Chương 1320: Thử nghiệm, ra tay trước để giành ưu thế (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 647 chữ
- 2022-02-14 04:07:07
Reng reng...
Vừa đóng cửa thì điện thoại anh đổ chuông.
Nghiêm Thừa Trì liếc nhìn tên người gọi rồi mới nghe máy.
Nghiêm Thừa Trì, 8vừa rồi có người đến trang viên, hình như là đặc biệt đến để tìm anh, nhưng không nói năng gì đã rời đi.
Chúng tôi lo rằng người của Nghiêm T3hịnh đã nhận ra điều bất thường, biết chuyện anh đã rời đi rồi đấy.
Giọng nói lo lắng của Hạ Trường Duyệt phát ra từ đầu dây bên kia.
Nghiêm Thừa Trì đang định nói gì đó thì nhận thấy điện thoại của Hạ Trường Duyệt hình như đã bị lấy đi, giây tiếp theo là giọng của Dịch Hải Âm van6g lên.
Bây giờ anh đang ở đâu?
Vừa tới nơi.
Nghiêm Thừa Trì khẽ đáp.
Anh có đủ thời gian không?
Sau khi giải thích tình hình, Dịch Hải Âm lại hỏi thêm.
Nếu Nghiêm Thừa Trì không kịp mang người trở về, họ nhất định phải có chuẩn bị trước, tránh để Nghiêm Thịnh biết được tin tức rồi dồn ép, dẫn đến mất cả chì lẫn chài.
Hiện giờ tôi vẫn chưa tìm thấy người, đến khi tìm được, tôi sẽ đưa ông ấy đến nơi an toàn và thông báo cho các người biết để tiếp ứng.
Đôi mắt đen láy của Nghiêm Thừa Trì lóe lên, thận trọng cất lời.
Ở đây, ngoài chỗ ngồi ở đại sảnh ra thì có phòng riêng không?
Nghiêm Thừa Trì khẽ hỏi.
Có, nó ở trên tầng trên đấy ạ, nhưng hôm nay phòng riêng trên tầng đã được đặt hết rồi.
Người phục vụ lịch sự đáp.
.
Trùng hợp thể à, tất cả đều đã được đặt hết.
Xin chào, anh đi một mình sao ạ?
Người phục vụ lịch sự hỏi.
Tôi muốn tìm người.
Nghiêm Thừa Trì lấy bức ảnh từ áo khoác đen ra, đưa cho người phục vụ,
Cho hỏi anh đã từng gặp người trong ảnh chưa?
Chưa.
Người phục vụ xem kĩ rồi lắc đầu.
Đôi mắt đen láy của Nghiêm Thừa Trì trở nên sâu thẳm, anh cất bức ảnh vào, cũng không vội rời đi mà quay đầu tìm kiếm trong quán cà phê.
Hai người thống nhất kế hoạch mới, sau đó cúp máy.
Thật đẹp trai, anh ấy là cậu Trì đó sao?
Ở ngoài đời còn đẹp trai hơn trên tạp chí nhiều, nhưng sao anh ấy lại ở đây vậy nhỉ?
Dáng người của anh ấy đúng là đẹp hơn cả mấy người mẫu nam quốc tế nữa.
Tôi muốn chụp ảnh với anh ấy quá.
Một số người đi đường xung quanh nhận ra Nghiêm Thừa Trì và không khỏi ngạc nhiên thốt lên, còn lấy điện thoại chuẩn bị chụp ảnh.
Tôi vừa mới cho người điều tra.
Người đến đây đúng 5là người của Nghiêm Thịnh.
Hơn nữa kẻ đó đã lấy được tin anh đã rời khỏi trang viên từ nhân viên nơi này.
Lo lắng hành tung của mình bị lộ, Nghiêm Thừa Trì bèn cảnh giác quay người đi về nơi vắng vẻ hơn, cuối cùng đến một cửa hàng mua một cái khẩu trang đeo lên.
Thời tiết hơi lạnh, trên đường có khá nhiều người đeo khẩu trang, nên không quá nhiều người chú ý đến anh.
Anh nhanh chóng lần theo địa chỉ trong trí nhớ, đi trở lại quán cà phê bên đường, rồi đưa tay mở cửa, bước vào quán.
Thật sự chỉ là trùng hợp hay do là ai đó làm? Đây có phải cũng là một trong các câu hỏi kiểm tra không? Đáy mắt của Nghiêm Thừa Trì lóe lên tia sáng sắc bén.
Anh cất bước đi về phía một dãy phòng trang nhã, không bỏ sót vị trí nào.
Đi hết một vòng, cuối cùng tầm mắt dừng lại ở một người ngồi trong góc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.