Chương 1037: Tiểu biệt thắng tân hôn (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 602 chữ
- 2022-02-13 03:58:54
Nhìn anh đứng bên đường với thân thể cứng đờ, cô che miệng lại, khóc không thành tiếng.
Hạ Trường Duyệt nhốt mình trong phòng suốt8 ba ngày không ra khỏi cửa.
Mỗi ngày cô chỉ ngồi ở ngoài ban công đến ngẩn người, giống như một con búp bê bị lấy mất linh hồn. <3br>
Chỉ có Dương Mộc Nhã đến nói cho cô biết tiến độ điều tra, ánh mắt mắt cô mới trở nên thanh tỉnh.
Áo khoác đen của anh phất phơ theo gió, trông anh càng có vẻ cô đơn hơn.
Khuôn mặt gợi cảm có chút tái nhợt, dường như anh đã không ngủ vài ngày, đôi mắt tối đen nhìn chăm chú vào phòng Hạ Trường Duyệt.
Anh biết cô ở bên trong, nhưng không muốn gặp anh.
Cô thà tin rằng tai nạn năm đó chỉ là một sự việc không may, cũng không muốn nó có liên quan đến nhà họ Nghiêm, càng không muốn có liên quan đến Nghiêm Thừa Trì.
Cô chủ, cả ngày cô không ăn gì, nếu cứ như vậy sẽ không chịu nổi, cô uống bát canh gà nhé?
Quản gia bưng bát canh vừa chưng xong, đi đến bên cạnh Hạ Trường Duyệt, lo lắng nhắc nhở.
Cháu không đói.
Nhìn người đang đi vào phòng mình, đồng tử cô co lại.
Cô xoay người vào phòng, đóng chặt cửa sổ, kéo màn lại, nằm lên giường, kéo chăn phủ kín mình từ đầu tới chân.
Em không muốn gặp anh luôn sao?
Nghiêm Thừa Trì cô đơn đứng trước ban công.
Cô chủ, cô uống chút canh đi, cô cứ như vậy thì làm sao mà trừng phạt kẻ xấu trước pháp luật được đây?
...
Đôi mắt u ám của Hạ Trường Duyệt chuyển động, cô nghe lời của quản gia cầm thìa, uống sạch bát canh.
Cô uống canh gà xong,mới để quản gia đi.
Đang chuẩn bị nằm xuống thảm Tatami, cô thoáng thấy một bóng dáng quen thuộc đang trèo tường nhà họ Dương đi vào mà không khỏi giật mình.
Nhưng Dương Mộc Nhã vừa 9đi, cô lại bắt đầu ngồi ngẩn người.
Một khi có bằng chứng xác thực, chứng minh tai nạn năm đó là do Nghiêm Thịnh sai khiến, cô và6 Nghiêm Thừa Trì sẽ không còn cơ hội quay về bên nhau...
Đôi khi, thậm chí cô còn nghĩ, nếu tư liệu mà Dương Mộc Nhã điều tra đượ5c là giả thì tốt biết mấy.
Chú Minh, mẹ cháu đâu rồi?
Hạ Trường Duyệt lấy lại tinh thần, chợt hỏi.
Bà chủ đi ra ngoài rồi, nghe nói có manh mối mới, nên dẫn người đi thăm dò.
Bà thấy tâm trạng cô không tốt nên không gọi cô.
Quản gia nhìn Hạ Trường Duyệt ngày càng tiều tụy, đưa bát canh đến trước mặt cô.
Trong đầu anh bỗng dưng hiện lên hình ảnh lần trước anh lẻn vào nhà họ Dương.
Khi đó cô cười tươi như hoa, vừa nhìn thấy anh thì như một con cáo nhỏ, nhảy bổ vào người anh, ôm cổ anh, vùi mặt vào ngực anh làm nũng.
Chỉ qua có vài ngày, quan hệ giữa bọn họ lại trở thành người dưng nước lã.
Có phải đến khi cô xác định rõ chuyện tai nạn thật sự là do bác Cả anh sắp đặt, thì cô sẽ oán hận anh cả đời? Sắc mặt của Nghiêm Thừa Trì ngày càng tái nhợt, mặt cứng đờ.
Bàn tay anh im lìm nắm chặt.
Anh đứng ở ban công rất lâu, sau đó mới thất vọng xoay người bỏ đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.