Chương 1273: Sáng lóa mắt! chắc chắn mắt anh sẽ hoa! (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 575 chữ
- 2022-02-14 04:01:57
Bà chủ, bà không sao chứ?
Quản gia sợ tới mức mặt mũi tái nhợt, vừa lấy lại tinh thần đã nhanh chóng chạy về phía Dương Mộc Nhã ng8ã trên mặt đất.
Ông đang định kéo bà lên, thì lại phát hiện một chân của bà đã bị vùi trong đống đổ nát.
Nếu trước 3đó vệ sĩ không phản ứng nhanh nhạy, kịp thời đẩy bà ra, thì e rằng lúc này bà đã bị chôn vùi trong đồng phế tích này rồi.
Thấy họ đi vào, Dương Mộc Nhã bèn nhờ quản gia đỡ mình ngồi dậy.
Mẹ, mẹ bị thương ở chân, vẫn nên nằm xuống đi
Hạ Trường Duyệt lo lắng đi tới, đè vai mẹ mình lại.
Chỉ là một vết thương nhỏ, không sao cả đâu.
Đôi mắt đen sâu thẳm của anh hiện lên vẻ phức tạp.
Khi họ đến phòng bệnh, Dương Mộc Nhã đang nằm trên giường nghỉ ngơi.
Vết thương ở chân đã được xử lí và quấn băng gạc dày cơm.
9Bà chủ, bà hãy chịu đựng một chút, chúng tôi sẽ đưa bà đến bệnh viện ngay lập tức.
Quản gia dời tấm ván gỗ trên chân Dương Mộc Nhã6 đi, đỡ bà đứng dậy.
Tôi không sao, những người khác thế nào rồi? Mọi người vẫn ổn chứ?
Dương Mộc Nhã không khỏi tái mặt,5 nhớ đến cảnh tượng vừa rồi mà vẫn còn sợ hãi, vội hỏi quản gia.
May mà chúng tôi chưa kịp vào, mọi người chỉ bị thương nhẹ, nhưng người chúng ta muốn tìm có lẽ là..
Quản gia muốn nói nhưng lại thôi, có điều Dương Mộc Nhã vẫn đoán ra.
Còn chưa vào phòng bệnh, cô đã hoảng loạn đến mức suýt đứng không vững.
Nghiêm Thừa Trì đi ở phía sau đưa tay đỡ cô, khẽ nói,
Hạ Trường Duyệt, không có chuyện gì đâu, em bình tĩnh lại đi.
Khuôn mặt quyến rũ của Nghiêm Thừa Trì căng thẳng, ôm lấy Hạ Trường Duyệt trong tay, quấn thân thể nhỏ nhắn của cô trong chiếc áo khoác dài, rồi dẫn cô đi về phía trước.
Mau! Gọi xe cấp cứu!
Quản gia không thể lo được gì nữa, nhanh chóng bảo vệ sĩ dìu Dương Mộc Nhã ra khỏi con hẻm.
Trong bệnh viện.
Hạ Trường Duyệt nhận được tin thì vội vã chạy đến.
Nếu người mà bọn họ tìm kiếm đang ở trong đó, thì có lẽ đã lành ít dữ nhiều.
Còn nếu không ở bên trong, thì e rằng cũng đã rơi vào tay người khác.
Dương Mộc Nhã định nói gì đó, nhưng chân bà đau đến mức không nói nên lời.
Mẹ chỉ lo lắng về chuyện xảy ra thôi.
Dương Mộc Nhã an ủi Hạ Trường Duyệt, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Nghiêm Thừa Trì,
Cháu đã kiểm tra xem xét hiện trường chưa?
Rồi ạ.
Nơi đó vốn là một khu nhà không an toàn, đang chờ phá dỡ, đã cấm người khác vào sống từ trước rồi.
Chỉ là vẫn có khá nhiều người ra vào con hẻm đó, không quản được thỉnh thoảng sẽ có người xuất hiện.
Căn nhà lần này sập đã được ban ngành có liên quan xác định chỉ là một vụ tai nạn, rất may không có người thương vong.
Nghiêm Thừa Trì thản nhiên nói.
Sau khi dứt lời, anh nhìn Dương Mộc Nhã,
Không có tin chính là tin tốt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.