Chương 1135: Cô có thai! (7)


còn có Dịch Hải Âm...

Anh cao lớn tuấn tú, đứng rất gần cô, tim cô lập tức đau nhói.
Đôi mắt xinh đẹp của cô chớp chớp, giống như nghe không hiểu Hạ Trường Duyệt nói gì.
Cô khó khăn đưa tay ra, đặt lên vùng bụng phẳng lì của mình.

Cậu có thai mà không biết sao? Tại sao đến chuyện này cũng giấu tớ? Nếu tớ biết cậu có thai, đánh chết tớ cũng không cho cậu ra ngoài một mình...
Hạ Trường Duyệt nói được nửa câu, thấy Nhan Linh vẫn tỏ ra mơ hồ mà cũng ngẩn người.

Linh Nhi, cậu không biết mình mang thai ư?

...
Nhan Linh ngây ngẩn cả người.

Cô Nhan Linh hoài thai sau khi dùng thuốc kích thích, trong một tháng này vừa bị cảm lạnh phát sốt, vừa lao tâm lao lực, chịu bao nhiêu thứ như vậy mà vẫn giữ được đứa bé cho đến bây giờ đã là một kỳ tích.
Bác sĩ nói xong, chần chừ một chút mới nói tiếp.

Tôi đã thử máu cho cô ấy, trước mắt cho thấy có thể bị sẩy thai.
Có thai...
Cô có thai.
Tôi sẽ cố hết sức, nhưng có thể giữ được đứa bé hay không thì chỉ mong vào duyên phận.
Bác sĩ nói xong, lắc đầu, rời khỏi phòng.

Đứa bé gì cơ?
Nhan Linh nghe một lúc lâu, đầu óc vẫn mơ hồ, yếu ớt hỏi.

Tỉnh rồi, tỉnh rồi! Linh Nhi, cuối cùng cậu đã tỉnh lại.
Nếu cậu còn không tỉnh, tớ sẽ bị cậu hù chết mất!
Vừa thấy Nhan Linh mở choàng mặt, Hạ Trường Duyệt nhào đến, ôm chặt thân hình mảnh mai của Nhan Linh.
Cô muốn đến gần anh, nhưng đ8i thể nào cũng không thể đến gần.
Cô muốn gọi anh nhưng bản thân gào khàn cả giọng anh vẫn không nghe thấy.
Anh 3cứ như vậy, ở nơi cô có thể chạm tới, nhưng lại hoàn toàn không nhìn thấy cô...
Bên tại cô đều là tiếng chế giễu.
Nói rằng bọn họ không xứng.

Đã hai ngày rồi, sao cô ấy vẫn chưa tỉnh? Cứ ngủ mãi như vậy không có vấn đề gì chứ?
Giọng nói của Hạ Trường Duyệt đột nhiên vang lên bên tai.
Giống như người bị giật mình sau giấc ngủ say, mí mắt của Nhan Linh khẽ run, sau đó mở choàng.
Nói rằng cô sẽ trói buộc cuộc đời anh.
Nói rằng cô không nên phiền đến cuộc sống c6ủa anh.
Có điều, đứa bé trong bụng cô ấy...
Bác sĩ muốn nói lại thôi.

Đứa bé không giữ được sao?
Tim Hạ Trường Duyệt nhói lên, mắt đỏ hoe.
Cô chạy đến bên Hạ Trường Duyệt nhưng Hạ Trường Duyệt cũng đẩy cô ra.
Toàn bộ thế giới, dường như chỉ còn lại một mình cô, kêu trời trời không biết, gọi đất đất không hay...

Duyệt Duyệt, con tránh ra trước nào, để bác sĩ đến khám cho con bé.
Dương Mộc Nhã đang đứng trong phòng, thấy Nhan Linh tỉnh lại nhưng hai mặt vô thần, nên vội vàng bảo bác sĩ đến.
Nghe vậy, Hạ Trường Duyệt mới buông tay ra, đứng sang một bên, lo lắng nhìn bác sĩ.
Cô rất muốn khóc, nhưng lại phát hiện bản thân không thể nhỏ được giọt nước mắt nào.
Cô xoay người ôm ba5 mẹ mình, nhưng lại nhận ra ba mẹ đã biến mất.

Linh Nhi sao rồi? Cô ấy tỉnh lại thì sẽ không sao chứ?
Hạ Trường Duyệt đợi lâu không thấy bác sĩ nói gì, nên hấp tấp hỏi.

Sức khỏe không sao.
Con của cô và Dịch Hải Âm?

Nhan Linh kinh ngạc vài giây, mới hiểu được mang thai là cảm giác thế nào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.