Chương 1060: Em là nữ hoàng của anh (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 577 chữ
- 2022-02-13 04:03:58
Đột nhiên anh kéo cô vào lòng, tay luồn vào mái tóc cô nói khẽ,
Hạ Trường Duyệt, đúng là ông ta, người ép anh phải rời xa em năm đó.
Đúng là ông ta...
anh hận lắm!
Hạ Trường Duyệt không thể tha thứ cho Nghiêm Thịnh, nhưng cô vẫn ôm chặt Nghiêm Thừa Trì, muốn an ủi anh.
Là ông ta đã khiến chúng ta xa nhau bốn năm.
Anh có ngày hôm nay cũng do5 một tay Nghiêm Thịnh dạy dỗ.
Trong lòng anh, Nghiêm Thịnh giống như một người cha, bây giờ tất cả đều sụp đổ...
Hôm qua anh uống nhiều rượu như vậy, lúc này chẳng phải sẽ bị đau đầu, không dây nối sao? Mới sáng sớm mà anh đi đâu rồi?
Hạ Trường Duyệt từ từ đứng dậy, quay người lại, thì nhìn thấy Nghiêm Thừa Trì mặc âu phục đi từ phòng ngủ ra.
Nghe thấy vậy, Nghiêm Thừa Trì mỉm cười nhìn cô, một nụ cười mê hoặc, như khiến hồn xiêu phách tán.
Bọn họ ôm chặt nhau, không muốn rời xa.
Ngay cả khi em suýt mất mạng vì sinh con cho anh, anh vẫn đang hận em...
Nghiêm Thừa Trì đưa tay lên, tát mạnh vào mặt mình.
Anh là đồ khốn!
Bọn họ đã bỏ lỡ bốn năm, mỗi ngày sau này, bọn họ nhất định phải ở bên nhau!
Không có hoa, không có nhẫn kim cương, chỉ có câu nói thật bình thường
Lấy anh nhé
, đối với những người xa cách nhau bốn năm mà nói, còn quý hơn tất cả.
Cho dù đã nghi ngờ người bí ẩn năm đó uy hiếp cô có thể là Nghiêm Thịnh, nhưng khi thật sự xác định, tim cô giống như b9ị ai đó bóp mạnh, đau đớn.
Nhưng nỗi đau của cô, so với Nghiêm Thừa Trì, có bằng một phần vạn không?
Giọng nói của Nghiêm Thừa Trì uất nghẹn, có chút lạnh lẽo.
...
Hạ Trường Duyệt hơ3i giật mình.
Mắt Hạ Trường Duyệt ngấn lệ, cô gật đầu không do dự.
Được!
Hai người ở lại biệt thự cả đêm.
Người thân duy nhất của6 anh lại là người gây tổn thương anh sâu sắc nhất.
Bốn năm đó, Nghiêm Thịnh luôn ở bên cạnh anh.
Hôm sau, Hạ Trường Duyệt mang theo sống lưng đau nhức đứng dậy khỏi tấm thảm dưới nền nhà.
Cô dùng tay xoa đến run rẩy, nghĩ mãi vẫn không rõ, tại sao bọn họ có giường mà cuộn người nằm trên đất cả đêm?
Nghiêm Thừa Tì! Đừng như vậy, em không trách anh, chưa từng trách anh.
Hạ Trường Duyệt lấy lại tinh thần, vội vàng nắm lấy tay anh, dựa sát vào lòng anh,
Đã qua hết rồi, bây giờ chúng ta đã ở bên nhau, còn có tương lai sau này nữa.
Tương lai...
Đôi mắt Nghiêm Thừa Trì phát sáng, anh ôm cô vào lòng thật mạnh, đặt cằm lên đầu cô, nói một cách kiên định,
Hạ Trường Duyệt, chúng ta kết hôn đi! Lấy anh nhé, được không?
Bây giờ toàn thân cô giống như bị xe tải cán qua người vậy.
Cô quay đầu lại thì không thấy người đàn ông đáng ra giờ này vẫn nên ôm mình ở đâu...
Mái tóc ngắn đen nhánh chải chuốt chỉnh tề, đôi mắt như ngọc thạch đen thẫm.
Trong ánh sáng, khuôn mặt sắc nét của anh tỏa ra sự cao quý, hoàn mĩ không thể chối cãi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.