Chương 192 : ꧁༺༒ Sự Nhầm Lẫn Tai Hại ༒༻꧂
-
Cân Cả Thiên Hạ
- ༺❉๖ۣۜĐế♛๖ۣۜTâm❉༻
- 1206 chữ
- 2019-07-28 12:53:52
Nhưng khi hắn đang định chuyển qua tu tinh thần lực thì lại thấy vô số sinh mệnh tinh hoa bay lại, luồng sinh mệnh tinh hoa này cũng không kém so với ban đầu hắn hấp thu. Cũng không suy nghĩ nhiều Xuân Đức cật lực chuyển hóa năng lượng sinh mệnh bồi đắp thân thể của mình.
Qua một nửa canh giờ, khi sinh mệnh đạt tới mức thăng hoa, cả người Xuân Đức sáng lên những ánh lục quang , bộ đồ thiên đạo tự động giải trừ trạng thái trang bị. Thân thể Xuân Đức đang từ từ lớn lên tuy không nhiều nhưng vẫn là có lớn lên, bây giờ đã thành thiếu niên 17-18 tuổi rồi. Con ngươi của hắn không còn đen tuyền nữa mà chuyển thành màu xanh lục như lá cây, trông vô cùng kì dị, trên cơ thể hắn bắt đầu hiện lên những hoa văn kì lạ cũng phát ra ánh sáng như màu mắt của hắn.
Lần này chuyển đổi tăng lên sinh mệnh thể cấp 2 lại không có đau đớn như lần đầu mà Xuân Đức gặp phải, cả người hắn như có một luồng nước lành lạnh liên tục chảy qua khắp nơi trong thân thể, liên tục trùng tu thân thể bồi đắp nó càng hoàn hảo hơn.
Trong khi Xuân Đức lên một tầm cao sinh mệnh mới thì xung quanh hắn 1000 mét không còn một cái gì tồn tại, vào trong khoảng cách này nhưng giọt mưa lập tức bốc hơi biến đâu mất, còn mặt đất nhanh chóng bị sa mạc hóa, không lâu sau phía dưới đã là một vùng sa mạc nho nhỏ.
Quá trình lên sinh mệnh thể cấp 2 cũng không phải rất lâu, qua đi thêm 1 canh giờ thì Xuân Đức cũng đã kết thúc quá trình đó. Tâm niệm động " Thông tin thân thể cá nhân " một loạt thông tin được truyền lại cho Xuân Đức.
꧁༺༒ Sinh Mệnh Thể Cấp 2 -3%( Chiến lực 5.000.000)༒༻꧂
(Bị động : Tự động hấp thụ linh hồn chuyển hóa trong phạm vi ngàn mét/ có thể bật hoặc tắt( Trạng thái bật))
Str 5000(+2.000.000)
Agi 2000(+2.000.000)
Hp ????
Mp ????
Lĩnh ngộ thiên phú
Cấp 1 sinh mệnh thể : Trọng Sinh(Đã lĩnh ngộ)
Cấp 2 sinh mệnh thể : Hồi phục(Chưa lĩnh ngộ).
꧁༺༒ Kỹ năng thiên phú + 10.000.000 Int + 10.000.000 agi༒༻꧂
Chú ý:
+ 100 int tăng 5% khả năng học tập
+ 1.000 int tăng 15% khả năng học tập
+ 10.000 int tăng 25% khả năng học tập
+ 100.000 int tăng 35% khả năng học tập , tăng 20% sát thương phép
+ 1.000.000 int tăng 55% khả năng học tập , tăng 50% sát thương phép, giảm hồi chiêu 3%
+ 1.000.000 int tăng 75% khả năng học tập , tăng 70% sát thương phép, giảm hồi chiêu 6%
+ 100 agi tăng 5% phòng
+ 1.000 agi tăng 5% phòng , 5% né
+ 1.0000 agi tăng 15% phòng , 15% né
+ 100.000 agi tăng 25% phòng , 25% né
+ 1.000 .000 agi tăng 25% phòng , 25% né, 5% công
+ 1.000 .000 agi tăng 25% phòng , 35% né, 15% công
Nhận được thông tin Xuân Đức không khỏi tim đập nhanh vài lần, sinh mệnh thể lên cấp 2 có thể nói tăng chiến lực 5 lần so với cấp 1, ngoài ra còn một việc may mắn nữa là khi hắn đột phá lên sinh mệnh cấp 2 thì cái thân thể này lại còn có thể tự động hấp thu linh hồn mà hắn gần hắn, khiến cho hắn bây giờ thiên phú kỹ năng cũng tối đa luôn.
Còn một cái thiên phú hồi phục không biết là như thế nào nữa, có thời gian hắn sẽ tham ngộ, bây giờ hắn đang rất vui sướng, cũng tò mò không biết nếu lên cấp cao hơn thì sẽ ra sao?. Bình phục lại tâm tình hắn lại mặc bộ đồ thiên đạo lên, cảm nhận mình soái cả hơn bình thường hẳn mỉm cười, hắn vung tay định triệu hồi tử linh sinh vật về.
Nhưng nụ cười trên mặt của hắn bỗng nhiên cứng ngắc lại, hắn nhìn về nơi đứng khi trước của đám tử linh sinh vật, bây giờ chỗ đó đã không còn cái gì cả, nếu muốn nói còn thì chẳng qua trên mặt đất là vô số phấn vụn màu xám, hắn lầm bầm :
" Đi đâu hết rồi ? "
Thẩn thờ một lúc hắn mới nhớ tới cái gì, khuôn mặt hắn như trái khổ qua. Bây giờ thì hắn biết sinh mệnh tinh hoa lần thứ 2 từ đâu tới rồi, còn đâu nữa từ đám vong linh thân yêu của hắn mà hắn chăm lo, tìm kiếm , gom góp suốt mấy năm. Cơ nghiệp mấy năm chỉ vì lên sinh mệnh cấp 2 mà hắn thiêu đốt trong phút chốc , hắn khóc không ra nước mắt.
Người không nuôi tử linh sinh vật thì không biết, để bồi dưỡng một con đâu phải dễ dàng, nếu cứ triệu hoán xong rồi để đó thì cái con vong linh kia cũng như thằng đần vậy chả làm được cái trò gì, muốn có được một con tử linh như hắn mới có cách đây mấy canh giờ thì hằng ngày phải liên tục huấn luyện cho chúng cách đánh nhau rồi các kỹ năng nữa, nói chung là vô cùng tốn công.
Việc này mà để lão hệ biết thì kiểu gì cũng bị ăn chửi mấy ngày không chừng, còn một điều đáng sợ hơn là trong khi hắn hấp thu mấy cái nhẫn trữ vật cũng thành cho tàn luôn rồi. Chót hứa với lão hệ mà không mang tài nguyên về cho lão thì xác định luôn, may mà lúc ra ngoài tiêu diệt đám khách không mời kia cũng thu được vài triệu mai rồi, coi như là có cái giao nạp.
Nhưng chuyện gì đã xảy ra thì cũng đành cho qua, biết làm sao được, dù sao lần này cũng gọi là có thu hoạch chứ không phải tay trắng. Có bị lão hệ chửi thì cũng mặt dày là được nếu mà gắt quá thì đổ hết mọi tội lỗi lên đầu con đần long kia là xong, Xuân Đức nghĩ tới đây thì cười gian manh một tiếng.
........
Đang quấn quanh trên một ngọn sơn phong, lão Tà tự dưng cảm thấy cả người lạnh toát, nó giật mình tỉnh lại, dùng thần thức quan sát xung quanh thì không thấy phát hiện cái gì? Tự nhiên nó nhớ tới Xuân Đức đã lâu vậy chưa thấy lại đây, mà nó lại không thể dùng thần thức quan sát Xuân Đức nơi đó vì ngày hôm nay nó thi đã dùng khá nhiều thần hồn,mà nó lại mới tỉnh lại nên mọi việc càng thêm bết bát. Cảm thấy lo lắng nên nó tự cắt bản thân lấy ra 3 giọt tinh huyết bói toán xem là có chuyện gì.
Một lúc sau thì cả khuôn mặt nó có rúm lại , không nhịn được chửi lớn:
" Ta lo lắng cho ngươi vậy mà ngươi cái tên cháu con rùa này lại tính kế đổ tội lên đầu ta".