Chương 1022: Anh mà lại không bằng con trai mình sao?(4)



Ngoài các cổ phần của Tập đoàn Dương thị, nhà họ Dương còn có một số sản nghiệp riêng.

Bà chủ đúng là có đào tạo

một 8nhóm người, chuyên chịu trách nhiệm báo cáo các công việc hằng ngày, để phòng khi bà không có ở nhà, họ có thể thay bà quản lý công t3y và truyền đạt thông tin.

Sao lại không có được chứ.
Hạ Trường Duyệt cắn môi, cau mày.
Nếu đã không có gì xảy ra, vậy tại sao Dương Mộc Nhã lại đột nhiên không cho cô gả vào nhà họ Nghiêm nữa chứ? Chẳng lẽ là phía nhà họ Nghiêm đã xảy ra chuyện gì rồi? Không được, cô phải đi tìm Nghiêm Thừa Trì hỏi cho rõ ràng.
Hạ Trường Duyệt quyết định, sau đó chạy về phòng, thay quần áo, rồi thừa dịp Dương Mộc Nhã đến phòng bệnh thăm Hạ Hoa, lén trốn ra ngoài từ cửa sau nhà họ Dương.
Hạ Trường Duyệt đứng ngay đằng sau ông, nhưng chỉ nghe thấy quản gia nói, mà không thể nghe được câu trả lời của bên kia, nên nóng ruột đi tới đi lui.
Thấy quản gia cúp điện thoại, cô vội vàng bước tới trước,
Thế nào rồi? Có chuyện gì đặc biệt xảy ra không?

Thưa cô chủ, không có.
Tất cả các sản nghiệp của nhà họ Dương đều đang rất ổn, mấy ngày nay cũng không có gì đặc biệt xảy ra.
Quản gia cung kính trả lời.
Thái độ của Dương Mộc Nhã khiến cô không sao hiểu được.
Cô phải biết đã xảy ra chuyện gì trước thì mới có thể phán đoán chính xác.

Cô chủ đợi một chút, tôi sẽ gọi điện thoại hỏi
Quản gia bước sang một bên, lấy điện thoại ra bấm gọi.
Sau khi biết rằng đây là cô chủ nhà mình, ông càng yêu thích cô vô cùng.
Ở n5hà họ Dương, ngoài Dương Mộc Nhã ra, thì người yêu thương Hạ Trường Duyệt nhất chắc chắn là quản gia.

Vậy bây giờ chú có thể hỏi giúp cháu được không ạ?
Ánh mắt Hạ Trường Duyệt đầy vẻ trông mong.
Về phần hôm nay có gì đặc biệt xảy ra hay không thì để tôi hỏi mới biết được.
Quản gia nói thật. 9
Từ lần đầu tiên nhìn thấy Hạ Trường Duyệt, ông đã cảm thấy cô giống Dương Mộc Nhã.
Đặc biệt là đôi mắt sáng trong châ6n thành kia, khiến ông rất có thiện cảm.
Vừa mới đi dọc theo cửa sau ra bên ngoài, cô đã thấy xe của Nghiêm Thừa Trì đỗ bên đường.

Anh đang dựa vào cửa xe, nhìn cô không chớp mắt.

Tim Hạ Trường Duyệt đập rộn lên, lập tức chạy tới lao vào vòng tay anh, ôm lấy thắt lưng săn chắc của anh.

Vài giây sau, cô mới buông anh ra, ngẩng đầu lên,
Nghiêm Thừa Trì, em có chuyện muốn nói với anh.

Trước tiên nói anh nghe, em có nhớ anh không?
Nghiêm Thừa Trì cười ngả ngớn, năm căm cô, ngón tay thon dài vuốt ve gò má cô, rồi cúi đầu hôn lên đôi môi anh đào của cô.


Không phải, anh nghe em nói trước đi.

Em không nhớ anh sao? Hử?
Nghiêm Thừa Trì xấu xa nheo mắt lại, siết chặt tay cô.


Nhớ nhớ nhớ! Nhớ anh muốn chết, đến nằm mơ cũng muốn gả cho anh!
Hạ Trường Duyệt vời giơ tay đầu hàng, sau đó còn chớp mắt, tỏ ra đáng thương nhìn anh.


Nghiêm Thừa Trì, mẹ em đổi ý rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.