Chương 1342: Công chúa nhỏ ra trận, vô địch thiên hạ (14)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 569 chữ
- 2022-02-14 04:07:07
Thượng Lăng Tư cũng không nỡ ép cô bé, lại nói,
Đứa bé mà ông đang ôm trong tay là con gái của Nghiêm Thừa Trì, Nghiêm T8hư Mạt.
Cậu nói gì?
Lâm Hoa giật mình, khó tin nhìn chằm chằm vào cô bé đáng yêu trước mặt, ngay cả giọng cũng trở nê3n run rẩy.
Cháu là con gái của cậu Tri?
Ông biết ba cháu ạ?
Thấy Lâm Hoa ngạc nhiên đến đỏ mắt, công chúa nh9ỏ chu môi, hôn lên má ông một cái, rồi xoa xoa,
Ông đừng khóc, đau thì công chúa nhỏ thổi cho ông.
Lỡ như công chúa nhỏ tin lời Lâm Hoa thật, Thượng Lăng Tư anh nhất định sẽ bắn chết ông ta! Thượng Lăng Tư tức điên người, hùng hổ đi tới, giành lấy công chúa nhỏ từ tay Lâm Hoa, ôm chặt vào lòng rồi xoay người đi ra ngoài.
Cho người canh ông ta thật kĩ cho tôi.
Lâm Hoa chết tiệt, dám nói xấu anh ta trước mặt Mạt Mạt, lại còn nói ngay trước mặt anh ta.
Coi anh ta chết rồi phải không?
Thượng Lăng Tư bể Mạt Mạt đi thẳng vào phòng khách, vừa định lên lầu thi công chúa nhỏ liền tụt xuống khỏi vòng tay anh ta, chạy đến ghế sô pha ngồi xuống.
Mạt Mạt...
Trong lòng Thượng Lăng Tư hơi hồi hộp, vội vàng đuổi theo.
Nếu ông ta thích nhịn đói thì cứ để ông ta tiếp tục bị đói!
Thượng Lăng Tư nghiến răng nghiến lợi.
Bây giờ, chuyện anh ta hối hận nhất là đã bế theo công chúa nhỏ sang đây gặp Lâm Hoa, để Lâm Hoa có cơ hội nói bậy nói ba trước mặt cô bé, phá hỏng hình tượng của mình.
Lâm Hoa hoà6n toàn đơ người.
Một giây sau, ông lại càng phẫn hận ngẩng đầu nhìn Thượng Lăng Tư,
Đứa bé nhỏ như vậy mà cậu c5ũng xuống tay được...
Luật sư Lâm, ông có nhầm lẫn gì không? Bây giờ, người đang lấy tính mạng của Mạt Mạt để uy hiếp tôi là ông, ông vừa ăn cướp vừa la làng cũng nhanh thật đấy.
Bị Thượng Lăng Tư mảng đến ngẩn người, hồi lâu sau Lâm Hoa mới lấy lại tinh thần, vội ôm Mạt Mạt vào lòng, không muốn giao cô bé cho Thượng Lăng Tư.
Cháu tên là Mạt Mạt thật sao? Hắn ta là người xấu muốn hại ba cháu, cháu đừng đi với hắn! Hắn bắt cháu là để uy hiếp ba cháu...
Im miệng!
Thượng Lăng Tư sầm mặt, đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người khác.
Thấy Mạt Mạt ngoan ngoãn ngồi một mình trên ghế sô pha, tim của anh ta đột nhiên thắt lại.
Chú sẽ không làm cháu bị thương.
Thượng Lăng Tư trầm tĩnh nói.
Lúc vừa mới xuống tay, sao ông không nhớ con bé chỉ là một đứa trẻ.
Người xấu cũng không xấu bằng ông, uống cho ông để Mạt Mạt gọi ông là ông mà không biết ngượng.
Mắng xong, Thượng Lăng Tư giơ tay về phía Mạt Mạt,
Mạt Mạt, mau lại đây với chủ, không phải cháu buồn ngủ sao, chú đưa cháu đi ngủ.
Nhưng ông đang khóc.
Mạt Mạt chu đôi môi đỏ hồng, bối rối đứng ở trước mặt Lâm Hoa đang nước mắt lưng tròng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.