Chương 792: Đầu Đảng Tội Ác Nói Lời Thật Lòng.


Số từ: 2329
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: vipvandan
KNhững tình tiết liên quan đến vụ án Cố Nhuận Thu liên tục được đưa ra ánh sáng, danh tiếng ngày càng lớn, tất cả tin tức liên quan đều được đưa lên mạng inte. Mà trong những tin tức đó có tình nhân, nhà ở xa hoa, du thuyền xa hoa, nữ nhân xinh đẹp...Hầu như những thứ gì có liên quan đến Cố Nhuận Thu đều được đăng tải hàng loạt.
Mà trong những tin tức đó thì nhân dân chú ý cao độ nhất chính là những lời nói sau cùng của Cố Nhuận Thu trong lúc xử án. Trong đoạn video này có liên quan đến một nhân vật rất quan trọng, vì vậy mà bí thư thị ủy Hoài Dương Trương Thanh Vân cũng trở thành một điểm sáng khủng bố.
Lý lịch Trương Thanh Vân lập tức được đăng tải rầm rộ, dân mạng cũng bắt đầu thay đổi cách xưng hô với Trương Thanh Vân. Người ta gọi hắn là "bí thư đánh đuổi tội phạm", "bí thư cứng rắn và thủ đoạn mạnh mẽ", mà hình tượng của Trương Thanh Vân cũng làm cho các fan nữ cực kỳ hứng thú, được xưng tụng là "bí thư đẹp trai nhất" "bí thư ngon hàng nhất!", tất cả đều tràn lan trên inte.
- Quá đẹp trai, đây mới là hình tượng bí thư của tôi, phần tử tội phạm nghe danh là sợ mất mật, lập kế hoạch bên trong, quyết thắng ở bên ngoài, là phong thái của bí thư Trương!
- Nếu nói về vấn đề đẹp trai thì tôi càng quan tâm đến trí tuệ của bí thư Trương, Cố Nhuận Thu là ai? Đây là người tung hoành Hoài Dương hơn mười năm, đã nắm trong tay hàng loạt quan viên, xứng danh địa đầu xà Hoa Đông, như kết cục là thế nào? Đối mặt với bí thư Trương thì vẫn phải bó tay chịu trói, trong ba mươi sáu kế thì đây là kế "bắt giặc trước tiên phải bắt vua!"
- Mọi người cũng không nên quá xem xét cảnh tượng của bí thư Trương Thanh Vân vào lúc này, tôi đã xem qua lý lịch của bí thư, đây là một cán bộ xuất thân trong gia đình tầm thường. Mọi người cứ nghĩ xem, là con trong một gia đình tầm thường, đi đến mức độ lúc này thì trải qua bao nhiêu gian khổ? Hơn nữa anh ấy lại còn rất trẻ, mới hơn ba mươi mà thôi.......
- Đúng là hưng phấn, trước nay tôi cứ phàn nàn quê hương mình là vùng khỉ ho cò gáy. Hôm nay tôi trịnh trọng tuyên bố, bí thư Trương là đồng hương của tôi, quê hương tôi là vùng địa linh nhân kiệt, tôi cũng đã từng đi qua thị trấn nơi bí thư Trương được sinh ra.......
.......
Trương Thanh Vân xem qua những ti nhắn trên diễn đàn mà vẻ mặt lộ ra một nụ cười mất tự nhiên, trên người nổi da gà. Hắn làm quan đã rất lâu, đã thấy qua nhiều tình cảnh, những gì như hôm nay là lần đầu tiên.
Trương Thanh Vân cũng không ngờ chỉ trong vòng một đêm mình đã trở thành một ngôi sao trong quan trường, trở thành danh nhân trong cả nước. Vì vậy mà hắn cảm thấy không thích ứng, thậm chí còn ảnh hưởng đến công tác gần đây.
Một mùi thơm bùng vào mũi, Trương Thanh Vân vội vàng quay đầu lại, Triệu Giai Ngọc đang dùng hai tay ôm ngực đứng sau lưng hắn như cười như không. Nụ cười mất tự nhiên của Trương Thanh Vân chợt biến mất, ngay sau đó hắn cũng đóng website.
- Không cần đóng, em cũng đang nhìn.
Triệu Giai Ngọc thản nhiên nói:
- Cũng không tệ lắm, xem ra trong cuộc sống không thiếu ưu khuyết điểm, mấy ngày nay em liên tục xem xét những mặt vĩ đại của anh.
- Cô nàng này, em cũng biết giễu cợt chồng mình sao?
Trương Thanh Vân cười nói, hắn vươn tay đến muốn kéo Triệu Giai Ngọc. Lúc này Triệu Giai Ngọc né qua rất linh hoạt, nàng cười lên khanh khách.
Trương Thanh Vân rất mất mặt, hắn đang định tiến lên một bước thì điện thoại trên bàn chợt vang lên.
Trương Thanh Vân cầm lấy điện thoại, đầu dây bên kia vang lên âm thanh của Trần Thu:
- Bí thư, đều đã chuẩn bị xong, bây giờ có thể xuất phất.
- À!
Trương Thanh Vân lên tiếng, hắn hít vào một hơi thật sâu, nụ cười trên mặt chợt thu lại. Triệu Giai Ngọc mím môi, nàng biết rõ Trương Thanh Vân sẽ phải ra ngoài, vì vậy vội vàng đưa áo khoác đến.
Trương Thanh Vân nhận lấy áo khoác, hắn đột nhiên kéo tay Triệu Giai Ngọc, hắn cười nói:
- Em trốn đi, xem em có thể trốn đến nơi nào?
Triệu Giai Ngọc ư lên một tiếng, trên mặt xuất hiện hai áng mây hồng:
- Anh...Anh phải đi công tác!
Trương Thanh Vân chợt sững sốt, hắn cười ha hả. Vẻ mặt Triệu Giai Ngọc lại càng đỏ rực, Trương Thanh Vân khẽ hôn nàng vài cái rồi nở cụ cười xin lỗi nói:
- Người trong giang hồ thân bất do kỷ, nhưng chương trình hôm nay khá rộng, anh sẽ sớm quay về.
Hôhm nay Trương Thanh Vân đến nhà giam Tùng Sơn, vì phối hợp tuyên truyền mà hắn phải đến tìm quan hệ với những người trước nay chưa từng quen biết, mà hắn cũng phải đến xem qua đại vương buôn lậu Cố Nhuận Thu.
Hành trình lần này cũng không phải một mình Trương Thanh Vân, có vài phóng viên của những truyền thông được chỉ định được phép đi theo, nhưng toàn bộ hành trình là bí mật, không công khai ra bên ngoài. Hôm nay đi đến nhà giam Tùng Sơn, tin tức phát ra như thế nào thì Trương Thanh Vân cũng không cần quan tâm, tất cả đều phải xem xét đến vấn đề tuyên truyền.
Cần phải đưa ra chủ đề tà không thắng chính, cần phải biểu hiện rõ tinh thần trọng nghĩa.
Thật ra từ sâu trong lòng Trương Thanh Vân cũng không tình nguyện làm những chuyện bày vẽ thế này, nhưng Tần Vệ Quốc đã nói rõ, đây là nhiệm vụ chính trị, không phải do lão quyết định, có tình nguyện hay không cũng phải làm.
Nhà giam đã sớm nhận được tin tức, biết rõ hôm nay có nhân vật quan trọng đến tìm hiểu, vì vậy mà trưởng nhà giam tự mình ra nghênh đón Trương Thanh Vân, mọi người cùng vây quanh hắn đến phòng giam Cố Nhuận Thu.
Đây là một phòng giam đơn giản, có lẽ là mười lăm mét vuông, có một chiếc giường lớn và một cái bàn, trên bàn có sách và báo chí. Khi Trương Thanh Vân đến thì Cố Nhuận Thu đang ngồi ngây người, khi thấy Trương Thanh Vân thì thân thể như bị điện giật, hắn lập tức đứng lên.
Trương Thanh Vân khoát tay với Cố Nhuận Thu, hắn bảo đối phương ngồi xuống. Phóng viên đi theo bắt đầu mở máy quay, Trương Thanh Vân cau mày mà cảm thấy trong lòng không thoải mái:
- Quay cái gì? Hình ảnh này có giá trị sao?
Phóng viên có chút sững sờ, nhưng Trương Thanh Vân là lãnh đạo lớn và không cho phép bật máy quay, bọn họ cũng không dám vi phạm, vì vậy đành phải đặt máy quay xuống.
Trương Thanh Vân híp mắt nhìn người đàn ông trung niên trước mặt, lúc này là mùa thu, thời tiết cũng không lạnh nhưng gian phòng có chút cảm giác mát mẻ. Cố Nhuận Thu mặc một bộ quần áo đơn giản, thân thể có chút phát run.
Cố Nhuận Thu là thủ lĩnh số một của hắc đạo Hoa Đông, lúc này hắn đã không còn uy nghiêm như năm xưa, môi mấp máy một lúc lâu mà cũng không nên lời.
- Giám đốc Cố, tạm thời cứ như vậy.
Trương Thanh Vân cười thản nhiên:
- Trong suy nghĩ của anh thì dù thế nào tôi cũng không có được kết quả tốt. Nhưng anh vẫn còn phán đoán sai, anh đánh giá thấp sự tin tưởng của nhân dân.......
Cố Nhuận Thu liếc mắt nhìn Trương Thanh Vân, hắn nói:
- Bí thư nói rất có lý, là tôi đánh giá thấp quyết tâm trung ương bình định Hoa Đông, bí thư thuận thế làm việc, tôi bị trừng phạt là đáng tội.
Vẻ mặt Trương Thanh Vân chợt biến đổi, trong lòng có chút tức giận. Lời nói của Cố Nhuận Thu tuy có chút khép nép nhưng trong lòng rõ ràng là không phục, hơn nữa Trương Thanh Vân cũng không thể không thừa nhận sự chính xác trong lời nói của điện thoại. Nếu không phải trung ương có quyết tâm bình định Hoa Đông thì Trương Thanh Vân sẽ không có cơ hội vặn ngã Cố Nhuận Thu.
Trương Thanh Vân là một bí thư thị ủy, hắn vẫn luôn có khó khăn, nhưng cũng nhân tiện nói:
- Hoa Đông sở dĩ có vấn đề cũng có một phần quan trọng của buôn lậu, nếu Hoa Đông thanh tịnh thì sẽ không có quyết tâm gì đáng nói, đây là quan hệ biện chứng.
- Hôm nay tôi đến đây cũng không muốn thảo luận vấn đề này, tôi đến gặp anh, trước đó không phải anh đã nói muốn gặp tôi sao? Hôm nay tôi đã đến, anh có lời gì thì cứ nói.
Cố Nhuận Thu hít vào một hơi thật sâu, vẻ mặt cũng không còn quá thận trọng như trước, bắt đầu có chút sám hối vì tội lỗi của mình, cuối cùng lại rơi lệ đầy mặt. Trương Thanh Vân cau mày, trong lòng cảm thấy chán ghét, có đủ toan tính.
Cố Nhuận Thu đột nhiên nói:
- Bí thư, anh chờ chút.
Cố Nhuận Thu run rẩy lấy từ trên cổ xuống một khối ngọc bội, hắn nói:
- Bí thư, ngày nay Cố Nhuận Thu tôi đã có tội chết, tôi tứ cố vô thân, tất cả mọi thứ đều có được bằng những hoạt động phi pháp, chỉ có một chiếc ngọc bội này được truyền lại từ mẹ.
- Khi còn nhỏ mẹ rất thương tôi, hy vọng tôi làm người tốt, mà tôi lại phụ lòng hy vọng của mẹ mình. Tôi cũng không muốn chiếc ngọc bội này bị dính vào máu tội ác, vì vậy nhờ anh đưa nó ra ngoài.
- Làm càn, anh coi bí thư Trương là ai? Còn giúp anh làm những chuyện này sao?
Phó cục trưởng cục công an thành phố Hoàng Hải trầm giọng nói, xem ra vị cán bộ này đã nhẫn nại đến mức cực hạn.
Cố Nhuận Thu ra vẻ như không nghe thấy, hai tay bất động, đầu cúi xuống không nhìn lên. Trương Thanh Vân cau mày, hắn chuẩn bị bỏ đi thì trong lòng khẽ động, hắn nhận lấy vật kia rồi nói:
- Con người đến lúc chết cũng biết nói lời lương thiện, anh đã có chút lương tri cuối cùng, tôi ẽ giúp anh hoàn thành tâm nguyện cuối cùng.
- Cám ơn!
Cố Nhuận Thu rất bình thản, Trương Thanh Vân muốn nhìn ra chút manh mối bên trong, nhưng cuối cùng cũng không thấy gì.
Hành động của Cố Nhuận Thu lần này rất quỷ dị, hắn nhờ Trương Thanh Vân làm một việc, nhưng lại rất khó hiểu, khó giải thích được. Trương Thanh Vân tiếp nhận cũng có vẻ như hoang đường.
Trương Thanh Vân gặp mặt Cố Nhuận Thu hơn mười phút đồng hồ, trong thời gian này có rất ít sự việc phát sinh, Trương Thanh Vân đi ra mà cầm theo ngọc bội. Trên đường quay về, Trương Thanh Vân cẩn nhận xem xét khối ngọc bội, nhưng một lúc lâu sau cũng không nhìn ra manh mối.
Đây là một viên huyết ngọc, ngọc đỏ thẫm, bên trong có vài sợi tơ, có một sợi lớn và nhìn thấy rõ ràng. Ngọc đỏ, vân đỏ, phối hợp rất đẹp nhưng không còn gì hơn, không có gì khác lạ.
Cuối cùng Trương Thanh Vân cũng không giữ lại, cũng không giao cho tổ chuyên án mà đưa cho cục công an thành phố Hoài Dương để bọn họ không qua kỷ thuật cao mà kiểm tra khối ngọc.
Trương Thanh Vân cũng không quan tâm, nhưng ngày hôm sau, vị cục trưởng cục công an mới đến nhận chức đã đến báo cáo, bên trong khối ngọc có một dãy số ẩn giấu, có lẽ là mật mã. Trương Thanh Vân vội vàng ra lệnh để bọn họ tiếp tục điều tra, tiếp tục xem xét lại sản nghiệp của Cố Nhuận Thu đã bị phong tỏa.
Vài ngày sau, cục công an thành phố Hoài Dương đã khai quật ra một két sắt khổng lồ dưới phòng làm việc trong biệt thự của Cố Nhuận Thu, mật mã của két sắt chính là mã số trong ngọc bội. Sau khi mở két sắt thì phát hiện bên trong toàn là vàng và châu báu. Lão quỷ Cố Nhuận Thu vào lúc cuối cùng cũng bị lấy ra một phần tài sản khổng lồ.
Cố Nhuận Thu không ai so sánh nổi đã đi tong, tội ác khi còn sống không thể nào đong đếm được, nhưng trước khi chết cũng giao ra thêm một phần châu bái, coi như có ý sám hối vào lúc cuối cùng.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bố Y Quan Đạo.