Chương 1186: Vả mặt! tính sổ một trận! (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 681 chữ
- 2022-02-13 04:14:08
Nếu cô không xen vào, thì sớm muộn gì anh ấy cũng sẽ yêu và cưới tôi thôi.
Cô Điền bị bệnh hoang tưởng à? Tôi đã hỏi Dịch Hải Âm rồi, thậm 8chí anh ấy còn chẳng nhớ lúc bé cô trông như thế nào kìa.
Khổ thân cô Điển nhớ thương chồng sắp cưới của tôi nhiều năm như vậy, nhưn3g đáng tiếc, chỉ là mơ mộng hão huyền của bản thân cô mà thôi.
Nhan Linh nhếch môi, thờ ơ nhìn Điền Mỹ Doanh.
Đánh rắn đánh9 dập đầu, Điền Mỹ Doanh cứ nhắc đi nhắc lại chuyện thanh mai trúc mã với cô, vậy thì cô sẽ nói cho cô ta biết, thế nào mới là thanh mai trúc6 mã.
Thanh mai trúc mã trong mắt Điền Mỹ Doanh chẳng qua chỉ là ảo tượng của riêng cô ta.
Còn Dịch Hải Âm, từ xưa đến nay an5h chưa bao giờ để tâm tới cô ta cả, thậm chí ngay cả dáng vẻ của cô ta, anh còn chẳng nhớ được cơ mà.
Nếu không có đứa bé này, thì cô chẳng là cái thá gì với nhà họ Dịch đâu.
Đó cũng là phúc phận của tôi, không giống như một số người, cũng rất muốn hưởng phúc từ con, nhưng không có cơ hội đấy.
Nghe cô ta đề cập đến con mình, Nhan Linh vô thức che bụng lại, lùi về sau một bước, còn lạnh lùng đáp trả.
Thấy sắc mặt của Điền Mỹ Doanh hết xanh rồi tím, đề phòng cô ta làm ẩu, cô bèn quay người định đi đến một nơi đông người hơn.
Cô dám cười nhạo tôi à?
Nhan Linh vừa đi được hai bước, Điển Mỹ Doanh đã ngăn cô lại.
Cô...
Điền Mỹ Doanh không sao ngờ rằng, một Nhan Linh trước đây còn vô cùng yếu đuối mong manh, một Nhan Linh không có chút năng lực phản kháng nào lại đột nhiên trở nên mạnh mẽ và hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi những lời nói của cô ta thế này.
Nhất thời, cô ta cứng họng chẳng thể nói gì, chỉ có thể nhìn mở to mắt nhìn cô.
Cô đừng đắc ý, dù cho bây giờ cô thẳng thì sao chứ? Chẳng qua là chỉ nhờ cục thịt trong bụng cô mà thôi.
Nhan Linh mỉm cười với Điển Mỹ Doanh, giọng điệu càng bình tĩnh hơn.
Điền Mỹ Doanh càng muốn khiêu khích chia rẽ, cô lại càng không thể để bị lừa.
Dịch Hải Âm đã giải thích tất cả với cô, nên cô sẽ chỉ tin anh.
Nếu như thế mà cũng là thanh mai trúc mã, thì trên đời này sẽ có vô số cặp thanh mai trúc mã mất thôi.
Cô nói bậy! Làm sao anh Hải Âm lại không nhớ tôi được chứ? Khi anh còn bé, người duy nhất có thể ở bên anh chính là tôi.
Anh ấy không thích người khác đến gần, nhưng anh ấy chưa bao giờ đuổi tôi đi cả, tôi là người đặc biệt với anh ấy.
Điền Mỹ Doanh có vẻ bị đả kích rất mạnh, đột nhiên hét lên.
Chỉ vì anh ấy có học thức, quá lịch sự quá lễ độ, lại còn nhỏ, nên không biết cách đối phó với sự đeo bám dai dẳng của phụ nữ mà thôi.
Bằng không chắc chắn anh ấy đã đá văng cô đi rồi.
Nghe thấy ở cầu thang có âm thanh truyền đến, ánh mắt cô ta bỗng trở nên u ám, khẽ cắn môi, rồi nắm lấy tay Nhan Linh, kéo đến trước mặt mình.
Cô muốn làm gì? Ở đây đông người như vậy, chỉ cần có chạm vào một sợi tóc của tôi, cũng sẽ có người nhìn thấy, ngay cả một khả năng lấp liếm cũng không có đâu.
Nhan Linh nói xong thì định hét lên.
Nhưng cô còn chưa kịp phát ra âm thanh, Điền Mỹ Doanh đã cầm lấy tay cô, kéo lên mặt cô ta, rồi tát mạnh vào mặt một cái.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.