Chương 15: Âm Dương Mê Thiên đại trận.
Số từ: 2081
Nguồn: Vipvandan.vn
Nhóm dịch: Dungnhi
Cổ Thần đuổi theo huyết quan hồ, vẫn tiếp tục đuổi sâu vào trong Đông Hoang, thân thể huyết quan hồ nhỏ bé xinh xắn, trong rừng xuyên toa qua lại vô cùng linh hoạt. Tốc độ của Cổ Thần tuy rằng nhanh hơn huyết quan hồ một chút, nhưng cần phải né tránh cây cối trong rừng, trong khoảng thời gian ngắn không thể đuổi kịp.
Đông hoang được xưng là yêu vực vô biên, là lãnh địa của yêu tộc, bên trong có rất nhiều yêu thú vô cùng vô hạn, yêu thú lợi hại không hề kém hơn so với đại tu sĩ thần thông, có thể biến ảo hình người, có thể di sơn đảo hải, có thể lên trời xuống đất.
Tu sĩ Tiên Thiên cảnh tiến vào trong Đông Hoang sẽ phải đối mặt với các loại nguy hiểm khác nhau.
Trong gia huấn của Cổ ia, Đông Hoang đối với tu sĩ Hậu Thiên cảnh chính là cấm địa.
Đương nhiên, kiếp trước Cổ Thần đã từng là đại tu sĩ Mệnh Tuyền Cảnh, lý giải đối với Đông Hoang hơn xa so với bất kỳ người nào trong Cổ gia.
Cổ gia chỉ biết Đông Hoang nguy hiểm, đối với Đông Hoang không có bao nhiêu lý giải, cũng không biết nguy hiểm chân chính rốt cuộc ở chỗ nào. Kiếp trước tuy rằng Cổ Thần không cố ý đi thăm dò Đông Hoàng có bao nhiêu rộng lớn, nhưng chung quy có vài lần vượt qua Đông Hoang, liên miên hơn mười vạn dặm đều là núi nong trùng điệp.
Càng đi về phía đông, yêu thú Đông Hoang càng trở nên lợi hại, tu sĩ Tiên Thiên cảnh cũng chỉ có thể sinh tồn tại phạm vi vạn dặm rìa ngoài Đông Hoang, nếu tiến vào trong phạm vi hơn vạn dặm thì thường xuyên xuất hiện yêu thú cảnh giới tương đương tu sĩ Thần Hải cảnh, tu sĩ Tiên Thiên cảnh gặp gỡ chỉ có một con đường chết.
Bất quá, yêu đan của yêu thú đối với tu sĩ tu luyện có tác dụng rất lớn, càng là tài liệu thượng phẩm luyện chế các loại đan dược hỗ trợ tu luyện, bình thường sẽ có tu sĩ nhân loại tài cao lớn mật tiến vào Đông Hoang săn giết yêu thú, thu hoạch nội đan.
Đồng thời, Đông Hoang địa kiệt sơn linh, nhân loại rất ít khi xuất hiện, có nhiều loại linh thảo kỳ diệu sinh trưởng, vì vậy cũng thường có đại tu sĩ tài cao lớn mật tiến sâu vào Đông Hoang hái thuốc, gặp phải yêu thú, tu sĩ nhân loại cũng tuyệt đối không bỏ qua.
Tu sĩ Tiên Thiên cảnh ngự pháp khí phi hành, ngày vượt nghìn dặm dễ dàng, chỉ cần thành Thủy Nhạc bé nhỏ thường ngày cũng có rất nhiều tu sĩ Tiên Thiên cảnh hoặc đơn độc hoặc theo nhóm tiến vào trong Đông Hoang đào bảo, nói là đào bảo, đơn giản chính là săn giết yêu thú lấy yêu đan hoặc là tìm kiếm linh dược.
Vì vậy, trong phạm vi nghìn dặm là giao giới giữa Đông Hoang và địa vực nhân loại, yêu thú Tiên Thiên cảnh rất ít khi xuất hiện, chúng cũng sợ bị nhân loại săn giết.
Chỉ cần không phải vận khí kém tới cực điểm, phạm vi nghìn dặm rìa ngoài Đông Hoang sẽ không xuất hiện yêu thú Tiên Thiên cảnh, vì vậy Cổ Thần mới dám đuổi theo huyết quan hồ tiến vào trong Đông Hoang.
Lấy thực lực hiện tại của Cổ Thần, Thiên Cương Thối Thể đại pháp có thể đối mặt với Hậu Thiên tầng thứ bảy, yêu thú Hậu Thiên đối với hắn không uy hiếp quá lớn.
Huyết quan hồ phía trước, Cổ Thần phía sau, một trước một sau bám theo không rời, cả hai đều dùng tốc độ nhanh nhất của mình, huyết quan hồ linh hoạt vô cùng, liên tục ba thời thần Cổ Thần cũng không thể bắt được huyết quan hồ vào trong tay.
Trải qua ba canh giờ liên tục chạy nhanh, Cổ Thần đã vượt xa phạm vi Linh Phù Sơn, cách Cổ gia khoảng chừng ba trăm dặm, mặt trời trên cao đã đỏ rực lấp ló sau rặng cây, từ buổi sáng đã chạy sang buổi chiều.
Theo lâu như vậy, khoảng cách giữa Cổ Thần và huyết quan hồ đã giảm đi không ít, từ hơn mười trượng giảm xuông còn bốn năm trượng.
Cổ Thần nhìn mặt trời đỏ phía Tây, đại khái qua một canh giờ nữa thì mặt trời sẽ biến mất, hai canh giờ sau là đêm tối phủ xuống, thị lực của nhân loại trong bóng đêm bị ảnh hưởng rất lớn, so với ban ngày rõ ràng tính nguy hiểm cao hơn.
Thế nhưng, nhìn huyết quan hồ ngay trước mắt, Cổ Thần thực sự không muốn buông tha, kiếp trước hơn 500 năm cũng chưa từng gặp được một con huyết quan hồ thuần màu trắng, lần này vô cùng may mắn gặp được, lại đuổi theo lâu như vậy, nếu để nói chạy thoát, vậy thì sợ là ca đời này sẽ không dám tiến vào khu vực gần nhân loại.
Nếu muốn tìm được nó quả thực khó hơn lên trời.
"Hơn nữa, tại pham vi nghìn dặm rìa ngoài Đông Hoang hẳn là dải đất an toàn, hiện tại khoảng cách giữa ta và huyết quan hồ chỉ hơn bốn trượng, tối đa qua nửa thời thần là ta có thể đuổi được nó, đến lúc đó nó sẽ không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay của ta rồi, sau đó ta lập tức chạy về cả đêm, trước giờ tý nhất định có thể trở lại Cổ gia,"
Trong lòng Cổ Thần nói thầm, hạ quyết tâm nhất định phải bắt cho được huyết quan hồ, thu được huyết quan trên đỉnh đầu nó.
Huyết quan của huyết quan hồ toàn thân thuần màu trắng là nguyên liệu tốt nhất để luyện chế tẩy trần đan, như vậy sau khi dùng tẩy trần đan thân thể phụ thân càng thêm triệt để thoát thai hoán cốt, Cổ Thần làm sao đơn giản buông tha.
Phù…
Phù…
Huyết quan hồ vẫn như trước dùng hết toàn bộ lực lượng chạy trốn, thời điểm đe dọa tới tình mạng thường thường có thể phát huy tiềm lực lớn nhất.
Cổ Thần tiếp tục đuổi theo phía sau huyết quan hồ, theo thời gian trôi đi, khoảng cách giữa huyết quan hồ và Cổ Thần càng lúc càng gần hơn.
Lại tiếp tục trôi qua nửa canh giờ, khoảng cách giữa huyết quan hồ và Cổ Thần chỉ còn trên dưới ba trượng, hắn đề cao tinh thần, rất nhanh là có thể bắt được huyết quan hồ vào trong tay rồi.
"Trăm bước… Chín mươi bước… Tám mươi bước…"
Trong lòng Cổ Thần thầm tính toán số bước tiếp theo đuổi kịp huyết quan hồ.
Một người một hồ truy đuổi, khoảng cách càng lúc càng gần, chỉ còn lại trên dưới một trượng, tại thời điêm truy đuổi Cổ Thần luôn luôn bảo trì tư thế nhảy bật lên bắt giữ, khi khoảng cách chỉ còn nửa trượng thì hắn có thể nhảy tới bắt rồi.
Trong phạm vi nửa trượng, Cổ Thần tự tin, tuyệt đối có thể bắt được huyết quan hồ vào tay.
Nhưng đúng lúc này, huyết quan hồ chuyển qua một cây đại thụ lớn chừng hai thân người, đột nhiên biến mất trong phạm vi tầm nhìn của Cổ Thần.
Nếu như nói huyết quan hồ trốn sau đại thụ không nhúc nhích, Cổ Thần tuyệt đối không tin tưởng.
"Kỳ quái? Lẽ nào sau tàng cây có huyệt động?"
Cổ Thần thầm kêu không ổn, tốc độ dưới chân không ổn, rất nhanh đọc theo lộ tuyến huyết quan hồ vừa chạy qua, vòng ra sau đại thụ.
- A?
Cổ Thần thất kinh, tình hình vượt qua dự liệu của hắn, huyết quan hồ thực sự đứng sau đại thụ không nhúc nhích.
Cổ Thần xuất hiện, huyết quan hồ cũng không dám bỏ chạy như vừa rồi, ánh mắt nhìn lướt qua phía sau Cổ Thần tràn ngập vẻ kinh khủng nhân tính hóa.
Đối mắt với huyết quan hồ, Cổ Thần lập tức cảm giác được một cỗ khí tức kinh khủng từ phía sau ập tới, xoay người nhìn lại, sắc mặt đại biến.
Hỏa diễm khắp bầu trời xuất hiện trước mắt Cổ Thần, rừng rậm vừa chạy tới đột nhiên biến thành biển lửa ngập trời, hỏa diễm thiêu đốt tới nghìn trượng, một cỗ không khí nóng bỏng đập thẳng vào mặt, khiến Cổ Thần cảm thấy hô hấp cũng khó khăn.
Cổ Thần không tự chủ được lui về phía sau một bước, nhiệt khí đập thẳng vào mặt nhất thời biến mất không còn bóng đáng, thay vào đó là hàn khí thấu xương xâm nhập từ phía sau, dọc theo xương sống lưng lan tràn toàn thân Cổ Thần, trong nháy mắt cảm giác như bị đóng băng.
Cổ Thần quay đầu vừa nhìn, nào còn là rừng rậm, phía trước chính là băng tuyết vô biên vô hạn, trên bầu trời tràn đầy tuyết rơi, hàn khí màu trắng theo gió mà động, đông lạnh tận xương tủy.
Trên mặt đất là vô số băng thương dựng ngược, thấp thì một hai tấc, cao thì tới hơn trượng, tầng tầng lớp lớp lớp giao nhau.
Huyết quan hồ dài chừng ba thước hiện tại co thân thể lại thành một đoàn, trong ánh mắt tràn ngập vẻ kinh khủng, bốn phía đều bị băng tuyết thổi mạnh và băng thương chỉ thẳng vào người ngăn lại, trách không được đứng nguyên một chỗ không dám nhúc nhích.
Vừa rồi hỏa diễm ngập trời dọa Cổ Thần giật nảy mình, nhưng vừa thấy băng tuyết vô biên vô hạn xung quanh, sắc mặt Cổ Thần nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
Vừa rồi còn trong rừng rập, đột nhiên xuất hiện băng tuyết vạn dặm, sau có biển lửa ngập trời, hiển nhiên đây chính là một ảo cảnh.
Thân thể Cổ Thần và huyết quan hồ còn đang ở trong rừng rậm, thế nhưng chuyển qua cây đại thụ vừa rồi đã bươc vào phạm vi một trận pháp nào đó, vì vậy khắp nơi đều là ảo cảnh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Sắc mặt Cổ Thần chuyển thành bình tĩnh, không chỉ nhìn ra được đây là ảo cảnh, đồng thời còn biết rõ là loại trận pháp gì.
Kiếp trước Cổ Thần sống hơn 500 năm, lại là một đại tu sĩ Mệnh Tuyền Cảnh đứng đầu, vô luận là trận pháp, luận khí… đều có hiểu biết nhất định, nhất là phương diện đan dược, càng là một đại tông sư.
Trận pháp và luyện khí tuy rằng chỉ là nghiên cứu không chuyên, so ra kém hơn một số trận pháp đại sư, luyện khí đại sư, nhưng dù sao cũng là đại tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh đứng đầu, không gian mà Cổ Thần tiếp xúc tuyệt đối không thể thấp, ít nhất có thể so sánh với tu sĩ trung gian chuyên nghiên cứu, hiển nhiên hơn hẳn tu sĩ bình thường, Cổ Thần miễn cưỡng được coi như cao thủ trận pháp và luyện khí.
Trận này trước có băng tuyết, sau có biển lửa, băng là âm, hỏa là dương, tên là Âm Dương Mê Thiên đại trận.
Trừ phi là tu sĩ Kim Đan kỳ Thần Hải cảnh mới có thể bằng vào pháp lực mạnh mẽ trực tiếp phá trận, nếu như không hiểu phương pháp phá trận, cho dù là đại tu sĩ ba cảnh giới đầu tiên trong Thần Hải cảnh cũng bị Âm Dương Mê Thiên đại trận vây khốn mười năm trở lên.
Đại tu sĩ Thần Hải cảnh cũng bị Âm Dương Mê Thiên đại trận gây khó khăn, càng đừng nói tới tu sĩ Tiên Thiên cảnh, một ngày bị vây khốn trong đó, trừ phi là người ngoài xuất thủ cứu giúp, bằng không suốt đời cũng đừng mong từ bên trong trận thoát khốn ra ngoài.