Chương 1125: Không quấy rầy chính là sự dịu dàng của anh! (7)


Ông đừng can thiệp, chỉ phải người âm thâm điều tra tung tích của Nhan Linh.

Nhất định phải tìm được người, sau đó thì tôi s8ẽ tự mình xin lỗi con bé, mời con bé về!


Nếu hiểu lầm là do bà thì có mất cái mặt già này, bà cũng nhất định phải đưa vợ v3ề cho con trai!
Còn ở đây thậm thụt cái gì, không sợ gió to à? Sao tôi lại thấy con gái nhà họ Điền đứng khóc ngoài cửa, Hải Âm mă9ng người ta à?
Chủ tịch Dịch mới về từ công ty, thấy vợ thì bước đến đặt tay lên vai bà.
Nói chung chỉ cần lần này Hải Âm tha thứ cho em, từ nay về sau em sẽ không bao giờ can thiệp vào chuyện của nó nữa.
Bà Dịch dựa sát vào lòng chồng, áy náy nói.
Chỉ vì bà mà con trai suýt chết, còn tái phát bệnh rối loạn ngôn ngữ.
Bà chỉ cần nghĩ đến Dịch Hải Âm ngày ngày ngơ ngơ ngẩn ngẩn từ sớm tới muộn là khó chịu không thở nổi.
măng rồi đành ôm vào lòng.

Em...
Nói anh cũng không giúp được.
Ông Dịch nhíu mày,
Nhà họ Dịch và nhà họ Điền cũng có qua lại, em so đo với bọn trẻ con làm gì?

Anh thì biết gì? Em chỉ tát nó một cái là nể tình hai bên lắm rồi đấy.
Nếu không phải tại nó làm em đuổi con dâu em đi, khiến con trai em tức giận với em thì đầu đến nỗi.
Bà Dịch vẫn đang rất tức giận.

Em lại làm gì?
Ông Dịch càng nhíu mày chặt hơn, nhìn người vợ chưa từng khiến mình phải lo lắng, không nỡ đánh

Đừng có hắt nước bẩn lên người n6gười ta.
Con em có tiêu chuẩn cao, nhìn không vừa mắt con bé đó.
Nó khóc là vì bị em đánh!
Bà Dịch dứt khoát thừa 5nhận việc mình làm.
Nếu nó kể cho em chuyện Nhan Linh bị tổn thương thì em sẽ không hiểu lầm...

Sao lại thành lỗi của anh rồi?
Ông Dịch đờ người, mù mờ nhìn vợ mình.

Tại anh! Tại anh hết!
Bà Dịch bị ông hỏi lại càng thấy tủi thân.

Được rồi được rồi, tại anh hết.
Thà Dịch Hải Âm nổi cáu với bà, mắng bà, thậm chí đánh bà cũng được.
Ít nhất bà cũng cảm thấy dễ chịu hơn...

Tại anh đấy! Sinh ra một thằng con trai như cái hũ nút, buồn bực trong lòng cũng không chịu nói ra.
Con trai em gì cũng tốt, thói hư tật xấu đều giống anh.
Em đừng khóc mà, để anh đánh nó...

Anh dám đánh con em? Em liều mạng với anh!
Bà Dịch nóng nảy nói.

Không đánh không đánh nữa, anh để nó đánh, để nó hết giận, được chưa?
Ông Dịch dỗ dành vợ mình mãi, nào nhớ đến Dịch Hải Âm nữa, chỉ vội vàng ôm vợ vào biệt thự.
Bên ngoài biệt thự.

Điền Mỹ Doanh vừa bị tát một cái, còn bị đuổi ra ngoài đang đứng ngoài trời gió, nhìn ông Dịch và bà Dịch biến mất ngay trước mặt, ôm gương mặt sưng vù mà nghiến răng không cam tâm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.