Chương 644: Họa vô đơn chí


Người dịch:Nhóm dịch PQT
Biên dịch: Mê truyện
Nguồn: niepo​
Cuộc phẫu thuật cho Tạ Kiến Quân rất thành công. Lúc giải phẫu, Bành Viễn Chinh vẫn ngồi cùng chờ đợi bên ngoài phòng giải phẫu với vợ của Tạ Kiến Quân. Là Chủ tịch thành phố, hắn lại có thể tận tình đến mức như thế, khiến vợ của Tạ Kiến Quân vô cùng cảm kích.
Sau khi giải phẫu thành công, Tạ Kiến Quân được đưa vào phòng theo dõi bệnh nhân nặng. Chuyên gia nói, chỉ cần vào thời điểm mấu chốt, Tạ Kiến Quân tỉnh lại, thì ít nhất có thể giữ được tính mạng. Dĩ nhiên, cho dù phẫu thuật thành công, loại chấn thương nghiêm trọng làm tụ máu trong não, sẽ có những biến chứng không lường trước được, chẳng hạn như liệt nửa người.
Nhưng đối với vợ của Tạ Kiến Quân, trước hết phải giữ được mạng sống cho Tạ Kiến Quân, rồi mới nói tới chuyện khác.
Lúc Bành Viễn Chinh rời bệnh viện đã là nửa đêm. Hắn về đến nhà nằm nghỉ một chút, sáng ra đi làm như thường lệ, gọi điện thoại báo cáo kết quả cuộc phẫu thuật của Tạ Kiến Quân với lãnh đạo Tỉnh ủy.
Buổi sáng, Tỉnh ủy triệu tập hội nghị thường ủy lâm thời, quyết định trong lúc Tạ Kiến Quân đang trị liệu, tạm thời để Bành Viễn Chinh chủ trì toàn diện công tác đảng chính thành phố Tân An. Sau này như thế nào, còn phải đợi xem kết quả trị liệu của Tạ Kiến Quân.
Xế chiều, Bành Viễn Chinh triệu tập hội nghị thường vụ Thành ủy, truyền đạt quyết định của Tỉnh ủy. Tại hội nghị thường vụ Thành ủy, hắn bố trí Phó trưởng ban thư ký Thành ủy Nghiêm Hoa đại diện cho Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, suốt ngày trực ở bệnh viện, phối hợp xử lý công tác trị liệu cho Tạ Kiến Quân. Chi cục y tế thành phố thành lập tiểu tổ công tác, tùy thời báo cáo tiến triển bệnh tình của Tạ Kiến Quân lên Thành ủy.
Ngay sau đó, Bành Viễn Chinh còn gặp người của tổ chuyên gia điều trị. Hơn ba giờ chiều, hắn tiếp tục triệu tập hội nghị báo cáo công tác trù bị thành lập Học viện Tân An, chỉ thị cho Phòng Giáo dục thành phố và các ngành có liên quan tăng cường đẩy mạnh tốc độ, tranh thủ tháng 6, tháng 7 năm nay chính thức thành lập, tháng 9 tiến hành thu nhận học sinh lần đầu.
Ngày thứ ba sau giải phẫu, Tạ Kiến Quân từ từ tỉnh táo lại, đã có ý thức, nhưng rồi, chợt y bị sốt cao không ngừng. Tổ chuyên gia chữa bệnh không dám chậm trễ, nhanh chóng kiểm tra, phát hiện não Tạ Kiến Quân có hiện tượng ứ nước, đành phải tổ chức phẫu thuật lần thứ hai. Cũng may, khó khăn của cuộc phẫu thuật lần hai không lớn như lần đầu, mà nguy hiểm cũng ít hơn.
Sau khi phẫu thuật bảy ngày, rốt cuộc Tạ Kiến Quân được đưa ra khỏi phòng theo dõi bệnh nhân nặng, coi như giữ được tính mạng, tuy nhiên, không biết bao giờ mới bình phục. Tổ chuyên gia hội chẩn nói, ó đến tám phần Tạ Kiến Quân sẽ phải chịu tê liệt nửa người. Điều này có nghĩa, với tình trạng sức khỏe như vậy, sự nghiệp chính trị của Tạ Kiến Quân đã kết thúc.
Nhưng, đối với một người tìm được đường sống trong chỗ chết như Tạ Kiến Quân, có thể giữ được tính mạng đã là may mắn, còn nói gì đến con đường làm quan.
Lại qua một thời gian ngắn, tổ chuyên gia đề nghị chuyển Tạ Kiến Quân đến bệnh viện lớn ở Thủ đô để điều trị tiếp tục. Vợ Tạ Kiến Quân thông báo cho Thành ủy, Bành Viễn Chinh đích thân báo cáo và xin chỉ thị lãnh đạo Tỉnh ủy, Tỉnh ủy đồng ý đưa Tạ Kiến Quân đi chữa trị.
Từ đó, Bành Viễn Chinh kiêm quản toàn bộ công tác đảng chính thành phố Tân An, áp lực to lớn, công việc nhiều đến mức nào, không cần phải nói. Hắn bận rộn cả ngày, hết họp hội nghị, lại nghe báo cáo, hết tiếp khách lại phê duyệt văn kiện, nhiều lúc làm không kịp còn phải đem về nhà. Phùng Thiến Như rất không hài lòng về chuyện này. Đại học Giang Bắc vừa được nghỉ hè, cô liền trở về Thủ đô lo cho hai đứa con của mình.

Buổi sáng, Bành Viễn Chinh đang nghe Phó trưởng ban thư ký Thành ủy Nghiêm Hoa, Chi cục trưởng Chi cục y tế thành phố Lôi Tiểu Phú báo cáo công tác. Hai người được Thành ủy ủy thác, đến bệnh viện thăm hỏi Tạ Kiến Quân.
Tình trạng của Tạ Kiến Quân coi như không tệ, nhưng liệt nửa người khiến y cử động bất tiện. Cũng may, tinh thần của y không tệ, suy nghĩ thông suốt, điều đó khiến y có thể mau hồi phục.
Bành Viễn Chinh thở dài, trầm giọng nói:
- Thư ký Nghiêm, nghe nói thành tích thi tốt nghiệp trung học của con gái Bí thư Tạ cũng không tệ lắm. Chị phải liên hệ chặt chẽ với người nhà của Bí thư Tạ, xem hai mẹ con họ có khó khăn gì không. Ngoài ra, Tổng công đoàn thành phố kêu gọi các đồng chí ở cơ quan Thành ủy, Ủy ban nhân dân thành phố quyên góp tiền cho người nhà của Bí thư Tạ, chị dành thời gian mang tới cho họ. Thôi, hay là để tôi đích thân mang đi. Tôi chuẩn bị đầu tháng sau đi thăm Bí thư Tạ.
Nghiêm Hoa kính cẩn cười:
- Chủ tịch thành phố Bành, vợ của Bí thư Tạ rất giữ kẽ, có khó khăn gì cũng không nói ra, nhưng tôi có thể nhận thấy, tình hình kinh tế của cô ấy có phần khó khăn. Bởi vì cô ấy muốn nghỉ phép để chăm sóc cho Bí thư Tạ, đơn vị chỉ phát tiền lương căn bản, cho nên tiền tương đối eo hẹp. Tôi đang nghĩ, có thể xin cho cô ấy một khoản tiền cứu tế từ Cục dân chính hay không.
Bành Viễn Chinh thở dài, nhẹ nhàng nói:
- Đúng vậy, hẳn là rất khó khăn. Như vậy đi, Trưởng ban thư ký Nghiêm, chị liên hệ với người của Cục Dân chính, xem phải làm thủ tục gì để xin một khoản trợ cấp cho họ.
- Dạ, Chủ tịch thành phố Bành, tôi đi ngay.
Nghiêm Hoa vội vàng đứng dậy cáo từ, Lôi Tiểu Phú cũng đi theo. Sau khi hai người đi, Bành Viễn Chinh suy nghĩ một lát, liền gọi điện cho Hàn Duy và mấy lãnh đạo quan trọng của Thành ủy, đề nghị một lãnh đạo thành phố lấy danh nghĩa cá nhân đứng ra quyên tiền cho vợ Tạ Kiến Quân.
Tạ Kiến Quân làm cán bộ lâu năm như vậy đương nhiên gia cảnh không tệ, mà lần này chi phí chữa trị cho cũng do nhà nước chi trả, chẳng qua là xét về lâu dài, tình hình kinh tế của nhà họ Tạ có vấn đề. Hơn nữa, vợ của Tạ Kiến Quân nghỉ việc chăm sóc cho y, con gái lại vừa lên đại học, cần phải chi phí nhiều thứ.

Ngày 1 tháng 8, tiến hành lễ quyên góp cho Tạ Kiến Quân, buổi sáng Bành Viễn Chinh tham gia buổi lễ. Xong, liền từ hội trường đón xe rời đi, định tới bệnh viện ở Thủ đô thăm Tạ Kiến Quân, nhân tiện thăm người nhà.
Nhưng xe của hắn vừa tới sân bay tỉnh lỵ, đang định lên máy bay, Thành ủy đã gọi điện thoại tới.
Trong điện thoại, giọng Nghiêm Hoa rất dồn dập:
- Chủ tịch thành phố Bành, Cục Giám sát an toàn thành phố thông báo, mỏ than Đông Thăng bị nổ …
Bành Viễn Chinh giật thót người, giậm chân lớn tiếng nói:
- Rốt cuộc chuyện gì xảy ra, tình hình có nghiêm trọng không, xảy ra lúc nào, số người thương vong là bao nhiêu?
Đầu bên kia điện thoại, Nghiêm Hoa dừng lại một chút, giọng nói bị kìm nén:
- Chủ tịch thành phố Bành, hẳn là ngày hôm trước, tức ngày 30 tháng 7, mỏ xảy ra tai nạn, nhưng phía mỏ than phong tỏa tin tức một cách chặt chẽ, dường như thành phố không rõ tình hình cụ thể…
Bành Viễn Chinh biến sắc, tức giận gầm lên:
- Đây là giấu diếm chết tiệt! Chị thông báo cho các lãnh đạo thành phố, để Phó chủ tịch thành phố phân quản an toàn Lý Thành Lâm lập tức đến hiện trường mỏ than. Lãnh đạo đảng chính Tân An, lãnh đạo Cục giám sát an toàn và lãnh đạo các ngành có liên quan nhanh chóng đến nơi, tôi sẽ trở về ngay.
Bành Viễn Chinh trầm mặt, lên xe, nói:
- Đi, lập tức trở về.
Tài xế không dám lên tiếng hỏi nhiều, lập tức lái xe rời sân bay, theo xa lộ cao tốc quay về.
Mỏ than Đông Thăng xảy ra tai nạn vào khoảng 2 giờ chiều ngày 30 tháng 7. Sau khi vụ nổ xảy ra, vì né tránh bị trừng phạt, chủ mỏ than phong tỏa chặt chẽ tin tức. Ngành giám sát an toàn ở địa phương bị chủ mỏ than mua chuộc, cũng giấu diếm không báo cáo sự cố. Chủ mỏ than vốn cho là tình hình không nghiêm trọng, nhưng sau khi vụ nổ xảy ra một tiếng đồng hồ, kết quả có 135 thợ mỏ bị vùi lấp dưới hầm lò được tìm thấy.
Sau khi cứu chữa hồi lâu, chỉ cứu được hơn 100 người, có 32 người bị chết.
Cục giám sát an toàn quận thấy tình hình không nổn, liền thông báo lên quận. Quận lập tức báo cáo lên thành phố, nhưng lúc này đã là ngày thứ ba sau khi vụ nổ xảy ra.
Bành Viễn Chinh ở trên xe, điện thoại cho thành phố lập tức thành lập tổ điều tra sự cố và tổ xử lý sự cố, tổ xử lý sự cố do hắn làm tổ trưởng, tổ điều tra sự cố do Hàn Duy phụ trách.

Ánh chiều tà chiếu rọi khắp nơi, đáng tiếc là cảnh tượng yên lành bị tiếng gầm rú ồn ào của những chiếc xe cứu thương, xe cứu nguy phá vỡ, rất nhiều lãnh đạo và nhân viên quận, thành phố có mặt ở hiện trường, sắc mặt khó coi.
Người của Cục điều tra và tổ công tác cũng đã đến đông đủ, nhưng công việc đang chờ đợi họ không phải là cứu viện cho mỏ, mà là điều tra và xét hỏi về sự cố. Tất cả thi thể của thợ mỏ gặp nạn đều đã được đào lên và đưa ra ngoài. Thợ mỏ bị thương cũng được đưa đến bệnh viện phụ cận chữa trị.
Lúc Bành Viễn Chinh tới bên ngoài mỏ than Đông Thăng, đã là 4 giờ chiều.
Lãnh đạo quận, thành phố, các ngành liên quan và các cán bộ viên chức xã, thị trấn gần mỏ than, chờ đón ở cổng khu mỏ than. Gió rít như điên, cuốn tung cát bụi đầy trời, Bành Viễn Chinh trầm mặt xuống xe bước đi.
Phó chủ tịch thường trực Chu Quang Cực đã tới trước. Y vội vã đi tới, báo cáo sơ lược về tình hình mỏ than. Chuyện giấu diếm không báo cáo sự thật đã quá rõ ràng, cách đó không xa, chính là các lãnh đạo có liên quan đến vụ việc trong quận: Bí thư Quận ủy Đổng Lượng, Chủ tịch quận Tống Kim Sinh, Phó chủ tịch quận phân quản Cận Lan, tuy nhiên, người có trách nhiệm nặng nhất chính là Cục trưởng Cục giám sát an toàn Trịnh Khám Khánh.
Đã chết mấy chục người, là sự cố rất nghiêm trọng, hơn nữa giấu diếm không báo cáo, là tai nạn nghiêm trọng do thiếu trách nhiệm. Chưa nói tới nguyên nhân tai nạn, chỉ riêng việc giấu diếm không báo cáo này, các lãnh đạo có liên quan trong quận cũng không gánh nổi trách nhiệm. Thấy vẻ mặt Bành Viễn Chinh càng lúc càng khó coi, trong lòng mấy người này càng thấp thỏm bất an, hết sức lo sợ.
Hàn Duy cũng đi tới. Có ba Ủy viên thường vụ có mặt tại chỗ, một là Bành Viễn Chinh, hai là Chu Quang Cực, ba là Hàn Duy.
Bành Viễn Chinh gọi hai người tới hội ý ngay tại hiện trường, trong thời gian ngắn nhất đạt được sự nhất trí, đồng thời gọi điện thoại trưng cầu ý kiến các Ủy viên thường vụ khác, rồi đưa ra quyết định: thứ nhất, lập tức triển khai điều tra sự cố; thứ hai, xử lý người có trách nhiệm liên quan. Bí thư Quận ủy Tân An và Chủ tịch quận Tân An bị xử phạt hành chính, Phó chủ tịch quạn phân quản an toàn Cận Lan bị miễn chức, Cục trưởng Cục Giám sát an toàn Trịnh Khám Khánh bị cách chức tại chỗ, chờ xử lý; thứ ba, tạm giam chủ mỏ than họ Lý và các cán bộ có liên quan của Cục Giám sát an toàn; thứ tư, lập tức triển khai công tác giải quyết hậu quả và bồi thường cho thợ mỏ; thứ năm, báo cáo sự việc lên Ủy ban nhân dân tỉnh.
Đồng thời, Phó chủ tịch thành phố phân quản an toàn Lý Thành Lâm phải kiểm điểm bằng văn bản trước Thành ủy.
Tỉnh nhận được tin, tối hôm đó Chủ tịch tỉnh Tống Bính Nam đưa ra chỉ thị quan trọng, đồng ý với quyết định xử lý của thành phố Tân An, yêu cầu Ủy ban nhân dân thành phố Tân An đóng cửa mỏ than tư nhân này, đồng thời làm tốt công tác điều tra sự cố và giải quyết ổn thỏa hậu quả sau sự cố. Tỉnh cũng thông báo vụ việc cho Cục giám sát an toàn quốc gia.
Cũng trong tối hôm đó, Bành Viễn Chinh ở lại trong ban chỉ huy tạm thời ở hiện trường. Trải qua bước đầu điều tra, cho thấy chủ mỏ than này thông đồng với nhân viên của Phòng giám sát an toàn quận, trước kia cũng đã từng có hai lần giấu diếm che đậy sự cố.
Bành Viễn Chinh tức giận đập bàn, mắng cho Bí thư Quận ủy quận Tân An và Chủ tịch quận Tân An một trận thậm tệ.
- Điều tra đến cùng, xử lý nghiêm khắc, nếu để lọt một người nào, hai người cứ về nhà mà làm ruộng đi!
Sắc mặt Bành Viễn Chinh xanh mét, Đổng Lượng và Tống Kim Sinh câm như hến, cúi đầu không dám hó hé.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cao Quan.