Chương 1040: Tiểu biệt thắng tân hôn (6)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 643 chữ
- 2022-02-13 03:58:54
Có thể tự tay chăm sóc ba mình, trong lòng tôi cũng dễ chịu phần nào.
Hạ Trường Duyệt nở nụ cười gượng gạo.
Cô không muốn ở một mình, nếu8 thế thì sẽ không kiềm chế nổi mà nhớ tới Nghiêm Thừa Trì.
Bóng hình của Nghiêm Thừa Trì vừa xuất hiện là trái tim cô đã đau thắt.
Cô nhớ anh, rất nhớ, nhưng cô không biết phải làm sao để đối mặt với anh...
Sau khi xảy ra tai nạn xe, con chạy tới bệnh viện, người đầu tiên con nhìn thấy chính là ông ta.
Ông ta không bỏ trốn, mà luôn ở lại bệnh viện để giải quyết những vấn đề tiếp theo.
Nhưng vì camera trên đường cho thấy, hai bên đều không hề xuất hiện tình huống chạy quá tốc độ hay say xỉn khi lái xe, cộng thêm ông ta bằng lòng bồi thường một số tiền thuốc lớn, nên sau khi phán quyết, ông ta vô tội và được thả ra.
Nghiêm Thịnh là người thân duy nhất của anh, nhưng cô lại m9ất đi người mẹ đã nuôi nấng cô từ nhỏ, còn cả người ba vẫn đang nằm liệt giường đến nay.
Cô không thể làm như chưa từng có gì xảy ra mà t6iếp tục vui vẻ ở bên anh.
Cô chủ, bà chủ đã về, kêu cô vào phòng sách một chuyến.
Quản gia đứng ở cửa phòng bệnh, gọi Hạ Trường Duyệt. 5
Đây là hình của ông ta, con có ấn tượng với ông ta không?
Dương Mộc Nhã đặt tấm hình trước mặt Hạ Trường Duyệt.
Hạ Trường Duyệt khẽ gật đầu rồi nói.
Con nhớ ông ta.
Là tài liệu liên quan đến tai nạn xe năm đó mà các thám tử tư vừa điều tra được.
Bây giờ đã có thể chứng thực, người đâm vào xe ba con lúc trước là một quản lý của Tập đoàn Nghiêm thị đến thành phố G để bàn công việc.
Hiện giờ người đó đang giữ chức ở trụ sở tập đoàn.
Tôi đi ngay
Hạ Trường Duyệt khẽ gật đầu với y tá rồi rời khỏi phòng bệnh của Hạ Hoa.
Vừa đi vào phòng sách, cô đã nhìn thấy một chồng tài liệu bày trên bàn sách của Dương Mộc Nhã.
Đây là...
Hạ Trường Duyệt hơi cau mày, cẩn thận nhớ lại.
Con nhớ lúc đó ông ta cũng khóc rất thương tâm, chân tay luống cuống, dáng vẻ không hề giống cố ý.
Lúc ấy con không biết nhà họ Nghiêm lại có dính líu quan hệ với người bên cạnh con, nên cũng không sinh nghi, chấp nhận hòa giải và bồi thường.
Ông ta bồi thường một số tiền lớn sao?
Ánh mắt Dương Mộc Nhã lóe lên.
Vậy lúc đó, Hạ Trường Duyệt không thiếu tiền, nhưng tại sao tin tức bà biết, lại là Hạ Trường Duyệt bôn ba kiếm tiền để chữa bệnh cho ba mẹ suốt bốn năm qua?
Vâng, lúc ấy ông ta bồi thường một lần duy nhất, nhưng khoản tiền đó sau này đã bị lừa...
Hạ Trường Duyệt cắn môi.
Lúc ấy Hạ Hoa vừa ngã xuống, cô lại không hề biết chút gì về sản nghiệp của nhà họ Hạ, thể là bị người cậu bất lương lấy lí do cứu vớt công ty Hạ thị, tham ô khoản tiền bồi thường.
Nhưng kết quả, công ty Hạ thị vẫn đóng cửa, số tiền kia cũng một đi không trở lại.
Sau này Hạ Trường Duyệt mới biết, là người cậu bất lương của cô cố ý làm thâm hụt sản nghiệp của nhà họ Hạ, chờ khi nhà họ Hạ tuyên bố phá sản sẽ chiếm làm của riêng
Tên khốn! Mẹ sẽ không bỏ qua cho tên cặn bã đó!
Dương Mộc Nhã hung dữ nghiến răng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.