Chương - 491: Huyết mạch không xác định được
Số từ: 1589
Nguồn: Vipvandan.vn
Nhóm dịch: Dungnhi
Nếu Cổ Thần tiếp tục bế quan tu luyện, chỉ cần khoảng hai năm là có thể đem nguyên thần tu luyện đến độ cao mười hai trượng bước vào Nguyên Thần hậu kỳ đỉnh phong, chỉ kém một bước là có thể đạt tới Minh Khiếu kỳ.
Hai năm thời gian ở trong Như Ý Lung Linh bảo tháp thì ở bên ngoài bất quá cũng chỉ mới một năm, tốc độ tu luyện như vậy so với Tàng Thiên Cơ có ma vương Đồ Độc chỉ điểm cũng không chậm hơn bao nhiêu.
Đồng thời, thân thể Cổ Thần đã trải qua ba lần thoát thai hoán cốt, lại tu luyện Thiên Cương Thối Thể đại pháp đến đệ thập trọng đại thành, cộng thêm bí pháp ba dầu sáu tay và Nghịch Mệnh Hoá Long quyết thì chờ đến khi tu vi của Cổ Thần đạt tới Nguyên Thần hậu kỳ đỉnh phong, thực lực cho dù không địch lại Minh Khiếu kỳ đỉnh phong cao thủ nhưng cũng sẽ không kém quá xa. Bất quá, tu luyện đến hôm nay, Cổ Thần buộc phải tạm dừng lại đi ra ngoài.
Cổ Thần đã ở trong Dương Vu bộ lạc hơn ba tháng, lúc này cũng đã tới lúc cử hành huyết mạch trắc thí rồi.
Huyết mạch trắc thí chủ yếu là đễ tra huyết mạch của các tu sĩ muốn tiền vào Chiến Thần sơn, mà tu vi ít nhất phải là Đoạt Xá kỳ. Thế nhưng, mỗi trăm năm một lần huyết mạch trắc thí thì cùng đồng loạt trắc thí tất cả tu sĩ của cổ vu tộc, đề phòng nếu có tu sĩ nào đó vừa thức tỉnh huyết mạch Chiến Thần nhưng tu vi còn thấp mà bị bỏ
Thời gian lúc này tất cả tu sĩ cổ vu tộc đều rất chờ mong xem có vị tu sĩ nào có huyết mạch Chiến Thần được thức tỉnh hay không.
Những tu sĩ tu vi đã ngoài Đoạt Xá kỳ tham gia huyết mạch trắc thí đều phải hướng Chiến Thần điện trình báo cũng không nhiều lắm.
Chín đại bộ lạc tổ chức huyết mạch trắc thí cũng không phải cùng một chỗ mà tự tiến hành trong nội bộ bộ lạc của mình. Danh ngạch tiến vào Chiến Thần sơn hạn chế nên chỉ cần khoảng một ngày một đêm là có thể xác định được cơ bản những người có thể tiến vào Chiến Thần sơn rồi.
Tên của Cổ Thần ở nơi này là Dương Cổ tất nhiên cũng đã được Tử Ngọc trình báo lên Chiến Thần điện rồi.
Nguồn truyện:
Truyện FULL
Hôm nay ở Dương Vu bộ lạc rất náo nhiệt, các cao thủ trong bộ lạc hầu như đều tập trung đến trong quảng trường rộng khoảng nghìn trượng của Dương thị tộc đại thành.
Cổ Thần cùng với những tu sĩ muốn tiến vào Chiến Thần sơn khác cũng đều ở trong quảng trường này. ở giữa quảng trường có đặt một khối hắc thạch rất lớn, cao chừng một người lớn, hình tứ diện vuông vắn. Trên một mặt hướng về phía đảm tu sĩ có mười dấu chưởng ấn lớn nhỏ không đồng nhất.
Hôm nay Tử Ngọc cũng không có cùng Cổ Thần đến đây. Mà để Cổ Thần tự mình đi đến đây.
Cùng tham gia trắc thí với Cổ Thần có khoảng chừng hơn 20 người, Võ Vu chiếm đa số, khoảng hai phần ba, còn lại một phần ba là Linh Vu.
Trong đó Nguyên Thần kỳ khoảng bảy người, đây đều là những người mới tiến giai Nguyên Thần kỳ trong vòng trăm năm gần đây, tu vi từ sơ kỳ tới hậu kỳ đều có.
Một bộ lạc, cứ một trăm năm lại có bảy tu sĩ đạt tới cảnh giới Nguyên Thần kỳ, nếu lấy con số này ước tính cho cả chín đại bộ lạc thì một trăm năm có khoảng 63 tu sĩ Nguyên Thần kỳ mới xuất hiện. Bước vào Nguyên Thần kỳ, thọ mệnh của tu sĩ cũng có thể đạt tới 400 năm.
Như vậy xem ra, tu sĩ Minh Khiếu kỳ của cổ vu tộc không ít, mà Nguyên Thần kỳ thì lại càng nhiều.
Cổ Thần có tu vi Nguyên Thần hậu kỳ, đồng dạng cũng có hai người khác có tu vi như vậy.
Dương Dấp đại vu đúng bên cạnh hắc thạch như một tháp sắc hình người, trong miệng hắn vang lên thanh âm gọn gàng dứt khoát mà mạnh mẽ:
- Người thứ nhất: Thạch!
Người thứ nhất là một gã Võ Vu cao chừng hai thước bốn.
Thạch đi tới trước hắc thạch, nhìn song chưởng của hắn rồi nhìn về các chưởng ấn trên hắc thạch, sau đó hắn đưa song chưởng áp lên chưởng ấn vừa với bàn tay hắn.
Hắc thạch đột nhiên kêu ông ông, hắc thạch nguyên bản đen kịt đột nhiên toả ra đai lượng ô quang. Dương Dấp hai mắt sáng ngời lớn tiếng hô:
- Thượng đẳng cổ vu huyết mạch!
Trong thanh âm của hắn không hề che giấu sự vui mừng.
Tên Vu sĩ gọi là Thạch kia vẻ mặt cũng rất hưng phấn bời vì trên cơ bản cỏ huyết mạch Cổ vu là có tám chín phần có thể tiến vào Chiến Thần sơn rồi, mà hắn có huyết mạch thượng đẳng thì cho dù có xuất hiện người có huyết mạch Chiến Thần hắn cũng tự tin có tên trong sáu danh ngạch.
- Người thứ hai!
Thạch vừa rời khỏi hắc thạch, Dương Dập đại vu liền hô người thứ hai đi lên.
- Huyết mạch bình thường!
- Huyết mạch trung đẳng!
- Huyết mạch bình thường!
- Huyết mạch bình thường!
- Huyết mạch hạ đẳng!
Tên của Cổ Thần được xếp ở cuối cùng nên có thời gian để quan sát đám người đi trước, Cổ Thần để ý thấy khi tu sĩ dật tay lên hắc thạch mà không thấy hắc thạch có phản ứng gì tức là huyết mạch bình thường. Nếu hắc thạch phát ra ô quang là có huyết mạch cổ Vu. Tuỳ vào độ nồng đậm của ô quang mà chia thành ba dạng huyết mạch thượng trung đẳng.
Dương Dập Đại Vu tâm tình hôm nay rất vui vẻ, năm nay tuy vẫn chưa phát hiện được người có huyết mạch Chiến Thần nhưng số người có huyết mạch cổ Vu so với lần trước nhiều hơn. Mới trắc thí gần 20 người mà thượng đẳng huyết mạch đã có hai người, trung đẳng huyết mạch có ba người, hạ đẳng tới năm người.
Mấy lần trước, chỉ cần là có huyết mạch cổ Vu thì hầu như đều có thể tiến vào Chiến Thần sơn, nhưng lúc này thượng đẳng và trung đẳng huyết mạch đã có tới năm người, cho nên hạ phẩm huyết mạch cũng phải đấu loại.
- Người thứ 23!
Thanh âm của Dương Dập lần nữa vang lên, đồng thời ánh mắt cũng nhìn về phía Cổ Thần.
Các tu sĩ đều hướng ánh mắt đến trên người Cổ Thần, trong ánh mắt mọi người đều mang theo vẻ nghi hoặc bởi vì họ không nhận thức được Cổ Thần là ai.
Cổ Thần lai lịch bất minh, nhưng Dương Dập lại không nói gì, chứng tỏ Tử Ngọc đã an bài tất cả.
Dưới ánh mắt của mọi người, Cổ Thần từ từ đi tới trước hắc thạch.
Lúc này trong lòng Cổ Thần cũng không nhịn được có chút hồi hộp.
Chiến Thần huyết mạch! Ta thực sự có Chiến Thần huyết mạch hay không?
Lúc này nhìn hắc thạch Cổ Thần cũng không có cảm giác gì nhiều, nhưng lúc này đứng trước nó Cổ Thần lại cảm giác được có chút áp lực.
Thật ra, Cổ Thần đối với huyết mạch Chiến Thần có chút tâm lý sợ hãi, hắn là một tu sĩ Nhân tộc, vả lại còn có huyết mạch của Hiên Viên đại đế, nếu hắn còn có cả huyết mach của Chiến Thần cổ vu tộc thì hắn cũng rất khó có thể tiếp thu được.
Nếu hắn thực sự có huyết mạch Chiến Thần thì tổ tiên của hắn cùng với cổ vu tộc có cái quan hệ như thế nào?
-Cổ!
Thanh âm thúc giục của Dương Dập Đại Vu vang lên.
Cổ Thần khôi phục tâm thần lại mới phát hiện thì ra nãy giờ hắn đứng bất động trước hắc thạch một lúc khá lâu.
- Tới đâu thì tới đi!
Cổ Thần cắn răng thầm nói rồi vươn hai bàn tay ra áp lên hắc thạch.
Có lẽ vì nãy giờ Cổ Thần chần chờ hơi lâu nên chúng tu sĩ cũng rất tò mò muốn biết kết quả của hắn.
Trong ánh mắt của Dương Dập cũng tràn ngập mong đợi.
-Bùm!
Một tiếng vỡ nát đột nhiên vang lên.
Khối hắc thạch kia, khi hai bàn tay của Cổ Thần vừa áp lên thì trong nháy mắt liền vỡ nát.
-Cái gì?
Chúng tu sĩ đều có chút khó tin.
Huyết mạch trắc ứng thạch cũng không có phát ra ô quang mà cũng không phải không có phản ứng mà là trực tiếp nổ thành nát bấy.
Ngay cả Dương Dập đại vu nhìn cảnh này cũng cảm thấy khiếp sợ không hiểu ra sao.