Chương 1374: Cậu ta không cho mượn, anh cướp được (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 598 chữ
- 2022-02-14 04:12:31
Hộ lý đã chăm sóc ông một thời gian dài, nên có thể đoán được ý tứ đại khái qua nét mặt của ông.
Thấy Hạ Hoa khẽ giơ8 tay chỉ vào bàn nước chỗ Dương Mộc Nhã, hộ lý lập tức hiểu ra, Hạ Hoa muốn mình đẩy ông tới đó.
Nhưng không phải t3rước kia ông rất ghét gặp mặt Dương Mộc Nhã sao? Lần nào hai người họ gặp nhau cũng trong trạng thái bực tức.
Đã bao lâu rồi bà không cười với ông? Bà thích người đàn ông trước mặt nên mới mỉm cười ân cần như vậy sao? Nghĩ đến khả năng này, lại nhìn thấy nụ cười trên mặt bà, Hạ Hoa liền cảm thấy nụ cười của bà thật sự vô cùng chướng mắt.
Nhưng cũng lâu lắm rồi ông mới thấy bà cười vui vẻ như vậy, nên lại nhìn đến ngây người.
Đến khi lấy lại tinh thần, Hạ Hoa bên nhanh chóng thu tầm mắt lại, nhìn lên hộ lý cũng đang xuất thần.
Ba mươi năm.
Hai mươi bốn năm trước, Dương Mộc Nhã không có thói quen uống trà hoa, bà thích trà hoa là do Vệ Kinh Tư dạy cho khi họ ở bên nhau sao?
Nghĩ đến đây, tim Lâm Hoa lập tức thắt lại.
Lúc này, hộ lý lại thấy Hạ Hoa chủ động bảo mình đẩy ông lại gần Dương Mộc Nhã, nên hơi sững sờ, nhất thời chỉ nhìn Hạ Hoa một cách không dám chắc, không biết liệu có phải mình đã hiểu sai ý của ông không? Hạ Hoa hoàn toàn không để ý đến vẻ sững sờ của hộ lý, ánh mắt của ông vẫn luôn khóa chặt trên người Dương Mộc Nhã.
Nhìn thấy bà cười với Lâm Hoa, Hạ Hoa không khỏi siết chặt tay vịn.
Ông vẫn còn nhớ, vẻ mặt của bà mỗi khi nhìn ông, nếu không phải là phẫn uất thì là lạnh lùng.
Đây là nhà họ Dương, Dương Mộc Nhã mới là chủ nhà, bà còn chưa rót trà cho ông, sao đến phiên người ngoài như ông ta chứ? Hành động của Lâm Hoa giống như tự coi mình là chủ nhà, tiếp đãi khách giúp Dương Mộc Nhã.
Trà này, tôi uống đã ba mươi năm.
Ánh mắt Hạ Hoa hơi thay đổi, nói rất chậm, nhưng lại rất rõ ràng.
Nghe vậy, Lâm Hoa hơi sững sờ.
Hộ lý vội vã đẩy ông về phía bàn nước chỗ Dương Mộc Nhã.
Ông Vệ cũng thích uống trà hoa sao?
Lâm Hoa thấy ông đến, nên lịch sự hỏi, sau đó đưa tay lấy một chiếc tách rỗng, rót một tách cho Hạ Hoa, đặt trước mặt ông.
Thấy vậy, Hạ Hoa cau mày.
Dần d9à, mọi người trong nhà họ Dương đều biết Hạ Hoa không muốn nhìn thấy Dương Mộc Nhã, mà Dương Mộc Nhã cũng không muốn gặp mặ6t Hạ Hoa.
Nhưng chỉ vì giữa họ còn có một cô con gái, nên một người không thể đuổi, còn người kia thì không thể rời5 đi vào lúc này mà thôi.
Nhiều người còn đoán rằng, nếu Hạ Hoa bình phục, thì điều đầu tiên ông làm khi có thể đứng lên là đưa Hạ Trường Duyệt rời khỏi nhà họ Dương.
Cạch...
Dương Mộc Nhã đột nhiên đặt mạnh chiếc tách trên tay xuống bàn, ngước lên nhìn Hạ Hoa.
Trong mắt bà hiện rõ vẻ tức giận, nhưng vẫn không nói gì.
Nếu như bà đột nhiên tức giận thì sẽ trông giống như chột dạ lắm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.