Chương 460: Chiến Đấu Ở Hội Nghị Thường Ủy.


Số từ: 4215
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: vipvandan
- Không phải người trong vườn đào thì mặc kệ chuyện trong vườn đào.
Đây chính là thái độ của Trương Thanh Vân đối với những thế cờ sắp được bày ra, lúc này thế cục trong Thanh Giang xoay quanh chức vụ cục trưởng cục công an đã ngày càng trong sáng, đây là cuộc chiến chính diện đầu tiên giữa hai ghế trong thành phố Thanh Giang.
Thị ủy vì vấn đề cục trưởng cục công an mà đã mở ra ba lần hội ý, Trương Thanh Vân đã tham gia hai lần. Trong ba lần này thì hai bên anh đến tôi đi, giao chiến rất kịch liệt nhưng đều không đạt thành thỏa hiệp. Dù sao chức vụ cục trưởng cục công an này cũng quá quan trọng, nếu muốn kẻ nào buông tay thì rất khó khăn.
Nếu xét về quyền mở lời trên hội nghị thường ủy thì Hà Mậu Sâm rõ ràng chiếm ưu thế, những năm qua Đỗ Thận Khoa luôn bị áp chế, cơ bản khó thể ngẩng đầu lên.
Nhưng mọi việc dù sao cũng theo quy luật tức nước vỡ bờ, Hà Mậu Sâm vừa muốn quán triệt ý chỉ của mình, đồng thời còn muốn bảo đảm sự đoàn kết của các ban ngành, hắn nhất định sẽ không để Đỗ Thận Khoa trở thành một vị tư lệnh mới.
Nhưng cũng phải xem xét vấn đề thực lực của hai vị trí đầu ở thị ủy Thanh Giang cách xa nhau quá lớn, sợ rằng cũng không đến lượt Hà Mậu Sâm thích làm gì thì làm, lãnh đạo tuyến trên sẽ có cái nhìn, nếu cán bộ cao cấp vấp phải sai lầm thì cực kỳ không ổn. Mà Đỗ Thận Khoa rõ ràng đã xem xét đúng thời thế, hắn nắm chắc cơ hội lần này, cho nên hắn không lùi bước đối với chiếc ghế cục trưởng cục công an như trước kia, tranh đấu rất dữ dội.
Tranh chấp bắt đầu khi Nghê Quảng Vũ báo cáo vấn đề công tác tư pháp gây ra rủi ro trong hội nghị thường ủy, trong đó trọng điểm là nâng lên những tình cảnh mà cục công an đang vấp phải, hắn đưa ra chủ trương xử phạt một đám cán bộ. Hắn vừa mở miệng thì lập tức khơi mào chủ đề câu chuyện, bí thư ủy ban kỷ luật Chu Trắc Hoa trực tiếp đưa ra nghi vấn Nghê Quảng Vũ làm phó chủ tịch thường vụ công việc luôn bận rộn nên không còn quá nhiều tinh lực cho cục công an, nếu không thì sao tình thế cục công an bây giờ lại hỗn loạn như vậy?
Chu Trắc Hoa mở miệng lập tức khơi ra vấn đề nhân tuyển cho chức vụ cục trưởng cục công an, hai bên vốn đã áp súc từ lâu cho vấn đề này, bây giờ có lửa bùng lên thì sẽ lộ rõ ra ngoài, bắt đầu vung đao vung kiếm triển khai thế cục.
Sau ba lần hội nghị hội ý không đạt thành nhận thức chung nhưng thế cục đã dần trong sáng. Chính quyền bên kia đang thúc đẩy phó chủ tịch Quách Chu Quần lên kiêm nhiệm chức vụ cục trưởng cục công an, mà bên đảng ủy thì vẫn là nhân tuyển phó cục trưởng Thạch Dũng như trước.
Khi Trương Thanh Vân nghe thấy hai nhân tuyển của hai bên thì cực kỳ cảm khái, khoảng thời gian này hắn dồn công sức cho công tác ở khu công nghệ, vì vậy cũng không biết rõ về hướng đi chính trị ở Thanh Giang.
Trước đây dù là Thạch Dũng hay Quách Chu Quần cũng muốn tạo mối quan hệ với các lãnh đạo, lúc đó Trương Thanh Vân còn tưởng rằng hai người này sẽ dựa vào mình, bây giờ xem ra đây không chỉ là sai lầm.
Người ta đã sớm đứng thành hàng, hơn nữa lại đứng rất cứng nhắc, đặt biệt là Thạch Dũng khó thể thu hút lại là người của Hà Mậu Sâm. Trương Thanh Vân thấy tình cảnh như vậy thì đoán chắc Thạch Dũng cũng mới bước vào hàng ngũ của Hà Mậu Sâm trong khoảng thời gian gần đây mà thôi.
Vì lúc đó chiến tuyến tư pháp có vấn đề, trên tay Thạch Dũng lại có rất nhiều chứng cứ, nếu như hắn có thể sớm đứng thành hàng thì chắc chắn mọi chuyện sẽ không kéo lê lâu như vậy. Hơn nữa trước đó bí thư Hà Mậu Sâm cũng nắm tư pháp rất chắc, bí thư tư pháp Phiền Giang Nam trước đó là người của Hà Mậu Sâm, cuối cùng Thạch Dũng phát uy làm Phiền Giang Nam trở thành kẻ bị hại, dù thế nào cũng thấy người này là một con rồng đen.
Xem ra Hà Mậu Sâm sau khi mất đi Phiền Giang Nam thì nóng lòng muốn tìm ra một người phát ngôn mới ở cục công an, Thạch Dũng cũng đúng lúc được treo lên, vì vậy cả hai mới ăn nhịp với nhau. Đúng lúc này lại có một Quách Chu Quần, không ngờ chỉ sau và tháng tiến vào trong quan trường Thanh Giang mà đã được lãnh đạo tín nhiệm như vậy, đã được bên phía chính quyền kéo lên ngồi xuống ghế cục trưởng cục công an. Chính quyền vốn có ba thường ủy, nếu như có thêm một phó chủ tịch kiêm nhiệm cục trưởng công an thì thực lực sẽ tăng mạnh. Đây là cơ hội mà Đỗ Thận Khoa đã chờ đợi từ lâu, đồng thời cũng là chuyện mà Hà Mậu Sâm khó thể tha thứ, hai bên đang kẹt nhau ở đúng con đường cụt.
Lúc bắt đầu Trương Thanh Vân còn cho rằng hai người này đang dùng phương pháp thử, sau khi cố gắng trải qua vài lượt chiến tranh thì hắn mới biết mình sai, hai người này quả thật đang kéo nhau. Tình hình này thường rất hiếm thấy trong số đám cán bộ cao cấp, xem ra hai người hợp tác với nhau nhiều năm nhưng cũng chất chứa nhiều oán hận, đồng thời cũng đúng lúc để tất cả bộc phát.
Trong phòng họp thường ủy, bức màn màu tím che phủ cả gian phòng, điều hòa không khí bên trong hoạt động rất tốt, nhiệt độ vừa đủ để người ta không thấy nóng. Nhưng ánh sáng bên trong có hơi yếu, những bóng đèn màu trắng sữa trên tường cũng bù vào chỗ thiếu hụt này, vì vậy cả gian phòng bùng lên ánh sáng nhũ sắc.
Phía bắc phòng họp là hai lá cờ, Hà Mậu Sâm ngồi ngẩng đầu ưỡn ngực ở vị trí chính giữa, những thường ủy khác phân chia ngồi ra hai bên trái phải. Hôm nay thường ủy Thanh Giang tổng cộng có mười ba người, sau khi Phiền Giang Nam bị loại bỏ thì đây là lần đầu tiên tất cả có mặt đông đủ.
Trọng điểm của hội nghị thường ủy hôm nay chính là văn kiện mới nhất của trung ương về vấn đề đẩy mạnh các chức năng tương quan của chính quyền, ban ngành thường ủy giống như đã thống nhất nhiệm vụ trọng yếu là tổ chức học tập văn kiện. Nhưng hôm nay kẻ nào cũng không hài lòng, trong lòng ai cũng có treo một chuyện, rốt cuộc chức vụ cục trưởng cục công an sẽ được quyết định như thế nào?
Sau khi trải qua ba lần mở hội ý không đạt đến kết quả vấn đề, hôm nay nhất định phải thông qua đầu phiếu để bổ nhiệm. Ngay từ đầu hội nghị thì vẻ mặt của Hà Mậu Sâm đã rất khó nhìn, vấn đề hội nghị thường ủy giơ tay bỏ phiếu vốn rất bình thường, nhưng hôm nay hắn cảm thấy rất khó chịu. Hắn là bí thư, là người quản lý nhân sự, nhưng vấn đề nhân sự lại bị người ta dồn đến bước này, thật sự khó thể có được mặt mũi.
Trương Thanh Vân cũng nhìn ra vẻ mặt không đúng của Hà Mậu Sâm, khi đang còn ở vấn đề văn kiện của trung ương thì Trương Thanh Vân đã chủ động lên tiếng, mục đích tất nhiên là hòa hoãn bầu không khí hội nghị. Quan trọng là làm sao cho bầu không khí không quá mức ngưng trọng, khi hắn mở lời thì tình hình đã sống động hơn.
Hà Mậu Sâm vẫn liên tục chăm chú vào Trương Thanh Vân, trước nay Trương Thanh Vân không bày tỏ thái độ đối với vấn đề cục trưởng cục công an làm Hà Mậu Sâm không thể nắm được chi tiết của đối phương. Hơn nữa gần đây Trương Thanh Vân có vẻ rất bận rộn, suốt ngày đi tra xét giống như tất cả tinh lực đều dồn vào khu công nghệ, điều này làm cho Hà Mậu Sâm vốn đang vui mừng lại cảm thấy có hơi thất lạc.
Hà Mậu Sâm vui mừng vì Trương Thanh Vân là phó bí thư chuyên trách rất phù hợp với chức vụ, làm việc chuyên chú, có năng lực công tác, những lời nói của tuyến trên và tuyến dưới đối với Trương Thanh Vân đều rất tốt. Mà cảm giác thất lạc chính là phó bí thư chuyên trách này không đồng tâm với Hà Mậu Sâm, hơn nữa dù biết rõ thì hắn cũng không thể quá kiềm chế Trương Thanh Vân.
Bỏ qua vấn đề bối cảnh thì hiện nay Đỗ Thận Khoa cũng không còn dễ bị chèn ép, nếu lúc này Hà Mậu Sâm lại làm cho quan hệ với Trương Thanh Vân trở nên cứng nhắc thì sẽ rất khó khăn.
- Được rồi, mọi người nghỉ ngơi mười phút, sau đó chúng ta sẽ tiếp tục!
Sau khi học tập xong văn kiện thì Hà Mậu Sâm dùng giọng uy nghiêm nói.
Phòng họp yên tĩnh lập tức trở nên ầm ĩ, tất cả mọi người hầu như đều đứng lên rồi nối đuôi nhau đi ra cửa. Trương Thanh Vân lấy điện thoại ra, dư quang khóe mắt quét qua đám người, hắn phát hiện số người nhìn mình chằm chằm là rất nhiều, xem ra có rất nhiều người quan tâm đến thái độ của hắn.
Trương Thanh Vân giả vờ gọi điện thoại, sau đó hắn định cầm điện thoại đi xuống phòng làm việc ngồi một lúc, khi đến bậc cầu thang thì chợt đụng vào một người.
- Thật xin lỗi, xin lỗi, ủa, anh là bí thư Trương sao?
Trương Thanh Vân ngước mắt nhìn, đối phương không phải ai khác mà chính là Quách Chu Quần. Lúc này Quách Chu Quần có vẻ rất xấu hổ, hắn vặn vẹo một lúc lâu mà không biết nên mở miệng thế nào cho phải.
Trương Thanh Vân đang nhận điện thoại, hắn cũng không tiện nói nhiều lời mà chỉ gật đầu rồi tiếp tục xuống lầu, khi quay người lại thì thấy một người là Thạch Dũng.
Thạch Dũng tiến lên phía trước nói:
- Chào bí thư Trương!
Trương Thanh Vân giơ tay lên cắt ngang lời Thạch Dũng, hắn tỏ ý bảo mình đang nghe điện thoại, sau đó lại dùng chiêu cũ là nở nụ cười rồi gật đầu tiếp tục đi xuống. Hai người này nhìn bóng lưng Trương Thanh Vân khuất dần nơi bậc cầu thang mà trong lòng cực kỳ căng thẳng.
Trong cuộc chiến khốc liệt lần này thì Trương Thanh Vân rõ ràng không tỏ thái độ, nhìn sơ qua thì thấy có chuyện xấu, dù là Quách Chu Quần hay Thạch Dũng cũng đều đang rất cố gắng. Nhưng hai người này cũng không thể biết thái độ của Trương Thanh Vân, khoảnh khắc này cảm giác tự tin của hai bên đều đã rũ xuống.
Khi Trương Thanh Vân nhìn thấy hai người này thì trong lòng cũng cảm thấy rất nghi ngờ, xem ra hội nghị thường ủy tiếp theo sẽ có mùi thuốc súng nồng nặc. Hai người Quách Chu Quần và Thạch Dũng đều được mời đến dự thính hội nghị, thế cục này dù ai thất bại cũng rất khó thể nói, Trương Thanh Vân cảm thấy có chút đau đầu.
Trương Thanh Vân trở lại phòng làm việc và nhìn lên đồng hồ, hắn cố ý bỏ qua một vài phút mới đi lên lầu. Khi đến nơi thì thấy cửa phòng khép hờ, thư ký của bí thư Hà đang đứng bên ngoài, khi thấy Trương Thanh Vân thì hắn vội nói:
- Bí thư Trương, hội nghị đã bắt đầu, bí thư đang định phái tôi đi tìm anh.
Trương Thanh Vân nở nụ cười xấu hổ nói:
- Xấu hổ quá, vừa rồi nói điện thoại quá lâu, tôi sẽ tự mình đi vào, anh cứ đi trước.
Trương Thanh Vân chậm rãi mở cửa phòng hội nghị tiến vào, hắn lập tức nghe thấy giọng nói của Thạch Dũng. Bây giờ Trương Thanh Vân mới hiểu ra, hai người kia không những đến dự thính mà còn phải làm ra một báo cáo đơn giản trong hiện trường.
Trương Thanh Vân bóp tay bóp chân đi đến chỗ ngồi của mình, Hà Mậu Sâm đột nhiên khẽ nghiêng đầu. Trương Thanh Vân nở nụ cười xấu hổ với Hà Mậu Sâm, hắn lại gật đầu với Đỗ Thận Khoa rồi ngồi xuống.
Thạch Dũng và Quách Chu Quần đều đã lên tiếng, cả hai đều bày tỏ năng lực hoàn toàn có thể, bản thảo báo cáo rõ ràng đã chuẩn bị cẩn thận, những gì nói ra đều cực kỳ hữu ích. Nếu xét theo cách lên tiếng thì hai người này tuyệt đối đề là nhân tuyển cho chức vụ cục trưởng công an.
Nhưng cuối cùng xem ai có cơ hội thì phải xét vào số phiếu, cũng không lâu sau thì khoảnh khắc này đã đến. Khi Hà Mậu Sâm nói dứt lời thì phòng họp nhanh chóng yên tĩnh, hắn là người giúp đỡ Thạch Dũng, chính hắn là người giơ tay lên trước.
Trương Thanh Vân sờ sờ mũi, hắn liếc mắt nhìn khắp chung quanh, bí thư ủy ban kỷ luật Chu Trắc Hoa, trưởng phòng tuyên truyền Hứa Thiên Nhạc, thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy Tân Tuấn, bí thư quận Tiêu Sơn là Đàm Thủ Ngôn đều đã giơ tay.
Năm người sao? Vẻ mặt Hà Mậu Sâm chợt biến đổi chóng vánh, mười hai người chỉ có năm người giúp mình sao? Hắn như không tin vào mắt mình. Phòng họp lập tức trở nên cực kỳ tĩnh lặng, hầu như mọi người cũng cảm thấy kết quả này quá quỷ dị. Trương Thanh Vân không giơ tay thì không nói làm gì, nhưng vì sao Điền Khải Diệu và chính ủy Đàm Thu gần đây giúp đỡ bí thư tương đối nhiều lại không giơ tay? Đây chính là một khả năng mà trước nay chưa từng xuất hiện.
Thật lâu sau Hà Mậu Sâm mới tiếp tục mở lời để những người đồng ý với Quách Chu Quần giơ tay biểu quyết. Lúc này động tác nhấc tay chậm rãi có Đỗ Thận Khoa, Nghê Quảng Vũ thì rất kiên quyết và nhấc tay đầu tiên, vẻ mặt Trương Thanh Vân vẫn trầm tĩnh như nước và không có dấu hiệu muốn giơ tay. Nhạc Thiên Chính là bí thư quận Mã Võng cũng đã giơ tay, cuối cùng chính là phó chủ tịch thường ủy Tiêu Trường Sinh.
Bốn người? Năm đối với bốn, Hà Mậu Sâm thắng trong khó khăn sao? Trương Thanh Vân liếc mắt thấy khóe miệng Thạch Dũng cong lên thành đường, bộ dạng rất cẩn trọng, đang gật đầu với Quách Chu Quần.
Vẻ mặt Quách Chu Quần trở nên rất khó coi, hắn không còn tâm tư để ý đến người khác, nhưng tay thì liên tục sờ trán.
Hà Mậu Sâm cũng thở phào một hơi, vẻ mặt dần trở nên bình thản. Tuy quá trình không dễ dàng nhưng cuối cùng cũng kết thúc trong ổn định, chỉ là một cục trưởng công an, hắn chưa từng nghĩ sẽ mệt mỏi thế này, nếu không phải Đỗ Thận Khoa quá ép người thì sẽ có tình cảnh này sao?
- Ơ!
Thạch Dũng kêu lên một tiếng nhỏ, giọng điệu rất thấp nhưng đủ để tất cả mọi người trong phòng họp yên tĩnh nghe thấy rất rõ ràng. Vẻ mặt mọi người chợt biến đổi, mọi người quay đầu nhìn lại khi âm thanh của Thạch Dũng vang lên, tư lệnh viên quân khu Đàm Thu đã giơ tay, hắn giúp Quách Chu Quần sao?
Năm so với năm, một cục trưởng công an mà phải qua ba lần hội nghị thường ủy, sau đó thông qua hội nghị thường ủy toàn thể để biểu quyết mà còn chưa quyết định được sao? Tất cả mọi người cũng vì kết quả này mà mê muội, thậm chí cả Hà Mậu Sâm và Đỗ Thận Khoa.
Đỗ Thận Khoa cho rằng mình sẽ bại, hắn cảm thấy rất kinh ngạc với sự giúp đỡ của Đàm Thu. Trước nay hắn rất ít khi liên hệ với Đàm Thu, hơn nữa Đàm Thu luôn giúp bí thư, sao hôm nay lại quay sang giúp mình? Vì Quách Chu Quần sao? Nhưng dù là như vậy thì một phiếu của hắn cũng rõ ràng không giải quyết được gì, như vậy còn giơ tay làm gì? Muốn cuộc chiến phải tiếp tục sao?
Vẻ mặt Hà Mậu Sâm trở nên âm trầm, số phiếu trong hội nghị thường ủy hôm nay làm hắn rất thất vọng và bất ngờ. Hắn thấy rõ thường ủy hôm nay có bầu không khí rất cân đối, hắn có sự chuẩn bị và dùng ưu thế của mình để phá giải, đồng thời cũng mở đường cho ưu thế của Đỗ Thận Khoa, như vậy mới phù hợp.
Là ai? Cặp lông mày của Hà Mậu Sâm chợt nhíu lại, cặp mắt nhìn về phía Trương Thanh Vân, trong đám người chỉ có Trương Thanh Vân mới đủ thực lực tạo ra cục diện này. Hắn cẩn thận xem xét lại thì thấy cuối cùng chỉ có tư lệnh viên Đàm Thu nhảy ra gây rối, trong lòng cũng thầm kinh ngạc, khoảnh khắc này cũng thấy rõ phó bí thư Trương Thanh Vân cũng có thế lực trong thường ủy.
Ít nhất thì Điền Khải Diệu và Đàm Thu cũng là người giúp đỡ Trương Thanh Vân, về phần đối phương còn đi gần ai nữa hay không thì bây giờ còn chưa nhìn rõ. Hà Mậu Sâm nghĩ đến đây thì ho khan nói:
- Bí thư Trương, lúc này vấn đề cục trưởng cục công an khó thể kéo dài được nữa, mọi người có ý kiến khác biệt quá lớn, anh có ý kiến gì?
Hà Mậu Sâm vừa nói như vậy thì tất cả mọi người trong phòng họp đều nhìn về phía Trương Thanh Vân. Tất cả đều có tâm tư phức tạp, hai người Thạch Dũng và Quách Chu Quần vừa thất vọng vừa chờ mong, hơn nữa lại có cảm giác không yên lòng, những kẻ khác thì rất nghiêm nghị.
Lúc này lời nói của Hà Mậu Sâm là rất nặng, chẳng khác nào đã ném quyền quyết định chức vị cục trưởng cục công an cho chính Trương Thanh Vân quyết định. Nếu nói một cách thô tục thì bí thư cũng không muốn vấn đề này tiếp tục kéo lê ra, muốn Trương Thanh Vân phải bày tỏ thái độ.
Tình huống này cực kỳ hiếm thấy, chỉ có một cách giải thích chính là Hà Mậu Sâm đã thừa nhận thực lực của Trương Thanh Vân. Xưa nay có rất nhiều chuyện "trai cò đánh nhau ngư ông hưởng lợi", Hà Mậu Sâm vạch trần đúng điểm này, mục đích vén bài tẩy của Trương Thanh Vân.
Trương Thanh Vân nâng ly trà lên nhấp một ngụm, hắn đã hiểu, hôm nay dư âm của mình là không lớn, Hà Mậu Sâm cay nghiệt đã ép mình phải bộc lộ thực lực. Mình hôm nay nhất định phải bày tỏ thái độ, làm phó bí thư thì chắc chắn không thể đứng ở vị trí đối lập với bí thư, nhưng nếu đánh mạnh Đỗ Thận Khoa cũng không thể được, vì vậy đây cũng coi như khảo nghiệm chính mình.
- Vấn đề cục trưởng công an, lúc này xem ra hai đồng chí Thạch Dũng và Quách Chu Quần đều khó lựa chọn. Vừa rồi tôi đã bỏ quyền biểu quyết, tôi cho rằng hai vị này đều không tốt, tôi cho rằng lúc này tình huống ở cục công an đã rối loạn, cần phải có cán bộ tinh thông tư pháp đi khống chế đại cục.
- Trước tiên nói về đồng chí Thạch Dũng, trước nay cục trưởng Thạch nằm ở chiến tuyến cục công an, sau khi bí thư Phiền tạm thời miễn chức thì cục trưởng Thạch cũng coi là cán bộ lâu năm ở cục công an, nhưng kết quả thì sao? Cục công an ngày càng nhiễu loạn, tôi cho rằng anh ấy làm phó cục trưởng cục công an cũng khó tránh khỏi trách nhiệm. Truyện "Bố Y Quan Đạo "
Trương Thanh Vân dùng giọng sang sảng nói.
Những lời nói của Trương Thanh Vân rất có khí phách, đám người nghe thấy vậy mà không khỏi gật đầu. Trương Thanh Vân khựng lại một chút rồi nói:
- Lại nói về phó chủ tịch Quách, tôi đã quen biết phó chủ tịch Quách từ lâu, là một đồng chí có năng lực nhưng trước nay chưa từng nghe nói có kinh nghiệm tư pháp. Huống hồ bây giờ công tác tư pháp ở Giang Nam đang được đặt nặng, nếu ném trọng trách này cho anh ấy thì chẳng phải sẽ gây ra áp lực lớn sao?
Trương Thanh Vân nói xong những lời này thì đám người trong phòng họp bắt đầu châu đầu ghé tai xì xào bàn tán, ý kiến của Trương Thanh Vân hầu như nằm trong dự đoán của tất cả mọi người. Bí thư Trương đã nói rất rõ, hắn sở dĩ bỏ quyền biểu quyết vì cho rằng cả hai người này đều không thích hợp, cũng không phải liên quan đến vấn đề đứng thành hàng. Nhưng nếu nói ra những lời như vậy thì đồng chí nào phù hợp hơn với chức vụ cục trưởng công an hơn hai người Thạch, Quách?
Chẳng lẽ bí thư Trương muốn đề cử người? Tất cả mọi người đều sinh ra cảm giác khôi hài. Bí thư và chủ tịch đang ra sức, đang chiến đấu ngang sức nhưng phó bí thư lại ra mặt bác bỏ, sau đó lại đưa ra đề cử để mong tình cảnh chuyển biến, đây chính là vấn đề đáng cười và vớ vẫn.
Nghê Quảng Vũ an vị ở bên cạnh Trương Thanh Vân, trong ban ngành thì hắn là người coi như quen thuộc Trương Thanh Vân. Khi hắn ở thủ đô đã thấy được thủ đoạn thiên mã hành không của đối phương, nhưng hành động của đối phương hôm nay đúng là không thể hiểu nổi. Hắn nhịn không được phải nhìn về phía Trương Thanh Vân, chuẩn bị mở miệng phá vỡ thế bế tắc.
Trương Thanh Vân hơi cười, hắn vung tay lên nói:
- Khoảng thời gian trước bí thư đã cùng tôi thương lượng xử lý vấn đề của bí thư tư pháp Phiền, khoảng thời gian qua tôi cũng liên tục ngâm cứu vấn đề này. Ủy ban kỷ luật tỉnh ủy và cơ quan giám sát cũng đã chứng thực anh Phiền không có vấn đề, đồng chí Phiền Giang Nam là cán bộ lão thành trong tư pháp, đã công tác mười năm ở Thanh Giang, rõ ràng thành tích là khó thể đong đếm.
- Tất nhiên trong đó cũng phát sinh một vài vấn đề, ví dụ như lần này trong cục công an có ô dù. Nhưng trên đời chẳng ai hoàn mỹ, bí thư Phiền đã bị đảng ủy xử phạt miễn chức, hơn nữa thái độ công tác lại rất tích cực, tôi cho rằng chúng ta không nên tiếp tục truy cứu về vấn đề của anh ấy.
- Quan điểm này của tôi cũng được bí thư Hà thừa nhận, mà lúc này chiến tuyến tư pháp ở Thanh Giang chúng ta đang rơi vào cục diện bất an, cho nên ý kiến cá nhân tôi là phục chức cho đồng chí Phiền Giang Nam để nắm đại cục, lập công chuộc tội, nhanh chóng nắm bắt công tác tư pháp.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bố Y Quan Đạo.