quả đào, hầy, thật sự cùng là núi nhưng mệnh không giống nhau.
Đúng vậy. Ta nghe nói, hôm qua đệ tử tục gia của hai nhà tiên nhân ở thị trấn chúng ta khởi hành suốt đêm, đi đến núi Triều Ca. Nghe đâu là tìm cơ hội vào bí địa, mà bí địa thì hẳn có đại cơ duyên.
Cho dù không vào được bí địa, chỉ riêng tìm được thiên tài địa bảo ở núi Triều Ca, tùy tiện sang tay thì con cháu mười đời cũng không lo. Ngươi nói ông chủ chúng ta tại sao không mở chi nhánh ở núi Triều Ca bên kia nhỉ.
Ngươi còn nói?! Ông chủ hối hận muốn chết đây này. Nghe nói thị trấn xung quanh núi Triều Ca bây giờ nước lên thì thuyền lên, tấc đất tấc vàng. Bây giờ đi, trễ rồi....
Các ngươi nói nhảm gì đó? Còn không nhanh đi làm việc? Chỉ biết nói huyên thuyên, y chang mấy bà thím.
Một người dáng vẻ ông chủ cầm gậy gõ mạnh lên đầu đám tiểu nhị.
A!
Ôi!
... Ông chủ tha mạng...
Đánh cho bọn tiểu nhị gào khóc kêu chạy mất.
Vinh Tuệ Khanh thấp giọng hỏi:
Thần thúc, hay là chúng ta quay về xem thử?
Mặc dù cô tin năng lực phán đoán của La Thần, nhưng mọi việc đều có lỡ như. Hơn nữa nếu thật sự là bí địa tiên phủ, bọn họ bỏ lỡ chẳng phải là bỏ qua một đại cơ duyên sao?
La Thần lắc đầu:
Lời những người này nói nhóc đừng tin là thật. Bí địa bên đó không phải là chuyện đùa, không phải tông môn nào cũng có thể chiếm giữ, tán tu lại càng không thể. Nhóc chờ mà xem.
Sự thật chứng minh quả thật La Thần có mắt nhìn.
Chưa được mấy ngày, càng có nhiều thông tin truyền xa đến thị trấn Dao Xuyên.
Mấy người tán tu từ thị trấn Dao Xuyên đi ra nói rằng, mọi người vừa đến lân cận bí địa tiên phủ thì đều như điên.
Để tranh giành cơ hội vào bí địa, đến Luyện Khí cũng dám khiêu chiến với tu sĩ Kim Đan, cho dù lập tức bị phanh thây cũng không tiếc, hoàn toàn náo loạn.
Càng kinh khủng hơn chính là mọi người ở xung quanh liều mạng máu chảy thành sông, đến khi giết đến xác phơi đầy đồng cũng không có một người nào tiến vào được bí địa, càng không ai biết bên trong bí địa rốt cuộc có cái gì. Các tu sĩ chỉ cảm nhận được chút tiên khí phát ra xung quanh bí địa, mỗi người đều phấn đấu quên mình, lấy mạng mình đi làm chuyện không thể.
Mỗi một người tu hành tự hào là có định lực và trí lực mạnh đều biến mất không thấy tăm hơi.
Ba đại phái nước Đại Sở vì vậy mà tổn thất vô số tu sĩ Trúc Cơ và Kim Đan, chỉ còn sót một tu sĩ Nguyên Anh có thể cầm cự được.
Chuyện này cuối cùng cũng dẫn đến sự chú ý của tông môn cấp hai. Sau đó tông môn cấp hai phái tới mấy người đệ tử nội môn tinh anh cũng đều bỏ mình lúc vào cửa bí địa, tông môn cao cấp cũng bị kinh động.
Tông môn cao cấp của Đạo môn đặc biệt phái đại trưởng lão đã Hóa Thần Tư An đến, mới tra ra tiên khí mà bí địa phát ra có tác dụng mê hoặc tâm tính mạnh mẽ. Dưới Nguyên Anh đều bị đầu độc. Ngay cả tu sĩ Nguyên Anh ở đây lâu cũng sẽ tâm trí không kiên định. Thật sự chỉ có đại tu sĩ Hóa Thần mới có thể chống lại nổi.
Lúc La Thần và Vinh Tuệ Khanh nghe được những tin tức này, Tư An đã thành công tiến vào bí địa, mà xung quanh bí địa đã bị đệ tử tinh anh của tông môn cao cấp bày đại trận, đem tiên khí bí địa phát ra bên trong thu nạp sạch sẽ.
Còn có, thì ra bốn phía bí địa đều có mạch khoáng linh thạch ngũ hành bao quanh. Vô cùng quý giá, thậm chí không thua gì bí địa tiên phủ.
Mạch khoáng linh thạch ngũ hành? Ta chỉ biết linh thạch hạ phẩm, linh thạch trung phẩm, linh thạch thượng phẩm, còn có linh thạch cực phẩm, trước giờ chưa nghe qua linh thạch ngũ hành. Không phải ngươi quá chén nói khoác chứ?
Thèm vào! Ta sao có thể quá chén chứ? Hôm nay mới uống bình thứ hai mà thôi. Ta đây được xưng là ‘Ngàn ly không say’, có phải chỉ là hư danh đâu. Các ngươi biết đó, đối với người tu hành mà nói dùng linh thạch hỗ trợ tu hành là chuyện thường tình, nhưng linh thạch vô cùng quý giá, tán tu bình thường đến linh thạch hạ phẩm còn khó có được, ai sẽ đi quan tâm thuộc tính ngũ hành của linh thạch chứ? Hơn nữa đa số linh thạch đều không chia thuộc tính ngũ hành rõ rệt, vì vậy đều bị đa số tu sĩ xem nhẹ.
Tán tu đang nói chuyện kia lại rót một bầu rượu, trong mắt lộ ra sự tiếc nuối:
Chỉ có linh thạch cực phẩm mới phân chia theo thuộc tính ngũ hành. Đối với tu sĩ mà nói, đương nhiên là dùng linh thạch có thuộc tính ngũ hành thích hợp với bản thân để tu luyện, mới có thể làm ít đạt được nhiều, có được hiệu quả tốt nhất. Đáng tiếc, linh thạch cực phẩm ở Ngũ Châu Đại Lục này gần như tuyệt tích rồi, ai ngờ ở núi Triều Ca lại xuất hiện một mạch khoáng linh thạch ngũ hành cực phẩm, khó trách kinh động đến người của tông môn cao cấp. Nếu không phải như vậy, đệ tử tông môn cấp hai cho dù chết hết cũng sẽ không để cho tông môn cao cấp hành động.
Vinh Tuệ Khanh ở bên cạnh dựng thẳng lỗ tai lên nghe, trong lòng không khỏi chờ mong.
Thông tin của ngươi lạc hậu rồi, thông tin mới nhất là thần điện Quang Minh ra tay, phái Thánh tử đến, thi triển đại thần thông, đem toàn bộ mạch khoáng linh thạch ngũ hành cực phẩm chuyến đến Trung Đại Lục rồi, cũng chính là vị trí hiện tại của thần điện Quang Minh. Chậc chậc, lần này thần điện Quang Minh đúng là giàu to rồi.
A?!
Mọi người hít ngụm khí lạnh:
Đem toàn bộ mạch khoáng đó dời đi? Cần có bao nhiêu thần thông đây?
Vinh Tuệ Khanh có chút thất vọng:
Thánh tử, không phải là Thánh nữ ư?
Loại chuyện lấy mạch khoáng kia chỉ có Thánh tử mới có thần thông này thôi. Thần thông của Thánh nữ không có điểm này.
La Thần nhàn nhạt nói, cũng rót cho mình một chén rượu.
Thật ra Vinh Tuệ Khanh chỉ là có ấn tượng rất tốt với Thánh nữ mà thôi. Bởi vì nàng ấy đã cứu mình. Chỉ có điều những chuyện này cách cô quá xa rồi, cũng chỉ mơ mộng một lần thì từ bỏ.
Rốt cuộc bên trong bí địa tiên phủ núi Triều Ca có thứ gì, cũng chỉ có đại tu sĩ Hóa Thần Tư An tiến vào bên trong bí địa mới biết được. Sau khi hắn đi ra bí địa, lập tức bẩm báo tông môn của mình, liên hợp với hai đại môn phái, biến nơi này trở thành nơi thử luyện.
Bình thường có đại trận phong tỏa, tông môn cấp hai phái người canh giữ, mỗi ba năm mở ra một lần, để cho đệ tử môn hạ của ba đại tông môn mạnh nhất Phật tông, Đạo môn và Pháp gia ở Ngũ Châu Đại Lục tiến vào bí địa thử luyện. Bên ngoài bí địa vì có đại trận, tiên khí không phát ra nữa, cũng không có người bị ảnh hưởng đến mức phát rồ nữa.
Đại môn phái chủ yếu của Ngũ Châu Đại Lục đều dưới trướng của ba đại tông môn. Ví như ba đại phái nước Đại Sở, Long Hổ Môn thuộc Pháp gia, Vạn Càn Quán thuộc Đạo môn, Hoàng Vân Tự đương nhiên là nhất mạch Phật tông. Môn phái khác, đạo quán và phật tự, hoặc tự cho mình là đệ tử bên ngoài hoặc không gia nhập, chỉ là tiểu tốt mà thôi.
Cứ như vậy, trăm dặm xung quanh núi Triều Ca vườn không nhà trống, bất kể là người thường hay là tu sĩ, đều bị lệnh cưỡng chế rời đi, không thể đến trong phạm vi ảnh hưởng của bí địa núi Triều Ca.
Chưởng quỹ của thị trấn Dao Xuyên nghe tin này, lại khôi phục dáng vẻ cao hứng, không hề tiếc nuối bản thân không biết nhìn xa trông rộng.
Vinh Tuệ Khanh và La Thần không ở đây được lâu nữa. Bởi vì có con của một phú hộ ở trấn Dao Xuyên tình cờ một lần nhìn thấy Vinh Tuệ Khanh trên đường, lại theo đuôi đến, muốn mang cô về làm thiếp.