Chương 70: Thương tâm nan ức (1)
-
Cao Thủ Kiếm Tiền
- Nguyệt Quan
- 1833 chữ
- 2020-05-09 05:45:19
Số từ: 1842
Dịch giả: lanhdiendiemla
Nguồn: vipvandan.vn
Thế là Chung Tình trở thành nhân viên chính thức của Cty tài chính Bảo Nguyên, do cô là thư ký kiêm lái xe, lương sẽ tăng gấp rưỡi, kết quả này làm Trương Thắng, Chung Tình lẫn Sở Văn Lâu đều hài lòng.
Hiện giờ công ty sắp khai trương, công tác chuẩn bị hết sức bận rộn. Sau khi kết thúc tuyển dụng, Trương Thắng tập hợp toàn bộ nhân viên, học theo TV tổ chức một buổi lễ động viên, phấn khích miêu tả quy hoạch tương lai tươi sáng của công ty, cùng phúc lợi của nhân viên, đồng thời cũng nói rõ những khó khăn hiện tại ở giai đoạn sáng nghiệp, mong mọi người đã tới đây, cùng nhau chúng sức sáng tạo ra một tương lai mỹ hảo thuộc về mình.
Những lời khích lệ đó làm toàn bộ nhân viên công ty bước vào tuần trăng mật, bỏ qua xa lạ mới đầu, hợp tác vô cùng hài hòa, ai ai cũng mang một lòng nhiệt tình, tận tâm tận lực làm việc.
Thời gian này Từ Hải Sinh liên tục chạy tới cơ cấu quốc thổ, quy hoạch, vì đợt nhà xưởng đầu tiên sắp xây xong, phải mau chóng chuẩn bị thủ tục đầy đủ để cho thuê, hoặc thế chấp ngân hàng, lấy tiền khởi động kế hoạch kỳ hai. Ông ta vốn chỉ coi công ty này là cái máy ATM vô cùng vô tận, chẳng hứng thú làm thực nghiệp, lại có Chung Tình ở đó, thế là danh chính ngôn thuận biệt tăm ở công ty.
Không có Từ Hải Sinh ở bên cạnh chỉ điểm, Trương Thắng gặp muôn vàn khó khăn, chính điều đó lại thúc đẩy y nhanh chóng trưởng thành, kinh nghiệm dần phong phú, lại có đám Lỹ Hữu, Lý Hạo Thăng giúp đỡ, tự mình gánh vác công ty vẫn làm đâu ra đó.
Sở Văn Lâu đoán bừa ra lai lịch của Chung Tình, cứ luôn tìm cách tiếp cận cô. Trước kia hắn thi thoảng còn về nhà trong nội thành, bây giờ vì Chung Tình ở trong công ty, cho nên hắn chẳng buồn về nhà nữa.
Là cô gái từng trải, Chung Tình sớm nhận ra ý đồ của Sở Văn Lâu, nên ứng phó với hắn chừng mực không nóng không lạnh, vừa không đắc tội với vị phó giám đốc này, lại không khiến hắn hiểm lầm mình có ý tứ khác.
Chung Tình lớn lên trong sự quấy nhiễu của nam nhân, cô phát dục sớm, từ năm mười bốn tuổi đã có vóc dáng mê người, khi đi xe bus thường xuyên bị người ta lợi dụng xe đông đúc sờ xoạng đụng chạm. Lớn lên càng diễm lệ siêu quần, điên đảo chúng sinh, đôi mắt lả lơi trời sinh khiến nam nhân nhìn là khơi lên dục vọng, từ ngôn ngữ tới tay chân, cô bị quấy rối tình dục vô số kể. Sống trong môi trường như vậy, Chung Tình trừ chồng mình, chỉ thất thân với Từ Hải Sinh đã là quý lắm rồi. Vì thế đối phó với một tên chưa bao giờ dụ dỗ nổi cô gái nào như Sở Văn Lâu tất nhiên là dễ như không.
Càng vậy khiến Sở Văn Lâu càng ngứa ngáy, luôn cảm giác Chung mỹ nhân không hề ghét mình, lại không biết phải làm sao để quan hệ hai bên thân thiết hơn.
Ngày mai công ty sẽ mở cửa kinh doanh, Trương Thắng đứng trong văn phòng làm việc, nhìn xí nghiệp thuộc về mình, lòng cảm khái bội phần, bất giác ngâm:
- Vốn chỉ cướp bóc ven đường thôi, ngờ đâu làm giả lại thành thật.
Đó là nguyên văn lời Minh thái tổ Chu Nguyên Chương nói với Lưu Bá Ôn khi ở trên điện Kim Loan, có lẽ ông ấy cũng có cảm giác nằm mơ giống mình.
Không có nhiều thời gian để mà cảm khái, Trương Thắng xem lại danh sách khách mời, cùng chi tiết quá trình khai trương, chợt nhớ ra chưa thông báo với đám Lý Hạo Thăng, địa vị của y ở thương trường chưa đủ tư cách mời cha mẹ bọn họ, mời mấy người bạn này không phải có ý thấy sang bắt quàng làm họ, đơn thuần là hợp tính nhau, muốn họ cùng chia vui thôi.
Đám Lý Hạo Thăng đều nhận lời, biểu thị mai nhất định tới ủng hộ, còn sót lại một người bạn nữa là Tần Nhược Lan không có số điện thoại, Trương Thắng không muốn hỏi Lý Hạo Thăng, tránh hiểu lầm. Nghĩ một lúc thấy nên tới bệnh viện nói một tiếng, sau đó đi gặp Tiểu Lộ. Thời gian qua cả hai đều bận công việc của mình, chỉ có thể liên hệ qua điện thoại, y nhớ nhung hết sức rồi.
Trương Thắng xuống lầu, vừa vặn thấy Quách Y Tinh và Sở Văn Lâu, Chung Tình đang đứng ở trước cổng công ty đang nói gì đó. Quách Y Tinh mặc đồng phục bảo vệ, hông đeo dùi cui điện, bên cạnh có hai bảo vệ nữa thi thoảng nói xen vào, hẳn là đang an bài buổi lễ ngày mai.
Trước khi Quách Y Tinh tới làm việc, Trương Thắng chuyên môn nói cho hắn biết vài chuyện về Chung Tình, dặn hắn gặp Chung Tình đừng thối mồm nói linh tinh. Quách Y Tinh dù thích nói chuyện tục tĩu nam nữ, nhưng cũng rất biết thương hương tiếc ngọc, thấy một mỹ nhân yểu điệu lại có kết cục buồn như vậy, trong lòng cũng thương xót, chửi Từ Hải Sinh bạc tình vài câu, từ sau đó gặp Chung Tinh rất giữ bổn phận, không bao giờ buông một lời bông đùa nào.
Quách Y Tinh còn chưa bình phục, một bên mắt vẫn bầm tím, song công ty đang thiếu nhân lực, làm sao hắn nằm nhà được.
Sở Văn Lâu thấy Trương Thắng đi xuống lầu gật đầu chào bước tới:
- Giám đốc, chúng tôi đang an bài buổi lễ ngày mai, anh muốn bổ xung thêm chỗ nào không?
- Mọi người đã chuẩn bị kỹ càng lắm rồi, tôi không bổ xung thêm gì nữa, tôi phải về thành phố gặp người bạn.
Quách Y Tinh háy mắt:
- Nhớ Tiểu Lộ rồi hả?
Vốn định nói "nhớ chị dâu", cơ mà giờ là giám đốc, trước mặt nhân viên Trương Thắng không thể tùy tiện đùa cợt, hắng giọng nói:
- Chuẩn bị tới đâu rồi?
Chung Tình nhoẻn miệng cười:
- Giám đốc yên tâm, chiều nay tôi đã tới cùng đội nhạc, đội nghi lễ tổng duyệt lại một lần, sẽ không có sai sót gì đâu.
Trương Thắng hài lòng:
- Vậy thì tốt, tôi đi đây, tối sẽ quay về.
Quách Y Tinh hỏi:
- Giám đốc định đi thế nào?
Giao tình thì giao tình, ở công ty không thể công tư bất phân, hắn không gọi thẳng tên Trương Thắng.
- Tôi đi xe bus về, mới hơn 5 giờ, vẫn còn kịp bắt xe bus.
Xe của Trương Thắng tuy đã lấy về, nhưng hiện y đang học lái xe, chưa vững lắm, không thể tự lái một mình:
Chung Tình nhét tài liệu vào tay Quách Y Tinh:
- Xe bus tới khu khai phát chỉ có một tuyến thôi, chuyến xe rất ít, để tôi lái xe đưa giám đốc đi.
Trương Thắng hơi do dự:
- Bỏ đi, chị còn nhiều việc phải làm, không cần phiền thế đâu.
Bảo vệ Kiều Vũ cười hì hì nói:
- Giám đốc thì phải có người đưa người đón, nếu phải bắt xe bus thì mất mặt cả công ty rồi.
- Công việc đã an bài thỏa đáng, thành bại ở ngày mai cả, chúng tôi đứng đây chỉ tán gẫu bớt căng thẳng thôi, không có việc gì cả. Để tôi đưa giám đốc đi, tôi còn kiêm chức lái xe mà.
Trương Thắng nghe vậy không từ chối nữa.
Hiện giờ mấy con đường chính dẫn vào khu khai phát đã được thành phố dùng tốc độ nhanh nhất làm xong, đường xá bằng phẳng rộng rãi, xe cộ lại chưa nhiều, một số trường dạy lái xe dùng nó làm bãi tập lái miễn phí, trên đường đi thường thấy những chiếc xe cắm cờ tập lái đi chậm như sên bò.
Chung Tình lái xe rất vững tay, đường tốt xe đắt, nên đi rất êm, Trương Thắng mệt mỏi suốt cả ngày, định hút điếu thuốc thả lỏng, vừa mới lấy điếu thuốc ra, cửa sổ xe đã từ từ hạ xuống. Trương Thắng tán thưởng liếc nhìn Chung Tình, bật lửa rít sâu một hơi, nicotin thấm vào trong thân thể, mỏi mệt như tan đi không ít. Gió từ cửa sổ lùa qua tóc,Trương Thắng nheo mắt lại nhìn con đường phía trước, đất hai bên đường đã dựng lên một số nhà sưởng, không ít công trường vẫn đang tất bật thi công, cảm giác thỏa mãn tràn ngập trong lòng.
Xe đi lên đường quốc lộ chạy quanh thành phố, đường vắng vẻ tới bất ngờ.
Trương Thắng quay đầu nhìn Chung Tình, cô mặc váy ngắn hai màu đen trắng đan xen, vì tư thế ngồi, mép váy cuốn lên một đọn, khoe ra cặp đùi săn chắc, làn da trắng hồng khoe sắc màu khỏe khoắn dưới tất lụa trong suốt.
Thân trên mặc chiếc áo màu nhũ bạch, không có cúc, chiếc áo lót nâng ngực làm bầu ngực vốn bắt mắt càng thêm thu hút, đúng là quả đào đang độ chín mọng chỉ chực hái. Một thiếu phụ diễm lệ như vậy đi cùng, chẳng may Tiểu Lộ nhìn thấy thì không hay, Tiểu Lộ không phải cô gái thích ghen tuông vô lý, nhưng không có nghĩa là Trương Thắng có thể tùy tiện không nghĩ tới cảm thụ của cô, Trương Thắng thấy mình suy nghĩ thiếu chu toàn rồi, lúc nãy nên từ chối mới đúng.
Chung Tình chuyên tâm lái xe, nhưng khóe mắt vẫn chú ý tới Trương Thắng, thấy y nhìn mình được một lúc rồi, quay đầu sang.
Nếu không nói gì thì thành nhìn trộm rồi, Trương Thắng cười:
- Chị lái xe tốt thật.
Khóe môi Chung Tình cong lên, nhưng không cười được, xe đi thêm một lúc mới nói:
- Anh ta dạy đấy.
- Ừm ...
Trương Thắng hàm hồ đáp, không rõ "anh ta" là Từ Hải Sinh hay chồng cũ của cô, nhưng đoán chừng khả năng đầu cao hơn, nếu là kẻ đã hoàn toàn tuyệt tình tuyệt nghĩa như Dương Qua, Chung Tình đã không khó nói ra như vậy. Y quay đầu ra ngoài hút thuốc, không khí trong xe bỗng trở nên lúng túng.