Chương 1035: Có Tin Tức
-
Bố Y Quan Đạo
- Tịch mịch độc nam hoa
- 2220 chữ
- 2020-05-09 12:23:20
Số từ: 2213
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: vipvandan
Khu nhà khối chính quyền tỉnh Giang Nam, phòng làm việc của phó chủ tịch thường vụ Cao Khiêm, lúc này không có mặt chủ tịch ở tỉnh thành, Cao Khiêm là người có quyền lực lớn nhất ở khối chính quyền tỉnh.
Trong phân công công tác khối chính quyền, Cao Khiêm được phân công quản lý công nghiệp, nhân sự, biên chế, giám sát, lao động, bảo hiểm xã hội, công tác thống kê, giá cả thị trường, pháp chế, văn hóa, hồ sơ, công tác địa phương.
Khối phân công quản lý của Cao Khiêm có phạm vi tương đối rộng, vì vậy bình thường chủ tịch Cao rất bận rộn, hắn không những có thực quyền kinh tế, cũng có quyền nhân sự, quyền biên chế, quyền lực trên tay rất mạnh.
Cao Khiêm là một lãnh đạo thích sạch sẽ, đây là một điều rất ít gặp ở lãnh đạo, dù sao mỗi ngày lãnh đạo đều có rất nhiều công tác đối nhân xử thế, hơn nữa cũng cần phải đi nhiều nhìn nhiều, xâm nhập nghiên cứu là rất thông thường, nếu có người thích sạch sẽ thì ảnh hưởng đến công tác thường ngày, đồng thời truyền đi cũng tạo nên ảnh hưởng không tốt.
Nhưng Cao Khiêm có rất nhiều điểm tốt, tất nhiên tuyến dưới nói Cao Khiêm không thích bắt tay, tất cả mọi người cho rằng đây là một tâm tính quá lớn, cũng là hiểu lầm. Nhưng điều này cũng phản ánh vấn đề thích sạch sẽ của Cao Khiêm cũng không phải là tin đồn bậy.
Nếu so sánh với một phòng làm việc đơn giản và khí thế của Trương Thanh Vân, phòng làm việc của Cao Khiêm thì thanh lịch và khá đẹp. Hắn thích đặt hoa tươi trong phòng, vì vậy trong phòng lúc nào cũng có mùi hương hoa nhàn nhạt, nhưng điều này lại làm người ta sinh ra cảm giác quái dị. Có lẽ vì thường ngày sinh hoạt trong hoàn cảnh như vậy mà Cao Khiêm bây giờ càng thêm âm nhu hơn trước.
Ngón tay thon dài được cắt tỉa rất đẹp, Cao Khiêm khẽ dùng ngón tay đặt trên tấm lót tay con chuột máy tính, cách ngón tay hắn vài centimet là một con chuột quang mày hồng nhạt rất đẹp. Nếu như chụp ảnh và chỉ chăm chăm vào những vật dụng thì biết đâu nội dung có thể ghi là "quyến rũ". Đúng là Cao Khiêm sử dụng rất nhiều vật dụng mà đàn ông bình thường nhìn qua phải xem xét rất kỹ.
Nhưng khoảnh khắc này thư ký Tiểu Đỗ đang đứng trước bàn làm việc, vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt không dám nhìn nghiêm ngó dọc.
- Sao vậy?
Cao Khiêm nói, trong giọng nói lộ ra chút hương vị lười biếng, vẻ mặt lại có vẻ nhẹ nhàng tự tại.
- Chính là như vậy, những phương diện khác thì chủ tịch thị sát Hành Thủy có thể nói là đều thuận lợi. Mặt khác cục trưởng Tả cục công an tỉnh, bí thư An thị ủy Hành Nam, chủ tịch Triệu đều đi Hành Thủy, có lẽ cùng chủ tịch thị sát.
Tiểu Đỗ nói.
Cao Khiêm cau mày, hắn khoát tay nói:
- Được rồi, cậu ra ngoài trước, tạm thời đừng quấy rầy tôi, tôi phải xem xét văn kiện.
Thư ký Tiểu Đỗ cung kính "vâng" một tiếng rồi lui ra, vẻ mặt Cao Khiêm dần trở nên ngưng trọng khi thư ký ra ngoài.
Khoảnh khắc khi Trương Thanh Vân vào Giang Nam thì Cao Khiêm đã nhận được áp lực cực lớn, bây giờ sự chú ý của hắn về Trương Thanh Vân đã khủng bố hơn tất cả những thứ khác. Sau khi Trương Thanh Vân đến Giang Nam thì ru rú trong nhà, phần lớn thời gian đều hẹn nói chuyện với cán bộ, có vẻ rất vững vàng. Nhưng Trương Thanh Vân càng vững thì Cao Khiêm càng nôn nóng, vì vậy mà gần đây hắn rất khó ngủ, thân thể càng ngày càng suy sút.
Với cục diện trước mắt ở Giang Nam thì Cao Khiêm không biết Trương Thanh Vân sẽ đột phá từ nơi nào, hơn nữa hắn còn cảm thấy không công bằng với Trương Thanh Vân, mặt khác lại cảm thấy may mắn vì mình không phải đối diện trực tiếp với cục diện Giang Nam.
Với sự hiểu biết của Cao Khiêm về Trương Thanh Vân, hắn biết Trương Thanh Vân rất mạnh, rất cứng. Sự việc Giang Nam không biết có thuận lợi giải quyết được hay không, nhưng có một vấn đề rất chắc chắn, Trương Thanh Vân có thể lật đáy Giang Nam lên trời.
Trương Thanh Vân không phải là loại người nói quá sự thật như Triệu Văn Phong, không kiêng kỵ khắp nơi như Nghiêm Tụng Tuấn. Tục ngữ nói chó cắn người thường không sủa, Trương Thanh Vân chính là như vậy, hắn không ra tay thì thôi, đã ra tay thì cực kỳ khủng bố.
Tận đáy lòng Cao Khiêm muốn biết Trương Thanh Vân sẽ đưa ra một phương án hung ác thế nào ở Giang Nam. Hơn nữa từ sâu trong lòng Cao Khiêm cũng muốn Trương Thanh Vân vì như vậy mà đắc tội với nhiều người. Nếu thật sự là như vậy thì hắn không tin Trương Thanh Vân có thể tiếp tục ở lại Giang Nam, mà cũng vì thế cơ hội của Cao Khiêm sẽ đến. Trương Thanh Vân đã làm khâu quan trọng nhất, sự việc phía sau Cao Khiêm chỉ cần thuận tình thuận lý làm thỏa đáng là được.
- Cần phải bảo trì sự bình thản.
Cao Khiêm hít vào một hơi thật sâu, hắn đã nghe nói chuyện xảy ra với Trương Thanh Vân ở thành phố Hành Nam. Hắn không những nghe nói, trong lòng biết rõ về sự việc công nhân nhà máy sắt thép náo loạn là như thế nào.
Công ty sắt thép Hành Nam là một xí nghiệp nhà nước thay đổi chế độ, trên thực tế là xí nghiệp được nhà nước tư hữu hóa, bây giờ nhà máy sắt là của chủ tịch Ngô Hữu Phúc. Người này không chỉ là thương nhân, hơn nữa còn là em ruột của thường ủy tỉnh ủy, trưởng phòng tổ chức Ngô Cương.
Nếu chỉ là như vậy thì xử lý vấn đề cũng không quá phức tạp, nhiều nhất cũng chỉ liên quan đến vấn đề bán tống bán tháo tài sản nhà nước, sẽ bị truy cứu trách nhiệm tương quan. Những sự việc này là rất thông thường, dân chúng gây rối thì chính quyền địa phương coi như bỏ ra một khoản tiền là được.
Còn chuyện thay đổi chế độ xí nghiệp, chuyện giám đốc xí nghiệp có quan hệ với người trong chính đàn, điều này hoàn toàn có thể cố gắng che giấu, không quan tâm đến truyền thông. Trong thể chế luôn có những vấn đề nhạy cảm đến mức không dám chạm vào, vì vậy mỗi khi có sự việc như vậy phát sinh, thường được che kín vào thời điểm sớm nhất.
Nhưng sau đó, sau khi chính quyền nhận được những lời chỉ dạy thì bọn họ có thể thoải mái xử lý vấn đề một cách cẩn thận. Vì thế mà những năm gần đây tài sản quốc hữu bị bán tống bán tháo, tài sản bị xói mòn khá nghiêm trọng, nhưng những năm gần đây không bị đào móc ra.
Cũng không phải vấn đề này không tồn tại, đó chẳng qua chỉ vì chính quyền ngày càng có kinh nghiệm trong xử lý những công tác như vậy. Nhữn năm chuyện dễ làm nhất là mua dân chúng, liên quan đến tiền thì cầm tiền đi rải, dùng tiền mua sự ổn định, dùng tiền mua thái bình, đây là thói quen của nhiều khối chính quyền địa phương.
Nhưng sự việc ở nhà máy sắt Hành Nam lại không đơn giản như vậy, trong chuyện này còn liên quan đến sự cạnh tranh bất chính giữa các xí nghiệp. Hơn nữa đây cũng là hậu quả trong công tác kêu gọi đầu tư của khối chính quyền, trong Giang Nam, ngoài nhà máy sắt thép Hành Nam, còn có nhà máy sắt thép Sâm Dương.
Hai nhà máy này năm xưa đều là xí nghiệp đi đầu trong tỉnh, trong cùng một tỉnh mà có hai nhà máy cùng ngành, điều này cũng đã chính thức chú định Hành Nam và Sâm Dương là kẻ địch trong thời buổi kinh tế mở cửa.
Hai xí nghiệp này thay đổi chế độ rất muộn, nhà máy sắt thép Hành Nam được quản đốc Ngô Hữu Phúc mua lại, sau đó đổi thành xí nghiệp cổ phần. Mà nhà máy sắt thép Sâm Dương lại bị tập đoàn nhiệt điện Giang Nam đột kích.
Sau này tập đoàn nhiệt điện Giang Nam cũng thay đổi chế độ, đã trở thành xí nghiệp đầu tư cổ phần. Trong quá trình thay đổi chế độ lần này, Cao phái và Uông phái ra tay để trở thành hai cổ đông lớn của tập đoàn, tất nhiên nhà máy sắt thép Sâm Dương cũng là một xí nghiệp dưới cờ của bọn họ.
Dưới hoan cảnh đen đủi như vậy, nhà máy sắt Sâm Dương và Hành Nam bắt đầu bùng lên mâu thuẫn. Nguyên nhân khởi đầu mâu thuẫn chính là Sâm Dương đề xuất muốn mua lại Hành Nam nhưng bị từ chối, vì vậy mà Sâm Dương thẹn quá hóa giận, quyết định lợi dụng ưu thế về điện lực của tập đoàn để dùng nó thắt cổ đối phương.
Nhưng không ngờ ông chủ Ngô Hữu Phúc lại là địa đầu xà, tuy thực lực của tập đoàn nhiệt điện Giang Nam là rất mạnh nhưng công ty sắt thép Hành Nam lại có quan hệ rất tốt với những nhà máy điện khác ở Giang Nam, vì thế mà không sợ chiêu thức cắt điện của đối phương, ngược lại còn phản chế.
Đến lúc này cục diện trở nên phức tạp, lúc đầu hai bên vẫn còn đấu nhau ngoài sáng, sau này đã không còn quy cũ, dù là chiêu gì cũng sử dụng. Mà lần này chuyện nhân dân chặn xe Trương Thanh Vân chính là một trò khôi hài như vậy.
Trương Thanh Vân sáng suốt lựa chọn phương án không tích cực, nếu không cứ truy cứu sẽ đắc tội với người, cũng nhất định sẽ không tiến triển. Nếu chủ tịch mới lên nhận chức mà gặp phải vấn đề như vậy, uy tín sẽ giảm, hơn nữa Trương Thanh Vân sẽ rơi vào đấu tranh giữa các hệ phái.
Nếu là như vậy thì sự việc sợ rằng chỉ mới bắt đầu, đằng sau còn rất nhiều thứ Trương Thanh Vân phải thực hiện. Khả năng một vị chủ tịch tỉnh trở thành nhân viên cứu hỏa là rất lớn, nếu cứ tiếp tục thì cục diện sẽ loạn.
Cao Khiêm liên tục nghĩ về những vấn đề này, một lúc lâu sau hắn mới điện thoại cho tập đoàn nhiệt điện Giang Nam. Hắn trực tiếp nói về vấn đề của xí nghiệp Hành Nam, đầu tiên là chửi người dừng lại, để bọn họ tự kiểm điểm chính mình.
Sau đó Cao Khiêm ra chỉ thị, dù là thế nào cũng không được làm ầm ĩ. Dù hắn dùng lời nói khá mờ mịt nhưng ý nghĩ đã rất rõ, đó chính là Trương Thanh Vân khó đối phó, nếu cứng đối cứng là không sáng suốt, cũng tạo ra sự việc cho người ta thích nghe ngóng.
Cao Khiêm dù luôn canh cánh trong lòng vì Trương Thanh Vân nhưng đầu óc vẫn còn phân biệt rõ ràng, hắn là đại biểu cho đại cục, những thứ khác đều là chuyện nhỏ. Hắn biết rõ tác phong cứng rắn của Trương Thanh Vân, không dám khiêu khích, phải kiên nhẫn chờ đợi.
Tất nhiên trong lúc nhẫn nại có thể dùng vài thủ đoạn nhỏ, ví dụ như sự việc ở Hành Nam là một thủ đoạn như vậy, dù không thành công, đồng thời Cao Khiêm cũng không được biết trước.
Nhưng người dám làm như vậy tuyệt đối là kẻ được Cao Khiêm chống lưng, có thể nói là hành vi của đám người hiểu được ý đồ của Cao Khiêm. Còn vấn đề có thông báo hay không, đây là khẳng định, trên quan trường có một số chuyện nên làm, dù bị mắng cũng không được nói trước.
Cao Khiêm tuy mắng gay gắt nhưng tuyệt đối không nói một câu truy cứu trách nhiệm, như vậy là mắng người hay dung túng cổ vũ? Có lẽ chỉ có người trong cuộc mới hiểu, tất nhiên có rất nhiều người ở Giang Nam đã chú ý đến sự việc này, không biết có bao nhiêu ánh mắt đang chờ đọi sự việc phát triển?