Chương 883: Muốn Hạn Chế Quyền Của Trương Thanh Vân.
-
Bố Y Quan Đạo
- Tịch mịch độc nam hoa
- 2401 chữ
- 2020-05-09 12:22:37
Số từ: 2394
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: vipvandan
Sau hội nghị trung ương thì liên tiếp có nhiều văn kiện được phát hành, trong đó có một quy tắc "Biện pháp đẩy mạnh cải hệ thống và tổ chức cán bộ Hoa Đông", "Quy định đẩy mạnh việc thi hành phương án trao đổi học tập cán bộ vượt qua khu vực ở Hoa Đông".
Hai văn kiện này vừa được in và phát hành xuống thì lập tức có sự tiếp xúc và bố trí của trung ương với cải cách ở Hoa Đông, cuối cùng cũng kéo ra tấm màn che của tiêu chí cải cách hệ thống và chế độ cán bộ ở Hoa Đông.
Sau khi hội nghị của trung ương chấm dứt, Tần Vệ Quốc và một số lãnh đạo quay về Hoa Đông tổ chức hội nghị toàn thể tỉnh ủy để truyền đạt tinh thần trung ương. Hội nghị đưa ra quyết nghị, đồng thời quyết định phối hợp với bộ tuyên truyền trung ương thành lập khối tuyên truyền trong tỉnh Hoa Đông, bắt đầu tuyên truyền tinh thần của trung ương và các nội dung cải cách tương quan.
Làm người ta chú ý chính là khối tuyên truyền do phòng tổ chức tỉnh ủy Hoa Đông làm trung tâm, sở tuyên truyền tỉnh Hoa Đông và các ban ngành tương quan phải phối hợp hoạt động, Trương Thanh Vân trở thành người phụ trách trực tiếp của hoạt động lần này. Chỉ trong thời gian vài ngày ngắn ngủi mà toàn tỉnh Hoa Đông đã bùng lên một hoạt động học tập tinh thần hội nghị, kiên định phong trào cải cách Hoa Đông. Trương Thanh Vân và các lãnh đạo trực tiếp của hệ thống cải cách bắt đầu liên tiếp thị sát các thành phố, sau đó tin tức về Trương Thanh Vân cũng được đài truyền hình quốc gia và Hoa Đông liên tục phát sóng.
Bây giờ ở Hoa Đông có một tin đồn, đó chính là kết quả cải cách có thể được thúc đẩy theo phương pháp vào lúc này chính là nhờ những cố gắng của Trương Thanh Vân. Trương Thanh Vân là người dốc hết sức để đề nghị tích cực lên trung ương, cuối cùng trung ương mới quyết định sửa đổi phương án điều động cán bộ vượt qua khu vực trở thành trao đổi học tập.
Sự thay đổi nhìn qua thì có vẻ không lớn này chẳng khác nào làm cho vài chục ngàn cán bộ Hoa Đông trở nên yên tâm, làm bọn họ không cần phải lo lắng mình bị ném đi khắp nước như vãi đậu, để rồi cuối cùng bị xa lánh, cuối cùng đi vào tuyệt cảnh.
Trương Thanh Vân kiên trì cố gắng chẳng khác nào đảm bảo và giữ gìn lợi ích cho tất cả cán bộ Hoa Đông, thành công giải quyết vấn đề quan viên phái Hoa Đông bị chia rẽ, cán bộ Hoa Đông không còn rể, cuối cùng làm tổn hại lợi ích cục bộ của toàn Hoa Đông.
Mà bây giờ cải cách Hoa Đông được lãnh đạo tỉnh ủy chỉ đạo triển khai, mở rộng, Trương Thanh Vân là người đứng đầu cải cách, cũng là lãnh đạo chủ yếu của cải cách, vì vậy mà uy vọng của hắn ở Hoa Đông đạt đến một độ cao mới. Quan viên lớn nhỏ trong toàn tỉnh Hoa Đông không người nào không biết Trương Thanh Vân, không biết trưởng phòng Trương. Thậm chí dưới tuyến quận huyện cũng có tiếng hô Trương Thanh Vân cuối cùng sẽ có thể tiếp nhận địa vị của Tần Vệ Quốc, sẽ trở thành lãnh đạo mới của tỉnh Hoa Đông.
So sánh với vinh quanh tuyệt đỉnh của Trương Thanh Vân vào lúc này thì phó bí thư tỉnh ủy Âu Đan và thậm chí là chủ tịch tỉnh Kiều Quốc Thịnh cũng đều ảm đạm đi rất nhiều. Sau khi Âu Đan đến Hoa Đông thì thúc đẩy cải cách, nhưng ngay từ lần đầu tiên hành động đã xảy ra vấn đề, tuy cuối cùng cũng giải quyết được vấn đề ở Lâm Hải, nhưng sự thật đã chứng minh biện pháp thi hành chính trị là không hiệu quả. Tóm lại có mức cống hiến quá nhỏ đối với cục diện hiện nay ở Hoa Đông.
Còn Kiều Quốc Thịnh, hắn là lãnh đạo khối chính quyền và đã cố gắng để giải quyết các vấn đề về kinh tế ở Hoa Đông, không thể nghi ngờ lý niệm của hắn rất tân tiến, hơn nữa những mặt đề xuất cũng có tính kiến thiết. Nhưng vấn đề chấp hành lại gặp vật cản, những hiểu biết của Kiều Quốc Thịnh về kinh tế Hoa Đông vẫn là chưa đủ.
Hoa Đông không giống như những tỉnh khác, Kiều Quốc Thịnh quá mức tin tưởng vào hình thức của Cảng Thành, Hoài Dương, khi bố trí kinh tế toàn tỉnh thường dùng hai thành phố này làm gốc, vì vậy khó tránh khỏi những tình huống không thật sự cầu thị, mà vấn đề này phản hồi xuống tuyến dưới cực kỳ ác liệt.
Hơn nữa nếu xem từ kết quả thì vấn đề kinh tế Hoa Đông vẫn chưa được giải quyết thỏa đáng, tình hình vẫn không khả quan, nếu nói về chỉnh thể thì kết cấu kinh tế của tỉnh Hoa Đông vẫn không có thành tích.
Mà rõ ràng những biểu hiện này so với Trương Thanh Vân thì quá kém cỏi, nếu không phải Trương Thanh Vân có trở ngại thân phận là trưởng phòng tổ chức thì danh vọng sẽ còn cao hơn.
Tỉnh Hoa Đông, thành phố Lăng Thủy, trong câu lạc bộ bơi lội ở khu hội nghị trung tâm Tây Uyển, Trương Thanh Vân đang bơi trong nước, hắn lặn xuống rồi trồi lên, sau đó thở phào một hơi, trong lòng rất thoải mái, toàn thân thả lỏng.
Sau khi đến khu hội nghị trung tâm Tân Uyển lần đầu tiên thì Trương Thanh Vân rất thích đến chỗ này, lần trước khi hội nghị thường ủy nói đến vấn đề nghỉ ngơi thì Trương Thanh Vân nhắc đến điều kiện tốt của khu Tân Uyển.
Tần Vệ Quốc rất hào hứng, lão vung tay chỉ đạo, vì vậy mà có vài hội nghị chủ yếu được tổ chức ở đây.
- Trưởng phòng Thanh Vân, anh bơi rất tốt, đây mới gọi là lặn sâu bơi xa.
Một giọng nói khá trong vang lên, Niên Tuấn Quốc bơi về phía Trương Thanh Vân.
Niên Tuấn Quốc năm nay gần năm mươi, bình thường mặc quần áo thì không thấy gì, nhưng su khi cởi quần áo ra mặc đồ bơi thì đầu tiên là thịt thừa quá nhiều, nhìn qua rất xấu xí, tạo nên sự đối lập với thân thể khỏe mạnh của Trương Thanh Vân.
- Phó chủ tịch Niên khách khí rồi, tôi đây chẳng qua chỉ bơi vài vòng, cũng không được huấn luyện chuyên nghiệp, có sự chênh lệch rất lớn với anh.
Trương Thanh Vân cười nói, hắn mở lời thì Niên Tuấn Quốc cũng đã bơi đến bên cạnh. Niên Tuấn Quốc cười ha hả rồi không dây dưa ở đề tài này, hắn nói:
- Hai ngày trước tôi đã về thủ đô, trưởng phòng Triệu vinh dự trở thành chủ tịch tỉnh Giang Nam, đây là chuyện vui lớn cho Giang Nam. Lúc này anh em chúng ta đều tụ tập ở Giang Nam, trên bữa tiệc tôi còn được nhìn thấy tiểu thư, còn có cả tiểu nha đầu kia, rõ ràng là cùng một khuôn với anh.......
Trương Thanh Vân mỉm cười gật đầu, Triệu Văn Phong xuống Giang Nam, mà lần tụ tập theo lời của Niên Tuấn Quốc chính là một bữa cơm giao tiếp với các quan viên hạch tâm của Triệu phái. Trước đó hắn cũng đã liên lạc với Trương Thanh Vân, nhưng Trương Thanh Vân nào có thời gian, vì vậy chỉ còn cách cho Triệu Giai Ngọc đến chung vui.
- Trưởng phòng Trương, tôi thấy trao đổi học tập cán bộ vượt qua khu vực ở Hoa Đông lần này là một chuyện tốt, cán bộ Giang Nam chúng ta gần đây cũng có kiến thức quá hẹp, năm xưa bí thư Chiêm chúng phê bình chúng tôi về vấn đề này, lần này Hoa Đông và Giang Nam có thể đẩy mạnh trao đổi một chút được không?
Niên Tuấn Quốc lại nói.
Trương Thanh Vân nhịn không được phải cười lên, trong lòng hiểu rõ ý nghĩ của Niên Tuấn Quốc. Bây giờ quyền nhân sự trên tay Trương Thanh Vân quá mạnh, đặc biệt là khối quyền lực trao đổi cán bộ lần này. Trương Thanh Vân tự mình có căn cơ ở Giang Nam, hơn nữa Giang Nam là căn cứ cũ của hắn, nếu dựa theo ý nguyện của hắn thì sẽ đưa nhiều cán bộ Giang Nam sang Hoa Đông rèn luyện.
Mà Niên Tuấn Quốc nhắc đến vấn đề này thật ra cũng bày tỏ rõ ràng thái độ của mình, tỏ vẻ sẽ giúp đỡ Trương Thanh Vân ở phương diện này. Trong ấn tượng của Trương Thanh Vân thì đây là lần đầu tiên Niên Tuấn Quốc ăn nói khép nép như vậy, người này xếp trên ghế Trương Thanh Vân ở hội nghị thường ủy, trước kia dù rất khách khí với Trương Thanh Vân, nhưng khách khí phần lớn chỉ là biểu hiện mặt ngoài, không phải suy nghĩ thật sự trong lòng.
Nhưng lúc này Niên Tuấn Quốc rõ ràng mang theo thành ý, nếu không sẽ chẳng cố gắng nói những lời nịnh nọt thế này.
- Phó chủ tịch Niêm, cám ơn, còn vấn đề quy mô của trao đổi lần này phải được hội nghị thường ủy thông qua, công tác này rất mấu chốt, quan trọng nhất là có tồn tại khả năng tranh luận. Bây giờ công tác ở Hoa Đông chúng ta chưa được nắm chắc, cán bộ khắp các tỉnh đều xem chúng ta là thiên đường, thậm chí có người muốn nhét người đến.
Trương Thanh Vân cười nói.
Trên chính trị thì xử lý sự việc không thể dựa vào tâm tình, ví dụ như Niên Tuấn Quốc, Trương Thanh Vân không có ấn tượng tốt với đối phương, hơn nữa hắn còn hoài nghi người này đã giở trò quỷ với ủy ban kỷ luật trung ương khi mình về thủ đô trước đó.
Nhưng khi đối mặt với Niên Tuấn Quốc chủ động lấy lòng thì Trương Thanh Vân cũng cố gắng phản hồi nhưng tin tức tích cực, vì chính trị cuối cùng cũng phải nói về lợi ích, nếu có lợi ích thì có hợp tác. Trương Thanh Vân bây giờ như mặt trời giữa ban trưa, Niên Tuấn Quốc lại lặng yên bên khối chính quyền, bây giờ rốt cuộc cũng có chút thành tích.
Ngay vào lúc này Trương Thanh Vân cần một minh hữu trên hội nghị thường ủy, Niên Tuấn Quốc cũng như vậy, vì thế hắn chủ động lấy lòng Trương Thanh Vân, mà Trương Thanh Vân cũng mừng rỡ chụp lấy.
Niên Tuấn Quốc hôm nay nhắc đến nhiều vấn đề, thật ra có liên quan đến những gì đang tranh luận lớn ở Hoa Đông, nói toạc ra đó chính là hạn chế quyền lực của phòng tổ chức. Trương Thanh Vân bây giờ như mặt trời giữa ban trưa, danh vọng quá lớn, có rất nhiều người muốn hạn chế quyền của trưởng phòng tổ chức.
Mà trong chuyện hạn chế này có liên quan đến quyết định trong lúc trao đổi học tập cán bộ, đó chính là danh sách nhiều ít cụ thể thế nào, cách xác định danh sách. Có người nói quyết định này phải thu về hội nghị thường ủy, phải do hội nghị thường ủy quyết định.
Trương Thanh Vân không có ý kiến gì về vấn đề này, hắn hoàn toàn tán thành để hội nghị thường ủy quyết định điều này, nhưng nhìn vào sự việc này thì hắn thấy người ta bắt đầu có những hoạt động đề phòng cụ thể khi thấy địa vị mình lên quá cao.
Trương Thanh Vân những năm này có rất nhiều kinh nghiêm trong vấn đề tranh quyền đoạt lợi, hắn đã sớm hiểu biết đến một mức độ mới với quyền lực. Đối với hắn thì bây giờ mình đã buộc chặt với cải cách hệ thống tổ chức ở Hoa Đông, vì vậy phương diện quyết định cụ thể phải do mình nắm giữ.
Đạo lý vẫn luôn là tự mình nắm giữ vận mệnh, gánh chịu nhiều trách nhiệm, thực tế phải có quyền lợi tương ứng. Có một số việc không cần Trương Thanh Vân đi tranh giành, cũng chẳng phải hắn không muốn kiên trì, hắn bắt buộc phải nắm chặt, đây chính là sự bất đắc dĩ.
- Bí thư Tần đến bơi.
Không biết ai kêu lên một tiếng, bể bơi lập tức bạo động. Trương Thanh Vân giương mắt nhìn Tần Vệ Quốc đang mặc quần bơi cười hì hì từ trong phòng thay đồ đi ra, lão phất tay chào mọi người rất tự nhiên, ngay sau đó tiến xuống nước.
Khoảnh khắc sau đã có vài cán bộ lãnh đạo bơi đến bên người bí thư, Niên Tuấn Quốc cười ha hả quay đầu nói với Trương Thanh Vân:
- Chúng ta có nên tham gia náo nhiệt không?
Niên Tuấn Quốc nói như hỏi thăm, nhưng hắn còn chưa đợi Trương Thanh Vân kịp trả lời đã tự bơi về phía trước.
Trương Thanh Vân lẳng lặng đứng trong nước, hắn nhìn đám người trong bể bơi, mục tiêu của bọn họ là bí thư Tần. Thực tế thì đối với Trương Thanh Vân, bọn họ không phải đang cố gắng tìm chỗ dựa sao? Tần Vệ Quốc bây giờ là bí thư cấp cao, thân phận trong ban ngành như một tồn tại siêu nhiên, cũng giống như Trương Thanh Vân ở Hoài Dương năm xưa