Chương 1239: Đàn ông nhà ai xấu xa hơn?! (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 587 chữ
- 2022-02-14 03:56:49
Cậu chủ nhỏ, cậu chủ nhỏ, cậu nên đi ngủ thôi...
Hai bảo mẫu đuổi theo Nghiêm Lập Thuận không chịu nghe lời, chạy xuống tầng.
8
Thấy Nghiêm Thịnh ngồi trong phòng khách, hai bảo mẫu cung kính cúi người nói.
Ông chủ, cậu chủ nhỏ không chịu ngủ, cứ3 muốn xuống tìm ông bây giờ.
Cậu chủ nhỏ không chịu ngủ là do các cô không biết dỗ! Nhà họ Nghiệm giữ các cô lại có ích gì? Cút h9ết cho tôi!
Nghiêm Thịnh vừa hét lên với bảo mẫu thì có vệ sĩ tiến lên, đuổi hai bảo mẫu làm việc kém cỏi ra khỏi trang viên nhà h6ọ Nghiêm.
Chúng còn giỏi hơn cả cháu, giờ người trong trường đều cười cháu!
Nghiêm Lập Thuận ngồi phịch xuống đất, hét lên với Nghiêm Thịnh.
Chuyện từ lúc nào?
Nghiêm Thịnh sửng sốt, lập tức cau mày.
Tao là người thừa kế nhà họ Nghiêm, ai cũng không thể không nghe lời tạo.
Tao nhất định sẽ khiến hai tên nhóc kia biết tay!
Được được được, cháu lên tầng ngủ trước đi.
Nghe xong, trợ lý bên cạnh Nghiêm Thịnh vội giải thích.
Tin mới nhận được hôm nay, Dương Mộc Nhã mua được một nhà trẻ, đổi thành nhà trẻ từ thiện.
Bà chủ ra ngoài chơi, nói là đi tụ tập với bạn, tối nay sẽ về muộn một chút...
Trợ lý còn chưa dứt lời đã bị Nghiêm Thịnh trừng mắt.
Loại phụ nữ như thế mà cũng gọi là bà chủ? Nếu không nể mặt nhóc Thuận, đến cả tư cách vào nhà họ Nghiêm cô ta cũng không có! Cảnh cáo cô ta biết điều một chút, không chăm sóc tốt cho nhóc Thuận thì tội giết không tha!
Chờ mai cháu tỉnh, ông nội đích thân đưa cháu đi mẫu giáo.
Cháu không đi, cháu không đi! Lúc đầu ông đồng ý với cháu không để cho Nghiêm Thư Hãn và Nghiêm Thư Mạt có chỗ đi học.
Nhưng cháu nghe nói, bà ngoại chúng mở cho chúng một trường mẫu giáo.
Bà ta cũng đưa luôn hai đứa cháu ngoại vào đó.
Nhà trẻ từ thiện? Đó chẳng phải là nơi của một đám nghèo khổ thôi sao.
Cháu Thuận, làm sao nó có thể so được với nhà trẻ quý tộc của cháu?
Nghiêm Thịnh hừ lạnh, bể Nghiêm Lập Thuận lên.
Bây giờ cháu thành trò cười cho mọi người.
Nếu ông không giúp cháu dạy dỗ chúng, cháu sẽ không đi nhà trẻ nữa!
Nghiêm Lập Thuận lại ngồi phịch xuống đất, mặt mũi đầy vẻ bất mãn.
Thân phận cháu cao quý, là người thừa kế sau này của nhà họ Nghiêm, cứ hở chút là khóc, còn ra thể thống gì? Thứ cháu muốn thì cháu phải tự đấu tranh giành lấy dù phải trả giá, cháu hiểu chứ?
Cháu mặc kệ, cháu không cho bọn Nghiêm Thư Mạt đi học mẫu giáo.
Chúng cản cháu dạy dỗ người khác, còn vẩy mực lên mặt cháu.
Cháu Thuận, đến đây với ông nội nào.
Nghiêm Thịnh nhìn về phía cháu trai cưng của mình, sắc mặt chợt trở nên dị5u dàng.
Khuya rồi sao cháu còn chưa ngủ? Cháu nghe lời ông nội, mau ngủ đi thôi.
Chờ ông nội nghĩ xong cách, sẽ dạy chúng thay cháu, được chứ?
Nghiêm Thịnh đưa tay ấn huyệt Thái Dương đang căng tức, kiên nhẫn dỗ cháu.
Không thấy bóng Cổ Lâm, ông ta liền hỏi trợ lý.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.