Chương 944: Anh ta đánh con rể yêu quý của lão phu nhân rồi
-
Boss Hung Mãnh 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em
- Thập Nguyệt Sơ
- 743 chữ
- 2022-02-10 10:44:52
Hạ An Lan không hề có chút đề phòng, bị đánh trúng mặt.
Đây là lần đầu tiên trong đời anh bị người ta đánh, hơn nữa sức của đối phương quá mạnh, thật sự rất đau.
Sau khi bị ăn một cú đấm, ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Hạ An Lan là: Ra tay mạnh thế này, mong sao mặt anh đừng bị thương, không thì, sẽ không dễ dàng gì quyến rũ được Tô Ngưng Mi.
Đồ khốn, ông bảo mày thừa cơ đục…
Anh cả nhà họ Tô xông vào túm cổ áo Hạ An Lan, giơ tay chuẩn bị đấm tiếp. Nhưng nắm đấm thứ hai vẫn chưa hạ xuống, thì anh ta đã nhìn rõ mặt người bị đánh. Nắm đấm hạ ngay xuống, trong khi chỉ còn cách mặt Hạ An Lan chưa đầy bốn năm phân.
Anh trai cả nhà họ Tô kinh ngạc kêu lên:
Sao lại là cậu?
Không ngờ lại là Hạ An Lan, sau khi anh cả nhà họ Tô nhìn thấy anh, liền quặt thắt lòng. Chết rồi, anh ta đánh con rể yêu quý của lão phu nhân rồi. Nếu để bà biết, thì sao này anh về nhà chắc chắn sẽ không xong đâu.
Thím giúp việc cũng thật là, tại sao không nói rõ cho anh biết người hôm qua đến là Hạ An Lan. Nếu biết trước, thì anh ta đã không nóng nảy như vậy.
Hạ An Lan ôm lấy bên má bỏng rát, nhìn người đứng trước mặt, cạn lời:
Sao lại không thể là tôi được? Còn anh, muốn làm gì vậy?
Nửa mặt trái của anh đau ghê gớm, cảm giác xương quai hàm bị đánh cho nát bét rồi. Cũng không biết lúc đánh anh, anh chàng kia dùng lực mạnh như thế nào, có thù hằn lớn thế nào với anh?
Có lẽ lúc này, mặt đã bắt đầu sưng lên rồi.
Anh cả nhà họ Tô vội vàng buông cổ áo Hạ An Lan ra:
Tôi … hôm qua cậu… hôm qua cậu đến rồi?
Bây giờ anh ta đang rất áy náy, thật không thể ngờ rằng, lại là Hạ An Lan. Nếu như anh biết cậu ta đến rồi, anh đã không phải vội vàng chạy đến đây.
Có tên cáo già Hạ An Lan ở đây, chẳng có chuyện gì là không giải quyết được.
Thím giúp việc đuổi theo sau, vốn muốn can ngăn hai người đừng đánh nhau, nhưng sau khi nhìn thấy anh cả nhà họ Tô đấm Hạ An Lan một quả, hai người không đánh nữa, nhìn bộ dạng có vẻ không gây chuyện, thím lập tức thở phào nhẹ nhõm, vẫn còn may, vẫn may, vậy thím…có thể đi mua rau rồi?
Hạ An Lan nhẹ nhàng xoa bóp bên mặt bị đánh:
Đúng vậy, tối qua tôi đã đến rồi, bắt hai người gây chuyện đi rồi, sau đó tối qua ngủ ở đây.
Trong phòng, Tô Ngưng Mi chùm chăn ngồi dậy:
Ai vậy?
Anh cả nhà họ Tô lập tức thay đổi sắc mặt, Hạ An Lan vội vàng nói:
Không sao không sao… em ngủ tiếp đi, vẫn còn sớm, một lúc nữa anh sẽ gọi em xuống ăn sáng.
Ồ…
Tối qua Tô Ngưng Mi làm việc quá sức, lại ngủ muộn, lúc này vẫn còn sớm, cực buồn ngủ, cô cũng không nói thêm gì nữa, chưa cần nghe thấy giọng của anh trai, liền quay người đi kéo chăn ngủ tiếp.
Anh cả nhà họ Tô nhìn Hạ An Lan, vừa tức giận, vừa bất lực, chỉ tay vào mặt anh:
Cậu… cậu… tối hôm qua cậu…
Hạ An Lan vuốt vuốt sống mũi, vội vàng đóng cửa lại.
Anh cảm thấy, cú đấm vừa rồi cũng không hề oan uổng, dù sao thì tối qua cũng là anh quyến rũ Mi Mi nhà người ta.
Thế nhưng, đây không phải là chuyện sớm muộn hay sao? Mọi người nên chấp nhận mới đúng!
Có điều, anh không ngờ đêm qua lại khó khăn như vậy, đầu tiên là bị con trai kiểm tra phòng, lại bị anh rể tương lai bắt quả tang, có lẽ hôm qua không tốt ngày chăng.
Hạ An Lan kéo anh cả nhà họ Tô xuống lầu:
Đừng làm phiền Tô Ngưng Mi, chúng ta xuống dưới nói chuyện.
Xuống đến bên dưới, anh cả nhà họ Tô tức giận nói với Hạ An Lan:
Tôi nói cho cậu biết, Hạ An Lan, cậu cũng đừng quá quắt quá.