Chương 1249: Phản công, đánh cho tan tành (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 562 chữ
- 2022-02-14 03:56:49
Mục tiêu của chúng là Nhan Linh? Hạ Trường Duyệt ý thức được chuyện này bèn quay lại, chạy đuổi theo Nhan Linh.
Nhan Linh mang thai, lại dẫ8n theo Hãn Hãn nên không thể chạy nhanh được.
Đoạn đường này đã gần khu vực riêng của nhà họ Dương, nên xung quanh rất trống trải.
Họ muốn tìm người giúp cũng không thấy ai.
Cứ tiếp tục thế này thì cả hai người họ sẽ đều bị bắt, chỉ bằng ai chạy được thì cứ chạy.
Đại vương Hãn Hãn p5hải bảo vệ dì và vợ yêu, không thể chạy trước.
Gương mặt Hãn Hàn tràn đầy sự kiên định, cậu bé chớp đôi mắt to giảo hoạt, thò tay vào trong ba-lô, lôi ra một nắm bi, ném về phía đám người chạy theo sau họ.
Chỉ thấy những viên bi tròn lăn vòng dưới đất, thì tiếng rên than của đám người đằng sau cũng vang lên.
Cậu thả ba-lô xuống, hai tay bới bới bên trong ba-lô, mò ra một cái ná, bỏ bị vào rồi bắt đầu ngắm bắn.
Mau, chúng không chạy xa đâu, chắc chắn là trốn ở quanh đây.
Mau tìm kĩ cho tao!
Tên áo đen cầm đầu lồm cồm bò dậy, gào lên giận dữ Bọn họ nhiều người như thế mà bị một tên bắt con xử lí.
Chúng đều ôm đầu nằm trên mặt đất không dám hành động bừa bãi.
Ai? Ai làm? Có bản lĩnh thì mau ra đây đơn đấu.
Trốn đằng sau bắn lén thì gọi gì là anh hùng hảo hán?!
Tên áo đen đầu sỏ bị bắn trúng hai lần, trán sưng cục to như mọc thêm cái sừng, tức giận gào thét.
Vừa chạy được mấy trăm mét, người phía sau đã mau chóng đuổi kịp.
Anh Hãn, cháu đừng 9lo cho dì.
Cháu tự chạy trước đi, tìm chỗ nào không người mà trốn.
Trán Nhan Linh đầy mồ hôi, sắc mặt đã trắng bệch, tay ôm bụng, bước ch6ân nặng như đổ chì.
Tất cả đều ngã nhào, nằm sõng soài dưới đất.
Ha ha...
Hãn Hãn vỗ tay, vui vẻ cười.
Cậu bé kéo Nhan Linh đã không chạy nổi, trốn vào một cây cổ thụ ven đường.
Động tác này của gã khiến đám người đằng sau đều lộ ra.
Bụp!
Lại một viên bị bắn trúng một tên áo đen khác.
Chỉ trong nửa phút ngắn ngủi, ba tên đã bị bắn trúng.
Nếu chuyện này truyền ra ngoài, còn không bị người ta cười chết?
Bụp!
Tên đầu sỏ áo đen vừa dứt lời, một viên bị bắn trúng ngay trángã.
Lực đập rất mạnh, trángã sưng lên ngay tức thì.
Ai dô...
Gã đau tới mức ngồi sụp xuống, hai tay ôm đầu.
Tôi vốn dĩ không phải anh hùng hảo hán gì cả, tôi là Đại vương Hãn Hãn...
Tên nhóc trốn bên cạnh cây cổ thụ chu mỏ, tiếp tục thả bị vào ná, rồi lại ngắm bắn.
Ba cậu từng nói, dù cậu là mèo đen hay mèo trắng, miễn bắt được chuột là con mèo tốt.
Dám bắt nạt vợ nhỏ tương lai của cậu, cậu phải đánh cho đầu chúng sưng vù! Hãn Hãn nhỏ bé nhưng lại vô cùng linh hoạt, trốn đông trốn tây, thỉnh thoảng lại bắn lén khiến đám người áo đen bị quay vòng vòng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.