Chương 543: Bạn Cũ Ở Giang Nam.


Số từ: 2386
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: vipvandan
- Quan Quân, chúng ta cụng ly!
Trương Thanh Vân cười nói, hắn chủ động mời Hầu Quan Quân.
- Cốp!
Hai chiếc ly đụng vào nhau, Trương Thanh Vân uống cạn sạch ly rượu.
Trước mặt Trương Thanh Vân là Hầu Quan Quân, nghĩ lại cũng thấy có chút ý tứ, từ sau khi gặp mặt nhau lần đầu tiên ở câu lạc bộ Lam Thiên thì người này thường hẹn Trương Thanh Vân ra ngoài uống rượu, hoàn toàn giống như bạn cũ lâu năm.
Lúc đầu Trương Thanh Vân còn cho rằng "ông say không phải vì rượu!", có lẽ là đối phương muốn thông qua mình để tiếp cận Quách Tuyết Phương, nhưng sau vài lần tiếp xúc thì cũng không hẳn là như vậy. Hầu Quan Quân là người tiêu sái hào phóng, tuy xuất thân cao quý nhưng không có cảm giác của con nhà quan.
Đây chính là điểm mà Trương Thanh Vân rất hài lòng, lần đầu tiên bắt tay thì hắn đã có cảm tình tốt với đối phương. Gia đình có điều kiện tốt, người lại anh tuấn đẹp trai, hơn nữa còn khổ công rèn luyện, tất nhiên sẽ rất có tương lai.
Thực tế lại chứng minh Hầu Quan Quân là người an phận, một người trẻ tuổi xuất sắc như vậy đúng là khó ép hào quang, nhưng khi đứng trước mặt Trương Thanh Vân thì rất biết cách che giấu. Đối phương chưa từng nói quá nhiều về mình, điều này chứng tỏ hắn là người ẩn giấu, ít nhất cũng biết an phận hơn Cao Cát Tường rất nhiều.
Trương Thanh Vân ở trong quan trường đã lâu, hắn đại khái cũng biết rõ hàm nghĩa. Có những người trời sinh đã cao vời như Cao Cát Tường hay Quách Vũ, khi Cao Cát Tường và Quách Vũ còn ở chức phó ban đã tiếp nhận khảo sát của cục tổ chức trung ương, đã được quyết định vào danh sách các cán bộ cấp tỉnh sau này.
Tổ chức đối với những người này có nguyên tắc bồi dưỡng, thiếu gì có đó, thiếu kinh nghiệm công tác cơ sở thì đưa xuống cơ sở, thiếu lý luận thì vào trường đảng học tập, rõ ràng tổ chức quan tâm rất cẩn thận.
Khi theo chân đám người này thì Trương Thanh Vân mới thấy mình chẳng qua chỉ là một con kiến hôi, xã hội trước nay vốn đã không công bằng, hắn cũng cố gắng hết sức mới đến được địa vị bây giờ. Thật ra hắn cũng biết rõ, trước mắt nhiều người mình đã tạo thành kỳ tích.
Trương Thanh Vân cũng cảm thấy chính mình rất thần kỳ, địa vị của mình đã không kém xa Cao Cát Tường, thậm chí có thể nói là cùng cấp bậc. Người ta rõ ràng là người có chìa khóa vàng, đã sớm được tổ chức xác định là cán bộ cấp cao cần phải bồi dưỡng trọng điểm.
Còn Trương Thanh Vân hắn? Bây giờ quay đầu nhìn lại thì thấy mình đần độn, chẳng qua chỉ từng bước "thầy bói sờ voi" đi đến tận bây giờ. Trong khoảng thời gian đó có rất nhiều vất vả gian lao, có biết bao nhiêu đả kích ngầm và chiến tranh chính diện, lại có nhiều lãnh đạo dẫn đường, nếu không Trương Thanh Vân tin mình sẽ chẳng có ngày bây giờ.
Vì vậy nếu xét từ những phương diện trên thì Trương Thanh Vân cũng ngồi uống rượu với Hầu Quan Quân và cũng thấy có chút cảm giác thành công. Hắn cũng thấy Hầu Quan Quân không thua kém gì Cao Cát Tường và Quách Vũ, thậm chí Trương Thanh Vân còn thấy người này có tương lai còn hơn hai kẻ kia.
Trong lòng Cao Cát Tường và Quách Vũ vốn đã có sẵn một cảm giác hơn người bẩm sinh ở trong lòng, hắn khách khí với anh vì anh có lực tương tác. Mà Hầu Quan Quân thì không giống, người này tiếp xúc là muốn kết giao với Trương Thanh Vân. Loại kết giao này là ngang hàng, bên trong cũng có chút sắc thái lợi ích và hiệu quả, nhưng cảm giác này hoàn toàn không giống với Cao Cát Tường và Quách Vũ.
Nếu nhắc đến Cao Cát Tường thì phải nói đến hạng mục nghiên cứu xe hơi ở Lỗ Tây, ý tứ tìm Trương Thanh Vân để hòa giải của Cao Cát Tường là rất rõ ràng. Trước đó hắn đã cố gắng tạo ra bầu không khí hài hòa, khắp nơi trong thủ đô đều lưu truyền tin tức Trương Thanh Vân giúp con cháu Cao gia có thêm kinh nghiệm, trong lời nói đánh giá Trương Thanh Vân rất cao.
Hơn nữa Cao Cát Tường còn chủ động gọi điện thoại cho Trương Thanh Vân, những tình cảnh xác thực như vậy, Trương Thanh Vân đối với những hành động lấy lòng của Cao Cát Tường cũng áp dụng nguyên tắc không tỏ ra kiêu ngạo và xu nịnh, không quá cẩn trọng, cũng không quá nhiệt tình. Cao Cát Tường rõ ràng không cùng đường với Trương Thanh Vân, nhưng lăn lộn trên quan trường thêm bạn bớt thù vẫn hay hơn, nếu người ta đã cao thượng như vậy thì mình còn nói gì?
- Anh Trương, gần đây anh có đến Giang Nam không?
Hầu Quan Quân nói.
- Ha ha!
Trương Thanh Vân cười ha hả nói:
- Sao? Cuối cùng cậu cũng hỏi đến chuyện chính rồi à? Giang Nam thì phải muốn đi, thế nào? Cậu muốn đi với tôi sao?
Hầu Quan Quân có chút xấu hổ, hắn biết Trương Thanh Vân đang giễu cợt chính mình, vì vậy mới ngưng lại một chút rồi nói:
- Chúc anh đến Giang Nam mã đáo thành công, chúng ta lại cạn ly!
Hầu Quan Quân nói xong thì nâng chén rượu trong tay lên.
Thật lòng thì Hầu Quan Quân cũng muốn tìm Trương Thanh Vân để hỏi những kinh nghiệm với Quách Tuyết Phương, nhưng lời đến bên miệng lại không biết nói sao cho phải.
Hầu Quan Quân vẫn cảm thấy kỳ quái vì sao Trương Thanh Vân dám chi bảo Quách Tuyết Phương bằng lời lẽ nặng nề như vậy, đây là những gì mà hắn không dám nghĩ tới, hắn cảm thấy trong vấn đề này chắc chắn có bí quyết, nhưng những chuyện thế này sao có thể dễ dàng mở miệng hỏi thăm được? Vì vậy hắn muốn biết nguyên nhân nhưng ông trời đã chú định khó mở miệng.
Nếu nói đến Hầu Quan Quân thì không cần nói đến xuất thân, tốt nghiệp trung học thì trực tiếp thi vào trường quân đội, sau đó lại chuyển nghề ra làm cảnh sát, mỗi bước đi đều rất an phận. Dù hắn không có cảnh tượng cao như Cao Cát Tường nhưng vẫn là có tương lai.
Có một câu nói "Người càng ẩn giấu thì tâm tính thường cao ngạo!" Hầu Quan Quân hoàn toàn là loại người này, trong lòng hắn thật ra rất xem thường Cao Cát Tường và Quách Vũ. Đối với Hầu Quan Quân thì đám người Cao Cát Tường và Quách Vũ nếu không được gia tộc che chở thì sẽ được tổ chức định vị là cán bộ cấp tỉnh sau này sao? Nếu không có cơ sở nâng đở thì bọn họ có thể thuận buồm xuôi gió được sao? Đáp án dĩ nhiên là không thể.
Nếu xét từ điểm này thì Hầu Quan Quân có thể tự hào, hắn đi đứng ổn định hơn Quách Vũ và Cao Cát Tường, vì vậy dù là người ẩn nhẫn nhưng kết giao bạn bè hay lấy vợ cũng có ánh mắt rất cao.
Nếu nói về kén vợ thì trong thủ đô có rất nhiều gái đẹp, Hầu Quan Quân lại đẹp trai, có bối cảnh thâm sâu, chỉ cần vung tay là gái bao vây, nhưng đến tận bây giờ hắn mới chỉ nhìn trúng một Quách Tuyết Phương. Nếu xét về tướng mạo và tài hoa thì nàng hoàn toàn xứng đôi với hắn.
Mà phương diện kết giao bạn bè thì cũng là như vậy, bạn bè của Hầu Quan Quân là không nhiều, nhưng chỉ sau vài lần tiếp xúc thì hắn đã có tâm tư muốn kết giao với Trương Thanh Vân. Đối với hắn thì đây là tâm tính rất hiếm thấy, tất nhiên Trương Thanh Vân cũng không biết, nếu không sẽ cực kỳ vinh hạnh.
Trước khi đi Giang Nam thì Trương Thanh Vân vẫn phải liên hệ với bí thư Chiêm, nhưng phải liên lạc với Mã Bân. Lúc đó Mã Bân nói vài ngày nay thân thể bí thư không được tốt, cả ngày công tác vất vả, hắn đề nghị Trương Thanh Vân đến Thành Đô thì trực tiếp đến nhà thăm hỏi mới thích hợp.
Trương Thanh Vân nghĩ lại cũng cảm thấy rất đúng, vì vậy mang theo Hầu Toản và thư ký Tiểu Diệp trực tiếp bay đến Thành Đô.
Khi vừa xuống máy bay thì Trương Thanh Vân đã thấy một cảm giác quen thuộc đập vào mắt, hắn đã rời khỏi Giang Nam từ lâu, hắn cảm thấy mình giống như vừa về nhà, bước chân trên quê hương sinh ra cảm giác yên tâm hơn.
Sau khi Trương Thanh Vân đến thủ đô thì những hưởng thụ trên cuộc sống không thể so sánh với năm xưa ở Giang Nam, nhưng bây giờ hắn lại quay về Giang Nam, hơn nữa thân phận đã khác. Vì vậy mà ủy ban cải cách Giang Nam tiếp đãi cực kỳ long trọng.
Chủ nhiệm ủy ban cải cách Giang Nam Nghiêm Tụng Tuấn tự mình đến sân bay nghênh đón làm Trương Thanh Vân cảm thấy được sủng ái mà kinh hoàng, từ xa Nghiêm Tụng Tuấn đã tiến lên nói:
- Cục trưởng Trương, hoan nghênh, hoan nghênh về nhà. Nghe nói anh muốn đến Giang Nam chúng tôi nghiên cứu, chúng tôi đều cảm thấy được ủng hộ.
- Chủ nhiệm Nghiêm quá khách khí rồi, để anh tự mình ra đây làm tôi cảm thấy rất băn khoăn. Giang Nam là quê hương của tôi, là nhà tôi, về nhà cũng không nên bắt mọi người phải long trọng như vậy.
Trương Thanh Vân nói, hắn tiến lên dùng hai tay bắt tay Nghiêm Tụng Tuấn.
Trương Thanh Vân và Nghiêm Tụng Tuấn có những oán hận chất chứa rất sâu, lúc trước nếu Trương Thanh Vân không đụng đầu vào Nghiêm Tụng Tuấn, sợ rằng bây giờ Chủ nhiệm Nghiêm đã trở thành phó chủ tịch tỉnh rồi. Vài năm đã qua nhưng Nghiêm Tụng Tuấn vẫn ở lại ủy ban cải cách và không di chuyển, điều này cũng nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Ai bảo Uông gia những năm gần đây toàn gặp phải chuyện không may? Phó bí thư Khâu ở Giang Bắc bị kết tội thì thế lực của Uông gia ở Trung Nguyên đã khó gượng dậy nổi, mà Nga Tường Hồng ở Giang Nam lại bị Hà Khôn theo sát, điều này cũng làm cho con đường làm quan của Nghiêm Tụng Tuấn gặp phải cửa ải khó.
Chính trị thường là như vậy, đôi khi đi nhầm một bước thì sinh ra cách biệt chân trời góc biển. Trương Thanh Vân nắm chặt tay Nghiêm Tụng Tuấn mà trong lòng cảm thán khó hiểu.
Nhưng bây giờ lại khó nhìn thấy chút manh mối nào trên mặt Nghiêm Tụng Tuấn, những năm qua không được tiến lên đã mài phẳng những mũi nhọn của lão, cũng không còn oán giận gì Trương Thanh Vân. Chính trị là nơi rèn luyện con người, dù đến địa vị như Nghiêm Tụng Tuấn thì sau vài năm cũng thay đổi rất nhiều.
Hình ảnh một bí thư thị ủy mạnh mẽ và kiêu ngạo ở Thanh Giang năm xưa đã biến mất, bây giờ chỉ thấy được sự nhiệt tình và khiêm tốn. Trương Thanh Vân xuống Giang Nam thị sát, lão là lãnh đạo thì chỉ biết cố gắng tiếp đón, làm tốt công tác phối hợp.
Muốn nói về quyền lợi thì Nghiêm Tụng Tuấn ở Giang Nam cũng coi là người nắm quyền lớn, nhưng bây giờ lão đã hiểu được thế nào là kính sợ, biết chút quyền lợi trên tay mình chẳng đáng là gì trong mắt Trương Thanh Vân.
Trương Thanh Vân còn trẻ mà đã là cục trưởng một cục của ủy ban cải cách, đời chính trị của đối phương được điều động xuống tỉnh nắm quyền là đương nhiên, nhưng bây giờ cấp tỉnh đối với Nghiêm Tụng Tuấn là một mơ ước xa vời.
Con đường làm quan vào buổi hoàng kim đã trể nãi vài năm, mà bây giờ Nghiêm Tụng Tuấn lại bị đề bạt trễ vài năm. Qua độ tuổi, muốn tiếp tục lần mò là không dễ dàng. Hơn nữa bây giờ ở Giang Nam thì có rất nhiều người đang chờ đợi như Nghiêm Tụng Tuấn.
Dù Nghiêm Tụng Tuấn lăn lộn đến cấp phó bộ để nghỉ hưu cũng không dễ dàng gì, vấn đề cũng vì cạnh tranh quá dữ dội. Nô bộc theo chủ, những năm qua Uông gia liên tục gặp vận xui ở Trung Nguyên, Nghiêm Tụng Tuấn không vượt qua được cửa khẩu cũng chỉ biết trách mình không may mà thôi.
Nếu dựa theo tình huống thông thường thì người bây giờ Nghiêm Tụng Tuấn căm hận nhất là Trương Thanh Vân mới đúng, nhưng kỳ quái là lão không hận. Chính trị thường anh sống tôi chết, đây là quá bình thường, tuy Trương Thanh Vân có trách nhiệm rất lớn trong quá trình ngăn cản con đường làm quan của Nghiêm Tụng Tuấn, nhưng nếu xét đến cùng thì nguyên nhân vấn đề cũng nằm trên người lão, vài năm gần đây lão đã ngộ ra được, qua mùa xuân thì mùa đông phải đến.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bố Y Quan Đạo.