Chương 1: Trời Xanh Tạo Ra Sinh Linh, Cớ Sao Muốn Giết Sinh Linh ?
-
Cầu Sinh Ác Đế
- Đức Hoàng(Vn sáng tác)
- 836 chữ
- 2019-09-01 12:33:05
CẦU SINH ÁC ĐẾ
Vũ trụ bao la tổng cộng có ba ngàn thế giới, trong đó nhân Vực chiếm cứ hai ngàn thế giới, Yêu Vực chiếm năm trăm thế giới, Qủy Vực chiếm cứ Bốn trăm chín mươi chín thế giới, còn lại một thế giới trấn áp hai ngàn chín trăm chín mươi chín thế giới, được gọi là Tiên Giới.
Hệ Thống tu luyện của Nhân Vực phân biệt là chín cấp:
Hoang Linh kỳ, Hồng Tụ kỳ, Trụ Kính Kỳ, Vũ Thế Kỳ, Hoàng Nguyên Kỳ, Huyền Vũ Kỳ, Địa Tâm Kỳ, Thiên Ma Kỳ, cuối cùng là vạn cổ vô địch Đế Kỳ.
Đế Ma Tinh, là tinh cầu tu chân mạnh mẽ nhất trong Nhân Vực, vì sao lại mạnh mẽ ? Vì ở đó tài nguyên không bao giờ cạn kiệt, tu sĩ mạnh mẽ đếm không hết, đất đai thì vô biên vô hạn, và điểm quan trọng nhất chính là ở Đế Ma Tinh sinh ra vạn cổ vô địch Đế kỳ cường giả, chính là Cầu Sinh Ác Đế.
Tại Sao nói Đế Kỳ cường giả là vạn cổ vô địch ?
Vì Thiên Đạo Quy Tắc chỉ cho mỗi vực chỉ sinh ra một tên Đế Kỳ cường giả mà thôi, cường giả đột phá Đế Kỳ gần đây nhất thì phân biệt là Nhân Vực có Cầu Sinh Ác Đế, Qủy Vực có A Tu La Sát Đế, Yêu Vực có Thôn Thiên Tà Đế. Còn Tiên Giới chính là nơi các Đế Kỳ cường giả đột phá Hư Tiên Cảnh phá toái hư không tiến đến tu luyện tiếp.
Đế Ma Tinh phân chia làm bốn tỉnh, Nhân Tỉnh, Yêu Tỉnh, Phật Tỉnh, Thần Tỉnh.
Mỗi tỉnh đều có một cấm địa phân biệt là Nhân Tỉnh có Thiên Sát Núi, Yêu Tỉnh có Thái Cổ Ma Lâm, Phật Tỉnh có Ma Đồ Sơn Mạch, Thần Tỉnh có Vạn Ác Thần Trận.
Trên đỉnh Vạn Ác Thần Trận, một lão nhân đang nhắm mắt ngồi xếp bằng, khuôn mặt lão nhân đầy dấu vết tang thương của thời gian, thân thể gầy yếu, chỉ còn da bọc xương, cả người chỉ còn một chút dấu vết của sự sống, tử khí bao quanh khắp người, tính mạng của lão giống như một chiếc đèn dầu hiu hắt đang cố chống lại màn đêm u tối vậy, chỉ cần một cơn gió thổi cũng đủ khiến đèn dầu tắt, tất cả chìm vào trong màn đêm, vĩnh viễn chỉ nhìn thấy một màu đen.
Lão chính là đại danh đỉnh đỉnh Cầu Sinh Ác Đế, cả đời của lão cũng giống như đại danh của mình vậy, dùng Tà Ác để truy cầu vĩnh sinh.
Cuộc đời lão giết người vô số, cũng vô số lần bị người khác đuổi giết, lão có thể đột phá đến cảnh giới chí thượng vạn cổ vô địch như ngày nay hoàn toàn nhờ vào nội tâm độc ác của mình, không chỉ độc ác với người khác, ngay cả bản thân lão, lão càng độc ác khắc nghiệt với bản thân mình gấp ngàn lần.
Lão cảm nhận sinh mệnh lực trong thân thể mình đang dần trôi đi rất nhanh, khi sinh mệnh lực trôi đi hết, lão sẽ chết !!
Chết ? Lão từ lâu đã vô cảm với cái chết !
Sống mười vạn năm, cái gì mà lão chưa từng trải qua, danh lợi lão nếm quá nhiều, địa vị của lão lại càng to, lão là vạn cổ đế kỳ cơ mà, mỹ nhân ? lão cũng nếm trải rồi, loly thục nữ, lạnh lùng nữ, kiêu ngạo nữ, ma nữ, yêu nữ chỉ cần lão muốn thì họ không thể phản kháng mà chỉ khuất phục dưới dâm uy của lão.
Thế lão còn gì để nuối tiếc không ?
Hai mắt lão đột nhiên mê mang ! Phải, là mê mang !
Dù lão là cường giả Đế Kỳ thì sao ? sống mười vạn năm thì sao ? Lão cũng phải chết !!
Lão không thể tránh thoát vận mệnh sắp đặt bản thân !! Đứng trước vận mệnh, đứng trước thiên đạo, lão cảm thấy bản thân nhỏ bé, cảm thấy bất lực.
''Thiên Địa có đại công đức khi đã dưỡng dục tạo nên sinh linh, sinh linh kính ngươi là cha mẹ, cớ sao ngươi lại dùng thọ mệnh giết đi sinh linh, giết đi đứa con mà mình tạo ra ? '' Lão ngửa đầu lên trời mê mang hỏi.
Bầu trời trầm mặc không trả lời, giống như trời không nghe thấy, hay giống như bầu trời khinh thường một sinh linh nhỏ bé như lão nên không trả lời.
''Thiên như thế cớ sao ta phải tôn kính ?!
Thiên như thế làm sao chưa hủy diệt ?
Kiếp này ta hèn mọn bất lực ..
Kiếp sau mạnh mẽ tất diệt ngươi !!'' Lão căm hận nhìn bầu trời bao la, gào thét trong lòng !!
Này năm... này tháng... này hoa mộng... Phút chốc quay đầu hoá hư không...!Nhập Ngã Thần Tịch